- Câu truyện bắt đầu từ một cơn mưa-
+ Tôi đã tìm hiểu rất nhiều điều về nổi buồn và tâm trạng.
- tôi tên xtason (xtason là biệt danh của tôi bắt chước ná ná của anh xxxtentacion)
+ tâm trạng của tôi luôn suy nghĩ nhiều thứ, tôi cứ mơ hồ hoặc ảo giác khi gặp cơn mưa, kiểu như ( phê cần ý)
- tôi có một người bạn tên là john
+ anh ấy cũng rất thích mưa
- nhờ sở thích ấy nên chúng tôi mới thân nhau như thế.
- chúng tôi luôn là người bị mất mát nhiều thứ,
không được nụ cười và niềm vui như bao người khác
+ tôi có sở thích nhất là:
- tôi luôn tự tạo kịch bản buồn và tự khóc-
+ nhưng tôi đã sai lầm về điều này
- tôi chỉ khóc để ai đó đến an ủi-
-nhưng sự thực cái bóng còn bỏ tôi nơi tăm tối-
- thì người an ủi tôi cũng chính là bản thân tôi -
+ anh bạn john của tôi: là một người dễ bị bắt nạt
anh ta luôn căm ghét ký ức từ thuở nhỏ...
- tình thân thì ko có
- nước mắt thì lãnh nhiều
- anh ta làm bạn với tôi năm 14 tuổi.
+ hai người luôn đã đồng hành trải qua bao nhiêu con đường của cuộc sống mộng mơ này
- vào cuộc trò chuyện -
+ john: này xtason.
+ tôi: vâng?
+ john: chuyện gì khiến tâm trạng của cậu luôn bộc lộ trước cơn mưa thế
+ tôi: cũng chẳng có gì, thực chất con người khóc cũng như mưa thôi
+ tôi: với lại tôi cũng chẳng còn thứ gì để khóc
+ john: ồ còn tôi thì luôn ủ rủ cái ký vui vẻ còn sót lại
+ john: ta nghĩ ta nên đi thôi
+ tôi: đi đâu?
+ john:đi kết bạn với con đường kế tiếp
tôi: ồ thế con đường đó cũng tìm ra niềm vui thôi nhỉ
+ john: đúng rồi
+ vậy ta nên đi thôi.
- thế là chúng tôi phải bắt đầu tiếp tục đi đến con đường kế tiếp.
+ chúng tôi đang theo đuổi đến cơn mưa với hàng loạt hạt mưa dồi vào thân thể khiến bản chất của một kẻ mộng mơ càng thêm một sự lạc quan.
- chúng tôi rất nhiều thời gian kể cả mãi mãi..
+ chúng tôi muốn tự do và ko bao giờ tự vằn vặt bản thân vì sự buồn bã này.
- Mọi thứ đã đến lúc -
- còn tiếp -