.... 4 năm sau kể từ ngày Gin biến mất chỉ vì chạm phải một cậu bé loài người , tôi chẳng còn gì để mong chờ , lưu luyến về mùa hè nữa .
Năm tháng cứ thế trôi qua , thấm thoát đã trôi qua nhanh tróng bây giờ tôi đã tốt nghiệp cấp 2 . vì khi tốt nghiệp cấp 2 sẽ có hai hướng đi , 1 là đi học nghề hoặc đi làm , 2 là học tiếp cấp 3 . Tôi lại chọn hướng đi thứ nhất , quyết định giữ lời hứa của tôi hứa với Gin , tôi làm ở 1 cửa hàng gần nhà bác tôi .
Bây giờ tôi khác xưa rất nhiều , đã trở thành một thiếu nữ thực thụ , tất cả đều thay đổi chỉ có tình yêu tôi dành cho Gin là không đổi . Tôi vẫn ở đây đợi Gin dù chỉ hi vọng nhỏ .
Những ngày nghỉ tôi thường dạo vào khu rừng năm ấy tôi vẫn gặp Gin . cảnh vật vẫn yên bình như ngày nào , lâu lâu có các yêu quái hiện ra hỏi thăm tôi
- chào Hotaru
- Chào bác
( đoạn này Hotaru nhớ đến những kỉ niệm trước)
đi lang thang qua những bài con đường nhỏ từng kỉ niệm giữa tôi và Gin ủa về . Lúc anh ấy cầm khúc cây nhỏ đánh mạnh vào đầu tôi , vì tôi quen và chạy tới ôm anh ấy cũng may là anh ấy đã tránh ra . Và lúc tôi ngồi trên cành cây gẫy làm tôi ngã xuống ....... tôi nhớ anh ấy lắm
Trời cũng sập tốt tôi nhanh chóng trở về nhà .🌸
🌸