Hùi đó mình mê game VLTK ấy .. CŨng khá có tiếng trong game . Hùi ấy rùi quen với 1 đám anh trai vui tính dễ thương lắm , toàn công tử là bạn ngoài đời của nhau, ngay vào lúc ng đang học , ng đang xin việc , ng đang thất nghiệp v..v. rủ nhau chơi game tại 1 tiệm gần Vườn Chuối . Trong tiệm có 1 anh coi tiệm nét chơi chung the same tuổi nên cùng chơi thân thiết vui vẻ , nhà nghèo nhưng chơi với mấy anh công tử cũng vui vẻ ko phân biệt gì . Anh này rất hiền , chơi game nhìu lúc nóng nảy nhìu khi anh em hay cãi nhau duy anh ấy là chưa bao giờ , ai nhờ vả gì anh cũng giúp , nhường nhịn lắm . Ai từng chơi game thời kì đầu của VLTK chắc biết là chơi vô tư vui vẻ ntn . Mình chơi chung dc coi như em út , dc cưng lắm . CHơi thân thiết đâu gần 2 năm thì ng lấy vợ , ng đi làm nên ít chơi lại , ít gặp gỡ . Chỉ có anh coi tiệm nét thì vẫn chơi thường xuyên
1 tg ít chơi nên ít gặp thì đùng 1 phát nghe báo tin anh ấy mất vì bệnh. Mình sững sờ vì anh ấy chỉ hơn mình 1 tuổi . Mấy anh kia biết anh bệnh mà ko ai nói mình , mình cũng bất ngờ vì cách đó khoảng 1 tháng còn gặp anh ở quán cafe , mình còn hỏi sao anh gầy và xanh xao quá . Mình còn nhớ rõ hum gặp cuối cùng ấy , mình nhìn anh ấy lâu lắm, thầm nghỉ anh có bệnh gì ko đi khám đi sao để hốc hác quá nhìn thê thảm .
Hum đi viếng anh , các anh em hẹn nhau đi chung .Mình rất bất ngờ anh ấy đi nhanh như thế thì dc chị gái anh ấy ( cũng chơi game chung nhưng ko thân ) và ba mẹ anh ấy kể với tụi mình nghe hết sức khủng khiếp ( làm mình 1 tg quá ám ảnh trên mức tưởng tượng , ko dám ngủ 1 mình phải năn nỉ xin ngủ ké bà chị 1 tg dài ) .
Số là gd anh ấy 3 ng con trai và 1 bà chị gái , anh ấy là út . Trong 2 năm mà gd ấy mất 3 ng con trai. Anh đầu tiên mất là vì bệnh gì đấy mình ko nhớ , chỉ nhớ là sắp lấy vợ , thấy hơi mệt đi khám thì bsi báo tin là bệnh giai đoạn cuối rùi ( bệnh gì mình ko nhớ ) , về nhà mấy ngày là sức khoẻ cạn kiệt mất lun nhanh như chớp . Anh thứ 2 nghiện nên bị S mà mất . Anh bạn mình là con út , nghe gd anh kể , anh ngoan nhất nhà , từ ngày 2 anh mất , anh hứa với ba mẹ sẽ ở chăm sóc ông bà , hiền và ngoan , nghe lời BM lắm . Một hôm anh ấy đi chơi về khuya đói bụng , mẹ anh ấy kể là hum ấy nhà làm MƯỚP xào (là bữa ăn cuối cùng của anh, tự nhiên bà kể chi tiết quá làm mình bỏ ăn mướp từ ngày đó đến giờ ) . Ăn xong thì anh ấy bảo đau bụng , mua thuốc uống ko hết nên đi BV , khám 1 hồi thì bs bảo là gan anh ấy hư hết rùi ( đùng 1 phát đang bình thường mà gan hư hết ???? UT gan ) . BS bảo đem về nhà cho ăn gì thì ăn đi chứ y học pó tay rồi .
Về nhà thì anh ấy có nhìu biểu hiện rất lạ , ko chịu ăn gì cả , ngày thì nằm 1 chỗ ko biết gì lun, mấy anh bạn kia có thăm mà anh ấy cũng coi như ko cảm giác , đêm thì anh ấy tự dưng có sức , đi quanh nhà , nói chuyện 1 mình , luôn sợ sệt , cứ lao vào tường , đập đầu vào tường nên cả nhà thay nhau thức canh anh ấy , ba anh ấy phải quỳ xuống lạy và năn nỉ anh ấy đừng huỷ hoại mình nhưng anh ấy vô thức ko nhận ra ai nữa . Mẹ anh ấy kể có buổi tối mẹ anh đang coi chừng anh thì anh ấy quơ tay xua đuổi ai đấy dữ dội lắm , rùi ôm mẹ bảo mẹ đừng ngồi gần ” nó ” . Hầu như buổi tối là giờ anh ấy hoạt động , lúc thì chỉ tay lên nóc nhà bảo ” nó đang ở trên đó kìa ” ” nó muốn bắt con , con ko đi đâu ” v..v.. lúc thì ” nó ở trên tường ” rùi cầm đồ chạy theo quánh không khí vô tội vạ như là đang dí đánh ai . Rồi 1 lần anh ấy khóc lóc năn nỉ mẹ ơi cho con đi đi , con chịu hết nổi rồi , mẹ đừng giữ con ở lại nữa, cho con đi đi . Nhưng mẹ anh thì cứ năn nỉ anh ở lại với mẹ , mẹ chỉ còn 1 đứa con trai . ( Túm lại là quá lâu rùi mình ko nhớ nỗi hết các chi tiết nhưng các lời nói này giữa mẹ con anh ấy thì mình ko quên dc , quá thương tâm , cả đám bạn nỗi da gà , mình ko dám nhìn di ảnh của anh ấy lun . )
Gd anh ấy có nhờ thầy sư về tụng kinh ban đêm trừ tà ( vì lúc ấy nghĩ là anh bị ma quỷ nhập ) nhưng bị anh đuổi đi rất hung dữ . Rùi vì ko biết có phải do ko ăn uống mấy ngày đó mà anh nằm liệt lun , thoi thóp . Lúc anh ấy đi mới thực sự sợ , mẹ anh ấy kể lúc ấy bà cầm tay anh nói ” con ơi , thôi con ở lại mà đau khổ thế này thì mẹ ko giữ con nữa , mẹ thấy con đau khổ mẹ còn đau hơn , thôi con cứ đi đi , mẹ cho phép con đi rồi đó ” , ko ngờ vừa xong , anh ấy mở mắt hồi dương rồi đi luôn . Ah , hình như có bảo anh ấy ói ra nhìu chất nhầy đen và hôi , ng nhà anh ấy bảo đó là lá gan .