𝗖𝗵𝗼̣𝗻 𝗯𝗶̀𝗻𝗵 𝗺𝗶𝗻𝗵 𝗵𝗮𝘆 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝗼̂𝗻?
𝗖𝗵𝗼̣𝗻 𝗺𝗼̛̉ 𝗱𝗮̂̀𝘂 𝗵𝗮𝘆 𝗸𝗲̂́𝘁 𝘁𝗵𝘂́𝗰 𝗰𝘂̉𝗮 𝗯𝗼̣̂ 𝗽𝗵𝗶𝗺?
Đa số mọi người sẽ chọn mở đầu tốt đẹp và suôn sẻ riêng tôi chọn kết thúc thật hoàn hảo.
| Mùa hạ 29. 7. 2002 |
Nhớ không cái ngày mà cậu nói yêu tôi ấy trời lạnh mưa thì như trút nước.
Cậu đặt biệt thật đấy dám chen vào cuộc đời của kẻ vô vị này, kéo tôi ra khỏi cái bóng đen bao trùm lấy, tô thêm sắc màu cho tâm hồn này và hứa sẽ mãi mãi bên cạnh tôi những lúc chênh vênh, u buồn.
Tôi chưa từng nghĩ là mình sẽ khao khát có một tình yêu tới mức như vậy, dám hy sinh đánh đổi tất cả chỉ để thấy nụ cười trên khuôn mặt ấy. Khi chìm đắm vào tình yêu rồi tôi mới biết cảm giác quan tâm, lo lắng một ai đó mỗi sáng thức giấc điều muốn nhìn thấy cậu đầu tiên, nếu có thể tôi muốn thu gom hết tất cả nổi buồn của cậu để khiến cậu vui. Tình yêu của tôi đối cậu thật vĩ đại nhưng cũng thật mong manh..có thể tan vỡ bất kì lúc nào.
Không ngờ kẻ như tôi đã phải lòng cậu.
Sau những năm tháng yêu nhau chúng tôi đã xảy ra xích mích, cãi vã điều mà các cặp đôi thường gặp phải tôi và cậu im lặng trong một khoảng thời gian có lẻ nên kết thúc chuyện tình ở đó nhưng tôi vẫn có níu chút thương hại để kéo dài cuộc tình.
Với ý nghĩ “mưa dầm thấm lâu” nhưng thấm đâu chẳng thấy hoá ra chỉ phiền người khác. Chuyện của chúng ta đáng ra tôi biết rất rõ...cậu đã hết tình cảm với tôi từ lâu.
Dẫu đã hứa bên tôi mãi mãi nhưng cậu cũng đã chọn rời đi. Ngày hôm đó mảnh trời đen dần lại bóng đen ẩm thấp bao trùm, mưa những hạt nặng trĩu như trút nước vậy.
Suy cho cùng tôi cũng chỉ là một người bình thường sống trong một thế giới khác, nên níu kéo người không yêu mình là điều bất khả thi. Nếu cậu là một giấc mơ thì vĩnh viễn tôi sẽ không tỉnh lại, thật đấy.
Không biết tôi là gì đối với cậu nhỉ?
Sự rung động nhất thời?
Là kẻ đáng thương hại?
Hay là một người bạn giúp cậu phát triển?
Hừ...
Thôi đủ rồi những giọt nước mắt của tôi cũng chả chạm đến trái tim cậu.
Tôi đã biết được tên của cậu, được lắng nghe giọng nói của cậu, trò chuyện cùng cậu và cảm nhận được sự dịu dàng của cậu. Tuyệt nhỉ? vậy mà kết thúc thôi chả có phép màu nào nữa.
Hai trái tim đỏ vẫn còn ở đó nhưng không cùng nhau nữa.
“ɴɢᴀ̀ʏ ᴄᴀ̣̂ᴜ ɴᴏ́ɪ ʏᴇ̂ᴜ ᴛᴏ̂ɪ ᴠᴀ̀ ɴɢᴀ̀ʏ ᴍᴀ̀ ᴄᴀ̣̂ᴜ ʀᴏ̛̀ɪ ᴆɪ
ᴆɪᴇ̂̀ᴜ ʟᴀ̀ ɴʜᴜ̛̃ɴɢ ɴɢᴀ̀ʏ ᴍᴜ̛ᴀ ɴʜᴜ̛ ᴛʀᴜ́ᴛ ɴᴜ̛ᴏ̛́ᴄ”
Hôm nay trời cũng mưa nhưng không có cậu.
_______________
Kẻ độc hành