Ánh sáng chiều tà xuyên qua những kẽ lá, tạo thành những đốm sáng lung linh trên mặt đất.
Tôi đi chậm rãi, cảm nhận từng làn gió mơn man trên da thịt, nghe tiếng bước chân mình giẫm lên những chiếc lá khô giòn tan. Mùi đất ẩm và mùi lá mục quyện vào nhau, tạo nên một hương thơm nồng nàn, mộc mạc và gần gũi. Đó là mùi của sự sống, của vòng tuần hoàn bất tận.
Phía trước mặt tôi là một hồ nước nhỏ, mặt hồ phẳng lặng như một tấm gương khổng lồ. Ánh hoàng hôn phản chiếu xuống, nhuộm hồng cả mặt nước. Những đám mây trôi lững lờ trên bầu trời cũng hiện rõ mồn một dưới đáy hồ.
Hồ nước này không chỉ là một phần của cảnh vật mà còn là một phần của bầu trời, một nơi để những đám mây và ánh nắng tìm thấy sự bình yên. Ven hồ là những bụi hoa dại, đủ sắc màu, từ tím đến vàng, từ trắng đến hồng, chúng nở rộ, khoe sắc rực rỡ như những viên ngọc quý.