Lấy cảm hừng từ tác phẩm" Ôm lấy vực thẳm " của tác giả : a xiang
Nơi vực thẳm có em......
Có một vực tối sâu thẳm,
Nơi ký ức và bóng tối giao hòa.
Ta chẳng biết từ khi nào,
Vòng tay này… đã ôm lấy nó.
Đêm năm xưa… máu rơi bên thềm,
Tiếng khóc vang… xé tan giấc mềm.
Một nhát dao… đổi thay số phận,
Ai còn tin… ngày mai sẽ sáng?
Ngày em đến, bảng đen phấn rơi,
Ánh mắt nghiêm mà sâu như biển khơi.
Kẻ bất cần, tưởng chẳng ai kìm,
Nhưng sao tim lại run khi gần em.
Em bước qua bao vết thương,
Mang bóng tối giấu trong im lặng.
Người nổi loạn giữa đời ngang trái,
Mà trái tim vẫn hướng về em.
Dù thế gian còn muốn chia lìa,
Dù đớn đau còn chưa phai mờ.
Anh sẽ đứng, chẳng hề gục ngã,
Vì em là ánh sáng đời anh.
Anh không chọn cha sinh mẹ đẻ,
Nhưng chọn yêu… chẳng cần che giấu.
Giữa bão tố, bạn bè bên anh,
Em vẫn là nơi anh tìm về.
Thằng nhóc nhỏ bé, từng nép bên em,
Nay khôn lớn rồi, chẳng sợ gió đêm.
Nếu mai mỏi mệt, em đừng gượng thêm,
Anh xin làm chỗ, để em bình yên.
Dù tiếng đời còn đầy phán xét,
Dù bóng đêm còn bao vây quanh.
Ta sẽ bước, nắm tay không rời,
Vì yêu thương mạnh hơn định mệnh.
Đêm qua đi, bình minh sẽ tới,
Trong tay nhau, chẳng sợ chia rời.
Một lời hứa, chẳng ai xóa được,
Yêu đến cùng, dẫu trái ngang…
Ôm lấy vực thẳm, ôm lấy em,
Dù trái tim run rẩy chẳng tên.
Ôm lấy vực thẳm, chẳng buông tay,
Trong yêu thương… ta tìm thấy mình.
* từ tác giả : Thanh Ninh#
"Yêu đâu cần lí do,khoảng cách tuổi tác,giới tính,và dù biết là vực thẳm nhưng không biết từ bao giờ lại muốn chìm sâu ôm lấy."