Một vài suy luận đơn giản về mô thức hành vi của người Trương gia.
Nếu hành động của con người có thể thăng cấp vô hạn, vậy thì thân nhiệt cũng sẽ tăng vô hạn, để hạ thân nhiệt sẽ tiết ra lượng mồ hôi rất lớn, nhưng cơ thể người tiết mồ hôi và nhiệt độ cao trong thời gian dài sẽ dẫn đến mất nước và tăng thân nhiệt, cho nên cách thức tấn công của người Trương gia cực kỳ nhanh chóng, giải quyết đối thủ bằng tốc độ nhanh nhất là nhiệm vụ hàng đầu.
Trong thời gian ngắn nhất, bọn họ điều động toàn bộ năng lượng cơ thể đổ đầy cơ bắp để phát ra sức mạnh lớn nhất, thần kinh và tốc độ đạt đến phản ứng nhanh nhất. Nhờ được huấn luyện đặc biệt về dây chằng và khớp xương, trong thời gian cực ngắn người Trương gia có thể làm được những động tác mà người bình thường tuyệt đối không thể làm được.
Tính hiệu quả của những đòn tấn công này gần như đều nằm ở những phần khó quên nhất trong ký ức của tôi, nhanh mà hiệu quả, hơn nữa không kiêng dè gì. Bọn họ quá nhanh, sức mạnh quá lớn quá chuẩn xác, đặc biệt là Muộn Du Bình, nghe Hạt Tử nói, là do tim và máu của Muộn Du Bình càng đặc biệt hơn, cho nên cực hạn của người Trương gia bình thường, lại thành thong thả đối với y.
Khi thân nhiệt tăng, hình xăm của người Trương gia sẽ từ từ hiện ra, bắt đầu từ ngực có thể lan khắp toàn thân. Hạt Tử nói có một vài người Trương gia còn bắt đầu xăm từ mặt, những người Trương gia này thường đều có khả năng phản bội Trương gia, nên bị đánh dấu từ nhỏ.
Lời tiên tri này không biết có phải có được từ thiên thụ không, nhưng những người này từ nhỏ đã bị xem là con tốt, đa số người đều sẽ hy vọng bọn họ chết thật nhanh, cho nên những nhiệm vụ bọn họ chấp hành gần như đều là nhiệm vụ tất tử.
Khi bọn họ giết người, hình xăm nổi lên trên mặt, giống như ác quỷ.
Rất nhiều người đều cho rằng đây là mặt bẩn của Trương gia, thực ra hai thứ này không giống nhau.
Tuy có tác dụng như nhau, nhưng mặt bẩn là kỹ thuật dùng mặt nạ da người, làm thành mặt nạ đáng sợ, không phải xăm hình lên mặt.
Loại mặt nạ này không hề có tính tôn giáo nào, nhưng chắc chắn hù chết người vào ban đêm.
Đây là thứ người Trương gia phải đeo khi làm việc dơ bẩn, chúng ta có thể tưởng tượng một cảnh tượng thế này, bạn nhìn thấy giấy niêm phong dán trên căn phòng cuối hành lang khách sạn, bạn biết căn phòng ấy có lẽ đã xảy ra một số chuyện, nhưng bạn cũng không muốn nghĩ nhiều.
Mà phòng bạn lại ở sát vách căn phòng này, lúc đầu khi nhìn thấy phòng bên cạnh có giấy niêm phong, bạn muốn khoe với bạn bè, bèn chụp một bức ảnh cánh cửa, sau đó thì đi vào phòng mình.
Tiếp theo bạn gửi cho bạn bè, nhưng bấy giờ đột nhiên một suy nghĩ chẳng lành hiện lên trong đầu, bạn cảm thấy chụp loại ảnh này, có hơi kinh dị đáng sợ.
Vì thế bạn không gửi vào nhóm, cũng không định nói chuyện này với mọi người, nên càng thêm lo lắng, cuối cùng bản thân cũng thấy sợ.
Vì thế bạn rửa tay, mở vali, chuẩn bị đủ thứ.
Lúc nằm trên giường, bạn lấy điện thoại ra, bạn đã quên chuyện lúc nãy chụp hình cánh cửa, nên bắt đầu lướt album của mình, trong đó có rất nhiều clip ngắn bạn tải xuống chuẩn bị nghiên cứu kỹ. Bấy giờ bạn giở đến bức ảnh vừa rồi.
Không có gì khác thường, bạn thẳng tay xoá, nhưng không dọn thùng rác, sau đó ngủ thiếp đi.
Mấy ngày tiếp theo làm việc tối mắt tối mũi, cũng không để ý lắm, nhưng mỗi lần về đến trước cửa phòng, đều sẽ nhìn thấy căn phòng bên cạnh, giấy niêm phong trông có vẻ rất mới, chuyện xảy ra trong phòng có lẽ chỉ trong vòng nửa năm.
Trong lòng bạn sẽ thấy hơi lấn cấn, trong mấy ngày này, bạn cũng nghe được vài lời đồn, kể đủ thứ chuyện.
Dù thế nào bạn cũng xác định một sự thật, rằng căn phòng bên cạnh mình đã từng xảy ra chuyện kỳ quái.
Cuối cùng có một ngày bạn xong việc, hôm sau bạn sẽ rời khỏi đó, bạn tắm nước nóng thoải mái, chuẩn bị buổi tối nghỉ ngơi thư giãn một phen. Bấy giờ bạn lần nữa mở điện thoại lên, xem các loại hình tài liệu chụp trong thời gian công tác vừa qua. Sau đó xóa những hình không dùng nữa, trong đó cùng có rất nhiều ảnh chụp chung, bạn lại xóa đi những tấm bị out nét.
Dọn dẹp điện thoại xong, bạn vào thùng rác xem lại tất cả ảnh bị xóa, vì bạn trời sinh cẩn trọng, sợ mình xóa nhầm tài liệu quan trọng nào đó, nếu không có bạn sẽ dọn sạch thùng rác. Lúc này, bạn xem lại từng tấm hình chuẩn bị xóa vĩnh viễn.
Đột nhiên bạn lật đến bức ảnh cánh cửa dán giấy niêm phong bên cạnh mà mình đã chụp vào ngày đầu tiên đến đây.
Tuy lướt qua với tốc độ rất nhanh, nhưng bản năng của bạn ý thức được, bức ảnh đó có chút bất thường, bất thường là nó không giống bức ảnh trong trí nhớ lúc bạn mới chụp.
Bức ảnh đã thay đổi.
Trong lòng bạn đã có chút dự cảm chẳng lành, nhưng tay bạn lại không nghe lời lướt trở lại, thì nhìn thấy, cánh cửa phòng khi đó vốn đóng chặt, nay trên hình lại hé ra một khe hở.
Mà trong khe hở, bạn nhìn thấy một bóng người dán vào sau khe cửa.
Giấy niêm phong không hề đứt rách, như thể chỉ là nhìn trộm.
Bấy giờ bạn còn muốn thử hồi tưởng, xem phải chăng lúc chụp đã là tình trạng như vậy không, bóng người đó có phải bóng giá áo gì đó bên trong không, nhưng da gà toàn thân bạn đã đã nổi lên. Trong lòng bạn nghĩ, con mẹ nó, đã bảo đừng chụp linh tinh rồi mà!
Bạn không ngừng quẹt tới quẹt lui bức ảnh, phát hiện nhìn thế nào cũng thấy bóng người và khe cửa, bạn bỏ điện thoại xuống, mở hết đèn trong phòng, ngặt nỗi đèn lắp đặt trong khách sạn đều tương đối mờ ảo, thứ ánh sáng này khiến bản cảm thấy lạnh cả người, nhưng bạn nghe thấy tiếng nhân viên phục vụ ngoài hành lang, chắc là đang đi tuần, vì thế bạo gan mở cửa ra ngoài, nhìn căn phòng bên cạnh.
Cửa phòng đóng chặt, giấy niêm phong nguyên vẹn.
Phục vụ đang quét dọn căn phòng đối diện, thấy bạn nhìn cửa phòng bên này, vẻ mặt cũng có vấn đề. Nhưng bạn ngại thừa nhận mình sợ, vì thế đóng cửa lại.
Bạn nằm trở lên giường, lúc này bạn cảm thấy kỳ lạ, bóng người chụp được qua khe cửa trên hình, đứng ngược sáng, cũng có nghĩa là, trong căn phòng bị niêm phong bên cạnh có ánh đèn, chiếu qua lưng bóng người, bóng người mới đứng ngược sáng được.
Bạn mở hình ra, xem kỹ lại, phát hiện không phải ánh sáng trong phòng, mà là cửa sổ phòng không có rèm kéo, ánh đèn từ tòa nhà đối diện chiếu vào tạo thành nguồn sáng, khiến bóng người trong khe cửa ngược sáng.
Bấy giờ bạn mới nhận ra cửa sổ phòng của khách sạn này đều có thể mở ra, không phải khách sạn dạng kín bưng, đột nhiên bạn tò mò, muốn đi đến mở cửa sổ, thò đầu ra ngoài, xem thử cửa sổ bên cạnh.
Bạn biết làm vậy là tìm chết, nhưng bạn không kiềm chế nổi lòng hiếu kỳ, mà lúc bạn đi đến bên cửa sổ, bạn bỗng nhận ra, có một gương mặt kỳ quái đã ló ra từ phòng bên cạnh, đang dán vào cửa sổ của bạn nhìn bạn.
Nghe xong câu chuyện này, gương mặt xuất hiện trong đầu bạn trông như thế nào, thì bạn nên biến nó thành mặt bẩn, nó đại diện thứ trong lòng bạn cực kỳ e sợ, nhưng khi bạn đeo mặt bẩn lên, bạn và nỗi sợ sâu thẳm của mình hòa làm một. Nhân cách bạn sẽ có sự thay đổi.
Phần lớn người ta sẽ trở nên hiếu sát và cực kỳ xấc xược.
Nghe nói mỗi người Trương gia đều có mặt bẩn, nhưng đối với bọn họ mà nói, chuyện này cũng không có ý nghĩa quá lớn, rất nhiều người chỉ xem nó là một hoạt động ngày lễ, một phần của lễ thành nhân. Nhưng tôi vô cùng tò mò về thứ này, Trương gia ở hải ngoại tương đối xem trọng mặt bẩn, nguyên nhân rất phức tạp, có thể sau này mới kể rõ hơn được.
Đến hiện tại tôi chỉ mới gặp mặt bẩn một lần, cũng chỉ là nhìn thấy vật thể, không nhìn thấy có người đeo nó lên, nhưng nhìn hình dáng thì hết sức quỷ dị đáng sợ.
Tôi rất muốn biết mặt bẩn của Muộn Du Bình là gì.
Hạt Tử nói, có vài người mặt bẩn không phải quái vật kinh dị, mà là gương mặt của một người khác, mặt bẩn đa dạng hóa vô cùng, rất khó phỏng đoán và tưởng tượng. Đêm đó tôi ngẫm nghĩ, túa mồ hôi lạnh đầy mình, nhưng khi nghĩ lại, cảm thấy mình tuổi đã cao, có phải nên thôi vướng mắc rồi không.
Trên đây là khái niệm đơn giản về mặt bẩn, sau này sẽ tiếp tục sưu tầm mặt bẩn, cũng cố gắng làm rõ hàm nghĩa đằng sau từng cái một.
_________________________________________
Đ𝐚̆𝐧𝐠 đ𝐞̂̉ 𝐦𝐧 𝐛𝐢𝐞̂́𝐭 𝐦𝐢̀𝐧𝐡 𝐜𝐨̀𝐧 𝐬𝐨̂́𝐧𝐠 =)))))
𝐁𝐚̀𝐢 𝐧𝐚̀𝐲 𝐜𝐮̃𝐧𝐠 𝐜𝐚̉ 𝐭𝐡𝐚́𝐧𝐠 𝐫𝐨̂̀𝐢, 𝐦𝐚̀ 𝐦𝐢̀𝐧𝐡 𝐛𝐚̣̂𝐧 𝐪𝐮𝐚́ 𝐜𝐚̉ 𝐭𝐮𝐚̂̀𝐧 𝐥𝐞̂̃ 𝐦𝐨̛́𝐢 𝐦𝐨̛̉ 𝐫𝐚 𝐝𝐢̣𝐜𝐡 đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝟏 đ𝐨𝐚̣𝐧 😥