Trăng non treo lơ lửng giữa bầu trời u tối, ánh bạc nhợt nhạt xuyên qua tán lá rừng già, chiếu lên lầu ngói cổ rêu phong, nơi gió hú qua khe cửa rít lên như tiếng hồn ma vọng gọi tên. Lá vàng rơi tơi bời, phủ kín bậc đá mòn rêu tạo thành tấm thảm lạnh lẽo, nhắc nhở rằng nơi này đã bị thời gian lãng quên nhưng bóng tối thì không.
Lâm Thương, học giả trẻ tinh thông khí công và thuật phong thủy cổ, tay cầm bút lông và sách trừ tà, từng bước tiến vào lầu. Ánh mắt anh ánh lên quyết tâm lẫn hồi hộp. Không khí nặng nề đến mức từng nhịp thở cũng vang như tiếng trống đồng, hòa cùng tiếng lá khô xào xạc dưới chân. Trước sảnh chính, những bức phù chú phai màu rỉ máu đỏ thẫm, như đang cảnh báo: “Ngươi đừng dám động vào nơi thần thánh ngủ yên.”
Bỗng, từ góc tối, bóng dáng một thiếu nữ y trắng như tuyết xuất hiện trên bàn thờ cũ. Đôi mắt nàng đỏ thẫm, mái tóc dài vờn quanh như mây đen, tay cầm lư hương rỉ sét, khói hắc mịt mù tỏa ra mùi tang tóc, khiến không gian quái dị run rẩy. Hồn ma thì thầm:
– Ngươi… đã dám xâm nhập nơi thần thánh ngủ yên…
Lâm Thương hít sâu, mở sách, tay vẽ vòng phong ấn bằng mực đỏ, kết hợp máu ngựa và câu chú cổ, ánh sáng hồng lập tức bùng lên. Hồn ma lao tới, không gian rung chuyển, từng vật thể bay tứ tung, khí hắc quấn lấy anh như muốn hút hết sinh lực.
– Ngươi tưởng chỉ bút lông và câu chú có thể trấn yểm ta sao! – hồn ma gào, luồng khí lạnh lao thẳng vào Lâm Thương.
Anh né tránh, vung tay vẽ tiếp từng nét, từng ký tự sáng rực như ngọn lửa phong ấn sống động, va chạm trực tiếp với hắc khí của hồn ma. Mỗi lần tiếp xúc, tiếng gió hú rít lên, trần sập nhẹ, đồ vật rung rinh, tạo nên bản hợp xướng u ám giữa ánh sáng và bóng tối.
Hồn ma biến hóa, trở thành những hình ảnh kinh hoàng của quá khứ Lâm Thương, khiến anh quay cuồng giữa mê cung ký ức. Nhưng anh không lùi. Tay tiếp tục vẽ, chân vững trên bậc đá rêu phong, ý chí như sắt thép: mạng lưới phong ấn phải hoàn thành.
Thiếu nữ ma trắng vung lư hương, khói hắc cuộn quanh anh như rồng hắc, luồng khí lạnh làm toàn thân Lâm Thương run rẩy. Anh nhắm mắt, thở đều, tận dụng nội lực khí công, điều hòa các ký tự phong ấn, tạo ra luồng ánh sáng hồng mạnh mẽ, xuyên thấu khói hắc.
Cả căn sảnh biến dạng, trần rung, các cột trụ rung rinh, bàn thờ nghiêng lắc. Hồn ma gào lên, dùng mọi sức mạnh ma lực tấn công anh, nhưng từng chiêu của Lâm Thương đều chuẩn xác, kết hợp thuật trừ tà và ý chí, đẩy hồn ma ra xa, hút toàn bộ hắc khí vào trung tâm vòng phong ấn.
Khoảnh khắc căng thẳng tột độ, Lâm Thương đứng giữa sảnh, tay run nhưng mắt sáng rực, tiếng thở hòa cùng nhịp tim như trống trận. Hồn ma cố thoát, tạo ra những luồng ảo ảnh kinh hoàng, nhưng mạng lưới phong ấn sống động hút từng hơi hắc khí vào vòng, ánh sáng hồng quét sạch bóng tối từng chút một.
Cuối cùng, ánh sáng hồng tràn khắp sảnh, hồn ma thiếu nữ từ từ biến mất, để lại bóng trắng mờ ảo tan dần trong không gian. Khói hắc tan hết, phù chú ngừng rỉ máu. Lâm Thương thở hổn hển, tay run rẩy nhưng ánh mắt kiên quyết: Phong ấn thành công, lời nguyền tạm thời bị niêm phong.
Anh bước ra sân, trăng non chiếu lên mái tóc, lá vàng rơi lặng lẽ. Không gian trở lại yên tĩnh, chỉ còn tiếng thở của anh giữa đêm trường. Dù bóng tối còn sót lại đâu đó trong thế giới, ý chí, trí tuệ và dũng cảm đã chiến thắng, cân bằng sinh tử và ma lực.
Trước mắt Lâm Thương, bóng tối còn tiềm ẩn, nhưng anh biết rằng mỗi khi trăng non treo trên bầu trời, sự sống và cái chết sẽ luôn song hành, và anh đã sẵn sàng cho mọi thử thách tiếp theo