Hôm nay, Minh hớt hải chạy ra khỏi nhà vì muộn làm. Anh vừa chạy vừa cài nút áo sơ mi. Đến công ty, ai cũng nhìn anh bằng ánh mắt... kỳ lạ.
Ngọc – đồng nghiệp ngồi bàn bên, cười khúc khích:
– Anh Minh, hôm nay mặc phong cách mới hả?
Minh khó hiểu:
– Phong cách gì?
Ngọc che miệng cười:
– Áo anh... mặc ngược rồi kìa.
Minh tái mặt, lao ngay vào nhà vệ sinh. Đúng thật, cái nhãn áo to đùng ở ngay trước ngực, trông như... bảng tên "Tôi là áo mới mua".
Chưa kịp bình tĩnh, anh nhận được tin nhắn từ sếp:
"Phòng họp, 5 phút nữa. Khách hàng đang chờ."
Vội vàng chỉnh áo, Minh lao vào họp. Ngồi xuống, anh hít một hơi thật sâu. Nhưng vừa mở laptop, màn hình hiện dòng chữ to tướng:
"Xin chào, mật khẩu hôm qua là: anhyeungoc123"
Cả phòng họp im lặng. Ngọc ngồi đối diện, che mặt đỏ bừng. Sếp thì nhướng mày đầy ẩn ý.
Minh nuốt nước bọt, cười trừ:
– Ờ… cái này… laptop tôi nó… tự bày tỏ tình cảm thôi ạ.
Khách hàng phá lên cười, cả phòng cũng cười rần rần. Từ hôm đó, Minh trở thành "ngôi sao hài bất đắc dĩ" của công ty.