🌼 Mở đầu
Trường trung học số 3 vốn nổi tiếng là nơi sản sinh ra hai loại sinh vật kỳ diệu:
Học bá, học tới mức thầy còn sợ.
Học tra, phá tới mức trường cũng đau đầu.
Và, chẳng biết ông trời xếp kiểu gì, hai sinh vật ấy lại ngồi cạnh nhau.
Lâm An – học bá chính hiệu, luôn đứng đầu khối, mặt lạnh, nói ít, chỉ sống vì đề thi và sách vở.
Tô Dao – học tra danh bất hư truyền, sáng ngủ gật, trưa trốn học, chiều ăn vặt, tối nằm mơ.
Ngày đầu tiên, Lâm An chỉ liếc sang bàn bên một lần — đủ để biết mình sẽ chẳng được yên.
> “Ê, học bá, cậu cho tôi chép bài nhé?”
“Không.”
“Thật keo kiệt, con người cậu không biết chia sẻ tri thức à?”
“Cậu có tri thức để chia không?”
“…”
Từ hôm đó, Tô Dao quyết định: phải phá cho bằng được học bá lạnh như băng này.
---
🌿 1. Học bá lạnh lùng và học tra nhiệt huyết
Lâm An sống theo nguyên tắc:
> “Không nói chuyện trong lớp, không dính vào phiền phức, không thân thiết với ai.”
Nhưng có một người luôn phá vỡ quy tắc đó — Tô Dao.
Cô gái tóc buộc cao, ánh mắt sáng, luôn cười tươi như ánh mặt trời.
Cô rủ rê Lâm An đi ăn vặt, chơi trò đoán chữ, thậm chí còn… nhét kẹo vào ngăn bàn cậu mỗi sáng.
> “Ăn đi, ngọt lắm. Ăn rồi cậu cười một cái cho tôi xem với.”
“Không cần.”
“Thế tôi sẽ cười thay cậu.”
Rồi cô cười thật — rạng rỡ đến mức Lâm An không kìm được mà khẽ cong môi.
---
☕ 2. Khi học tra bắt đầu “học”
Một ngày, cô chủ nhiệm nói:
> “Tô Dao, nếu kỳ này em không qua nổi trung bình, sẽ bị ở lại lớp.”
Cả lớp ồ lên.
Lâm An im lặng.
Tô Dao chỉ gãi đầu, cười ngượng:
> “Chắc… chắc tôi phải mượn não của cậu dùng tạm quá.”
Buổi chiều, cô gõ cửa bàn học của Lâm An.
> “Này, học bá, dạy tôi học đi. Tôi không muốn bị ở lại.”
“Tôi không dạy kẻ không nghiêm túc.”
“Tôi nghiêm túc mà, thật đó. Vì… tôi muốn ngồi cạnh cậu thêm một năm nữa.”
Câu nói ấy khiến Lâm An sững người.
Thế là buổi học đầu tiên bắt đầu.
Tô Dao cố gắng đến mức cả trường ngạc nhiên.
Cô đọc sách, làm đề, thậm chí thức tới khuya để hiểu những công thức từng khiến mình đau đầu.
Lâm An vừa giảng vừa nhìn cô chăm chú, bỗng nhận ra —
cái cách Tô Dao cau mày, cái cách cô hăng hái hỏi lại từng dòng chữ —
đều khiến trái tim mình đập nhanh lạ thường.
---
📖 3. Khi học bá biết yêu
Một buổi chiều muộn, hai người ngồi lại lớp tự học.
Ánh hoàng hôn nhuộm qua khung cửa, chiếu lên gương mặt của Tô Dao.
> “Lâm An, cậu có bao giờ thấy mệt vì giỏi quá không?”
“Không. Nhưng đôi khi thấy cô đơn.”
“Thế… có muốn tôi bầu bạn không?”
Lâm An nhìn cô, ánh sáng trong mắt dịu lại.
> “Cậu sẽ không bỏ học giữa chừng chứ?”
“Không. Tôi sẽ học chăm. Vì tôi muốn sánh vai với cậu.”
Khoảnh khắc ấy, có cái gì đó âm ỉ trong lòng Lâm An vụt nở thành lửa.
Cô khẽ nói:
> “Nếu cậu làm được… tôi sẽ mời cậu đi ăn kem.”
“Hứa nhé?”
“Hứa.”
---
🌸 4. Kỳ thi và lời tỏ tình
Ngày nhận kết quả thi, bảng điểm dán ở hành lang.
Tên Tô Dao lấp ló ở nửa trên danh sách, lần đầu tiên vượt trung bình.
Cả lớp ồ lên.
Còn Lâm An, người luôn đứng đầu, chỉ lặng lẽ nhìn cô.
Tô Dao chạy đến, cười rạng rỡ:
> “Học bá! Tôi làm được rồi! Cậu nợ tôi một cây kem!”
“Phải.”
“Vậy… tôi muốn hai cây.”
“Tham lam.”
“Một cây là cho tôi, cây còn lại là cho cậu. Để chúng ta cùng ăn.”
Cả hai ngồi bên bậc thềm sân trường, mỗi người cầm một cây kem, cười với nhau trong ánh nắng rực rỡ.
> “Này, Lâm An.”
“Hửm?”
“Tôi phát hiện ra, cậu dạy học cực kì dịu dàng nha.”
“Vì cậu quá ngốc.”
“Thế cậu có dịu dàng với người cậu thích không?”
“Có.”
“Thế tôi có nằm trong phạm vi đó không?”
“Cậu đoán xem.”
Tô Dao tròn mắt, rồi bật cười, giơ cây kem chạm vào cây của Lâm An.
> “Vậy tôi cứ tạm cho là có nhé.”
---
🌷 5. Kết
Một năm sau, Tô Dao không chỉ qua lớp mà còn lọt vào top 10.
Lâm An vẫn đứng đầu, nhưng bây giờ — mỗi khi được hỏi bí quyết học tốt, cô chỉ cười:
> “Tìm một người khiến bạn muốn giỏi hơn.”
Còn Tô Dao, cô hay nói đùa với bạn bè rằng:
> “Trước đây tôi học vì điểm, giờ tôi học vì người.”
Cả hai cùng đỗ đại học, cùng rời sân trường năm ấy.
Ngày tốt nghiệp, Tô Dao tặng Lâm An một tấm ảnh chụp chung, phía sau có dòng chữ nguệch ngoạc:
> “Cậu dạy tôi học, còn tôi dạy cậu cười. Hòa nhé, học bá?”
– Tô Dao
Lâm An cười nhẹ, gấp tấm ảnh lại cẩn thận.
> “Ừ. Hòa.”
---
🍬 Kết từ tác giả:
> Học bá lạnh lùng gặp học tra ồn ào, cuối cùng cả hai đều trở nên giỏi hơn – một người giỏi kiến thức, một người giỏi yêu thương.