Chương 1 – Sứ mệnh của Celestial Taurine Fleet
Tiếng gầm trầm vang của động cơ lượng tử lan tỏa khắp thân tàu Flagship Eternal Star, con quái thú kim loại dẫn đầu Celestial Taurine Fleet. Âm thanh rung rền như nhịp tim vũ trụ, hòa quyện với tiếng rì rầm của lớp khiên trường bao bọc con tàu trong lớp giáp từ trường chói sáng. Mỗi tấm vách thép, mỗi đường ống plasma đều rung động nhẹ, như đang thì thầm cầu nguyện giữa cơn bão năng lượng vô hình.
Trong khoang chỉ huy, hàng chục sĩ quan cúi đầu tập trung vào bảng điều khiển phát sáng xanh lam, ánh sáng hắt lên những gương mặt nghiêm nghị. Họ không chỉ là con người, mà còn là phần máu thịt cuối cùng của nhân loại đang vươn ra tận cùng hư không. Sự tồn tại của loài người phụ thuộc vào từng quyết định được đưa ra ở đây.
Đứng ở trung tâm là Đại úy Linh Vân, nữ chỉ huy đội trưởng của Nhóm Nguồn Năng Lực. Dáng người mảnh dẻ nhưng ánh mắt sắc bén như lưỡi dao. Ở tuổi ba mươi, cô đã nếm trải đủ sự tàn khốc: đồng đội ngã xuống giữa tiếng nổ plasma, những con tàu bị nghiền nát thành bụi sao. Trên ngực áo cô, một huy hiệu bạc trầy xước lóe sáng – tàn dư duy nhất từ con tàu cũ đã vĩnh viễn mất hút trong hư không.
Buổi tập trận bắt đầu, mọi thao tác tuân thủ nghiêm ngặt theo giáo điều cổ xưa của hạm đội. "Đội hình hình chêm. Hướng trường từ về mạn trái. Đồng bộ hóa lưới pháo," giọng lệnh khô khan vang lên qua loa nội bộ. Nhưng trong lòng các thủy thủ, một nỗi nghi ngờ lặng lẽ lan tỏa: tại sao radar vẫn phát ra tín hiệu bất ổn, dù vùng không gian này đáng lẽ phải trống rỗng?
Con tàu rẽ qua những lớp plasma rối loạn, màn hình hiển thị chập chờn. Rồi đột nhiên, tất cả im bặt. Chỉ còn tiếng rung kim loại lan dần khắp boong tàu, như một nhịp tim lạ lẫm xen lẫn vào thân tàu.
Linh Vân nheo mắt, bàn tay siết chặt tay vịn ghế chỉ huy. "Có cái gì đó đang… đổ năng lượng vào trường điện từ của chúng ta," cô nói.
Một sĩ quan kêu lên, giọng nghẹn lại: "Không phải tín hiệu giả! Đây là một thực thể…"
Màn hình đột ngột lóe sáng, viền quanh làn sóng xanh tím – như biên giới mong manh giữa các chiều không gian. Một hình bóng khổng lồ chập chờn, vừa giống lửa plasma, vừa như cơn ác mộng chưa được đặt tên.
Hạm đội vẫn tiến vào hệ sao bỏ hoang – nơi chứa manh mối về một hệ thống năng lượng cổ bị phong ấn từ ngàn năm. Nhưng khi bóng xanh tím lượn vòng quanh rìa cảm biến, mọi kỷ luật và lớp giáp từ đều trở nên mong manh như giấy. Liên lạc rạn nứt, giọng nói của đồng đội đứt đoạn trong sóng điện từ bị bóp méo.
Linh Vân rít qua kẽ răng, giọng cô vang khắp khoang chỉ huy: "Kích hoạt toàn bộ lưới giáp từ! Chuẩn bị cho tình huống vượt ngoài kiểm soát!"
Trong khoảng không vô tận, tiếng gầm vọng về – không đến từ bất kỳ loa phát nào, mà như từ chính kết cấu vũ trụ. Linh Vân nhìn thẳng vào hình bóng xanh tím đang mở rộng trên màn hình, rồi thốt lên: "Nếu chúng ta không ngăn chúng… chúng sẽ bước qua. Và biến tất cả thành ký ức."