tôi tên là lưu hiên thừa 1 học sinh hết sức bình thường không có gì nổi bật bố tôi là người nghiện riệu mạnh mẹ tôi ko chịu nổi đã theo người khác rời ik để lại mình tôi trong cái đầu nhỏ bé của học sinh cấp 3 ko chỉ là những kiến thức mà còn là nh nỗi đâu về thể xác và tinh thần bố tôi mỗi lần uống rựu đều đánh đập bạo hành tôi vào một nhày nắng hạ anh đã bước đến bên tôi anh tên triến trí vĩ 1 đàn anh khoá trên đầy sức sống bên anh lúc nào cx có bn bè vây quanh anh toả sáng đến mức tôi ko thể chạm vào sợ rằng sẽ vấy bẩn đến anh sợ khiến anh thấy đc nhx tham vọng của mk cuộc sống khác biệt này luôn là sự khác biệt tôi cứ nghĩ mk ko thể thoát đc bùn nhầy ngày ngày bị đánh đập bởi đám đòi nợ viết thương mới chồng nên vết thương cũ sớm tôi ko còn cảm thấy cảm giác đau nx nh hôm nay dường như đã khác nhx còi xe cảnh sát vang lên ầm ĩ giọng nói của 1 chàng thanh niên vang lên :" các ng còn ko mau chạy ik tội bạo hành trẻ em ngồi hơi lâu đấy đám côn đồ tức tối quay đầu bỏ chạy anh bc đến tựa như vệt nắng cuối trời anh lắc lắc chiếc đth còn mang tiếng còi cười rực rỡ nụ cười mà tôi ko thể quên nổi nhóc con thế nào mau cảm ơn anh ik tôi lắp bắp nói cảm ơn anh anh cười càng rực rỡ hơn anh hỏi tôi có đau ko tôi đáp lời ko đau tôi đứng dậy chb về anh kéo tay tôi lại nói ik theo tôi tôi ngơ ngác bị anh kéo ik anh đưa tôi đến phòng y tế tự tay bôi thuốc cho tôi anh hỏi đau ko tôi ko đáp anh ấn mạnh hơn tôi phát ra tiếng rên khẽ bt là đau sao ko nói vs ai tôi im lặng tôi bt tôi ko đủ tư cách đó sau khi bôi thuốc xg anh léo đẽo theo tôi ở ngõ nhỏ trc nhà tôi sáng hôm sau tôi vô tình nghe đc bọn đòi nợ nói thg báo cảnh sát hôm trc đã trả nợ thay đc như v chắc cậu ta bán thân nhỉ haha tôi vội xoonb tớ m bảo ai cơ ô hố m nghe đc r sao thg đấy ngu vãi còn cho bọn t thêm tiền tôi vội vàng ik tìm anh nhìn thấy anh tôi liền hỏi sao anh trả nợ giúp tôi anh cười dịu dàng nói anh thích nhóc nhóc tin ko tôi sững sờ vs câu trả lời của anh anh nhìn tôi ngây người ra nhẹ nhàng búng trán tôi r nói em cứ nghĩ là anh giúp em cho chót ik tôi im lặng đg lúc chuông báo vang lên tôi chạy vội vào lp lúc tan hc tôi thấy anh trc cửa lp đợi tôi tôi cùng anh ik trên con đường tôi thg ik nh hôm nay rất đặc biệt nhìn tôi vào đến nhà r anh mới chịu ik ba tôi thấy tôi về liền hỏi m có thg trả nợ giúp đg ko v m vay cho bố ít tiền đc ko dạo này đg kẹp tôi đáp ko thể ngay sau đó tôi liền ăn 1 cái tát thg chó t nuôi m bao nhiêu năm mà m ko giúp à m giống hệt con đĩ mẹ m ông ta lấy cặp tôi đổ xg bên trg chỉ có sách vở và 1cái bánh anh cho tôi định để tí ăn ông ta ko thấy j ngoài cái bánh liền dẫm nát nói thg chó y bt m lm thêm có tiền m để tiền ở đâu r tôi ko nói j cúi xg nhặt nh vụn bánh cho vào cặp r chạy vào phòng khoá cửa hôm sau tôi gặp anh trc cửa nhà tôi anh nói nhóc con ik hc thôi tôi vs anh cứ như thế mà ở bên nhau ngày qua ngày tôi cứ nghĩ cuộc sống sẽ mãi như v nh rồi 1 ngày bố tôi hết tiền ik tìm tôi để lấy tiền tôi nói ko có ông ta liền lấy ra von dao đâm về phía tôi và anh ấy vì ko muốn anh bị thương tôi đã đỡ nhát dao đó anh gào lấy 1 tiếng thật to r ôm lấy tôi tôi nói em xin lỗi em ko thể cùng anh ik tiếp đc nx anh hãy sống tốt nhé ngày hôm đó chính là ngày anh đau khổ nhất nhìn ng mk yêu ra ik trc mắt anh ôm hận suốt nhx năm thg ấy anh trở thành vĩ tổng ng ai ai cx sợ vào ngày giỗ của tôi anh nói 2 năm r anh nhớ em lắm ko sao anh sẽ rất nhanh tìm đến em r ann ấy lấy ra thc 44 r uống nó cơ thể anh ấy ko ngừng ho ra máu nói anh đến vs em đây .
Hết