NGẠO VỚI NHÂN GIAN MỘT NỤ CƯỜI
#CỏLau
Ta cười ngạo nghễ giữa trần gian
Sương khói lan theo dệt bóng nàng
Lạnh lẽo trăng khuya mờ nhợt nhạt
Quay đầu,đợi một khúc cầm vang
U buồn gửi những tháng ngày trôi
Chẳng tính toan ân oán nguội rồi
Vắt vẻo nằm trong lau sậy ngẫm
Sau cùng nạn khổ chắc vầy thôi...
Thời niên thiếu tựa giấc chiêm bao
Được mất khen chê... liệu mấy hào?!
Phủi lớp phong sương dày mộng ảo
Nâng bình rượu lại ...hỏi vì sao?
#Các bạn nhớ like comment ủng hộ tôi nha, Vẫn còn nhiều bài. nhưng mà t sẽ đăng ở chương thứ 51 bộ tiểu thuyết Mật Ước Xuyên Thư. nếu các bạn yêu quý thì nhớ ghé qua ủng hộ nha nha nha ...!!! tôi yêu các bạn ❤️❤️❤️❤️