Gia đình tôi vchuyển tới Trung Quốc được 1 năm nay . Nhà tôi thêu được một căn trọn nho nhỏ ở trung tâm thành phố , dù là trung tâm thành phố nhưng căn trọ của chúng tôi vẫn khá tồi tàn chỉ có hai tầng và 6 phòng . Hai thàng đầu chúng tôi ở Trung Quốc tôi sống rất khép kín cho đến khi có một cô gái thêu căn phòng cạnh phòng chúng tôi . Cô gái ấy trậm trững 27,28 tuổi cô ấy trông rất uyêu kiều , thanh lịch như một thiếu nữ trong phim . Cô ấy ngây chú ý khi mặc một chiếc váy trắng tinh kéo chiếc va li , cô ấy thân thiện chào tôi :
Chào em ! Chị mới thêu phòng trọng ở cuối hành lang , chị tên Maikie mong em giúp đỡ chị nhé
Tôi thẹn thùng đáp lại :
Dạ...! Em là Uyên...
Chị ấy : Hả ? Em là người nước ngoài hả ?
Tôi: À ... dạ em tên Aynie , Vâng em đến từ Việt Nam
Mai kie : Wow chị rất thik đất nước đấy , chị học xong chắc chắn chị sẽ đến đó
Tôi nhìn dáng người yêu kiều bước vào phòng của chị mà lòng rân rân . Tôi quay về nhà
Ba: Mày đi tưới có mỗi cái cây mà lâu đến mức đó à
Kèm lời chửi mắng là một cái ly thuỷ tinh ném thẳng vào đầu tôi , tôi ngồi xụp xuống măt ko cảm xúc gì , đúng chuyện này đã quá quen với tôi tiếng khóc của em gái của tôi làm hàng xóm lúc nào cũng nghi ngờ nhưng ko giám lên tiếng . Tôi là một đứa học rất giỏi luôn đứng nhất điều đc mn ngưỡng mộ cxg trả vui vẻ gì đối với tôi . Tôi và em gái càng ngày càng thân với chi Maikie hôm nào cũng ghé qua nhà chị ấy chs . Nếu để ý chị ấy khá thik màu trắng đồ nội thất khiếm khi có màu khác ngoài màu trắng , quần áo của chị hầu như là nhà những bộ váy hàng hiệu màu trắng ko một vết bẩn .Chị ấy thương chị em tôi lắm và...cũng hay để ý đến những vết sẹo , vết bầm tím trên cánh tay tôi . Mấy hôm trước tôi bận học ko sang nhà chị ấy đc . Hôm đó trời mưa to tôi đi ra ngoài hành lang thấy chị Maikie tóc xũ xượi bộ đồ thùng thình , đôi mắt thầm quầng ngt bảo chị ấy có rất nhiều người thik cứ đến quấy rối giứa đêm . Hôm đó tôi nằm ngủ với em gái vì ba mẹ tôi có vc đội xuất , những tiếng cạch cạnh cứ vang lên đến tận tàng dưới tiếng đấy như tiếng chặt thịt tôi rất sợ chạy qua phòng một người mẹ đơn thân phòng cạnh , đôi mắt rưng rưng vì sợ của tôi và em gái đã lay động đc cô ấy cũng tôi ra ngoài hành lang xem thử . Đứng trước cửa chúng tôi ôm chặt nhau , tiếng dao chặt kết thúc thay vào đó là tiếng mở cửa phòng của chị Maikie vang lên . Mặt chị vẫn ko cảm xúc , chiếc váy thanh lịch vẫn lấm tấn một thứ gì đó màu đỏ thắm , tay chị cầm chiếc bọc màu đen nhìn khá nặng chị quang thẳng vào chiếc thùng giấy bên cạnh , ko thèm nhìn chũng tôi một cái mà quay vào phòng . Sáng hôm sau tôi thấy chị vẫn xinh đẹp tao nhã như mọi ngày thân thiện mời chúng tôi vào nhà . Nhà chị ấy vẫn như thế nhưng tôi để ý căn bếp đã có vài con dao mới , xế chiều tiếng gõ cửa vang lên , bỗng chị Maikie giật mình sợ hãi ngồi cuộn tròn lại khóc nớc lên hét : Cút đi ! Tha cho tôi đi tên biến thái kia ! Mau cút đi . Chúng tôi hoảng hốt ôm chị ấy , tôi hoảng hốt đến gần cửa gét lên :
Cút đi ! Tôi sẽ gọi cảnh sát đó
Ngoài cửa lại vang lên tiếng của đàn ông :
Tối nay bố mày lại đến ! Bố mày xơi đc mày thì mới thôi
Tối đó vì lo cho chị hai chị em tôi ngủ cùng chị . Tầm 1-2 h sáng tiếng động làm tôi thức bước ra cửa chính tôi thấy một người đàn ông ôm ấp lấy chị tại bàn bếp tay chị lấy con dao x—n thẳng vào đ— của người đàn ông đó