Buổi tối cuối tuần, Hạ An đang ngồi cuộn tròn trên ghế sofa xem tạp chí thì Gia Bách bước tới, cầm theo điều khiển tivi.
Anh tắt đèn phòng khách, chỉ để lại ánh sáng lờ mờ từ màn hình lớn.
"Xem phim không? Anh mới tìm được bộ này hay lắm," giọng anh có chút lạ, pha lẫn ý cười bí hiểm.
Hạ An gật đầu ngây thơ. Nhưng khi những hình ảnh đầu tiên hiện lên cùng âm thanh rên rỉ ướt át đặc trưng, mặt cô đỏ bừng như gấc chín. Đó là một bộ phim người lớn với những cảnh quay trần trụi.
"Anh... anh xem cái gì vậy?"
Cô định đứng dậy bỏ đi thì bị Bách kéo ngược trở lại, ngã vào lòng anh.
"Học tập thôi," Bách thì thầm vào tai cô, tay bắt đầu luồn vào trong áo cô, xoa nắn bầu ngực mềm mại qua lớp vải mỏng.
"Nhìn xem, họ làm thế nào."
Tiếng động từ tivi như chất xúc tác kích thích thần kinh. Hạ An không dám nhìn màn hình, nhưng âm thanh đó khiến cơ thể cô nóng ran, nơi tư mật bắt đầu tiết ra dịch thủy. Bách cảm nhận được sự thay đổi của cô, anh cười khẽ, đẩy cô quỳ xuống thảm lông trước sofa.
"Bảo bối, thực hành bài học đầu tiên đi. Dùng miệng."
Hạ An run rẩy, nhưng sự tò mò và khao khát muốn chiều chuộng anh lấn át sự xấu hổ. Cô kéo khóa quần anh xuống. "Cậu bé" đã cương cứng, nóng hổi bật ra ngay trước mắt. Cô cúi đầu, hé môi ngậm lấy, bắt đầu di chuyển lên xuống nhịp nhàng.
Đầu lưỡi cô linh hoạt trêu đùa phần đỉnh, rồi mút mạnh khiến Bách ngửa cổ ra sau ghế, gầm nhẹ trong khoái cảm.
"Giỏi lắm... sâu hơn chút nữa..." Bàn tay anh luồn vào tóc cô, ấn nhẹ để cô nuốt sâu hơn, tận hưởng sự ấm nóng bao trùm.
Khi Bách đã hưng phấn tột độ, anh bất ngờ đẩy nhẹ Hạ An ra, kéo cô ngồi lên đùi mình. Anh vén váy cô lên, nhìn thấy chiếc quần lót ren đã ướt đẫm một mảng lớn.
"Ướt thế này rồi sao?" Anh cười tà, ngón tay thô ráp lướt nhẹ qua lớp vải ren, chạm đúng điểm nhạy cảm nhất.
"A... Anh..." Hạ An giật nảy mình, vô thức tách rộng chân ra mời gọi. Cô muốn anh tiến vào ngay lập tức để lấp đầy sự trống rỗng ngứa ngáy này.
Nhưng Gia Bách lại không làm thế. Anh chỉ dùng ngón tay day day bên ngoài, thỉnh thoảng ấn nhẹ vào cửa mình rồi lại rút ra ngay, không chịu xâm nhập. Sự trêu chọc nửa vời này còn khó chịu hơn cả cực hình.
"Anh... vào đi... em khó chịu..." An rên rỉ, hông cô tự động cọ xát vào tay anh tìm kiếm sự giải tỏa.
Bách dừng tay lại hẳn, vẻ mặt lạnh lùng giả tạo: "Không được, hôm nay anh mệt rồi. Không làm nữa."
Nói xong, anh định đứng dậy. Hạ An hoảng hốt, lý trí cô hoàn toàn sụp đổ trước dục vọng đang thiêu đốt. Cô vội vàng ôm chặt lấy cổ anh, giữ anh lại, đôi mắt ầng ậc nước nhìn anh đầy cầu khẩn.
"Đừng đi... Bách... cầu xin anh..."
"Cầu xin anh cái gì?" Bách nhếch mép, tận hưởng vẻ mặt mê loạn của cô.
"Cầu xin anh... làm tình với em... làm em sướng..." Giọng cô vỡ vụn, nức nở.
Gia Bách hài lòng, ánh mắt tối sầm lại đầy nguy hiểm: "Là em cầu xin đấy nhé. Đừng hòng anh dừng lại."
Trên Sofa
Không chần chừ thêm giây phút nào, Bách xé toạc chiếc quần lót ren vướng víu. Anh ấn Hạ An nằm sấp xuống tay vịn sofa, nâng hông cô lên cao. Từ phía sau, anh thúc mạnh vào một cái lút cán.
"Á!" Hạ An hét lên, vừa đau vừa sướng. Cảm giác bị xâm chiếm thô bạo khiến đầu óc cô quay cuồng.
Bách nắm chặt eo cô, bắt đầu những cú thúc như vũ bão. Tiếng da thịt va chạm 'bạch bạch' vang lên dồn dập hòa cùng tiếng rên la của An. Sofa rung lên theo từng nhịp chuyển động mạnh mẽ của người đàn ông. Hạ An chỉ biết bấu chặt vào lớp da ghế, cảm nhận từng đợt sóng khoái cảm ập đến liên hồi.
Chưa thỏa mãn, Bách rút ra, bế xốc Hạ An lên trong tư thế cô quắp chân quanh hông anh. Anh đi thẳng về phía chiếc bàn ăn dài bằng gỗ sồi. Anh đặt cô ngồi lên mép bàn lạnh lẽo, gạt phăng mọi thứ trên bàn xuống đất tạo nên tiếng loảng xoảng chói tai.
Sự tương phản giữa mặt bàn lạnh và cơ thể nóng rực của Bách khiến An rùng mình. Bách tách hai chân cô ra rộng hết mức có thể, rồi lại lao vào một lần nữa. Ở tư thế này, anh có thể nhìn rõ biểu cảm gương mặt cô – đôi mắt mơ màng, đôi môi sưng đỏ đang hé mở thở dốc.
"Nhìn anh này An," Bách ra lệnh, mỗi cú thúc lại chạm đến tận cùng tử cung khiến An nấc lên. Anh cúi xuống hôn ngấu nghiến lên ngực cô, để lại những dấu hôn đỏ chót đánh dấu chủ quyền.
Cuối cùng, khi cả hai đã thấm mệt nhưng lửa tình vẫn chưa tắt, Bách bế cô vào phòng ngủ, ném cô lên chiếc giường rộng lớn êm ái.
Lần này, anh không vội vã nữa mà chuyển sang tư thế truyền thống. Anh đan mười ngón tay mình vào tay cô, ghim chặt xuống nệm. Anh di chuyển chậm nhưng xoáy sâu, nghiền nát mọi điểm nhạy cảm bên trong cô.
Hạ An cảm thấy như mình đang tan chảy. Cô chủ động nâng hông lên đón nhận anh, hòa hợp đến từng nhịp thở.
"Anh yêu em," Bách thì thầm vào tai cô vào giây phút cao trào nhất, rồi tăng tốc độ đến chóng mặt.
Cả hai cùng gầm lên, cơ thể căng cứng và giật mạnh trong cơn cực khoái bùng nổ kéo dài bất tận. Hạ An lả đi trong vòng tay anh, nước mắt hạnh phúc ứa ra nơi khóe mi. Đêm nay, cô hoàn toàn thuộc về anh, cả thể xác lẫn linh hồn.