Từ khi tôi còn bé tôi đã hỏi mẹ tôi rằng " Con sinh ra để làm gì hả mẹ ? " Mẹ khi nghe câu hỏi của tôi liền hoảng hốt bảo " Tại sao con lại hỏi thế ? " Sau đó tôi thản nhiên trả lời " vì cuộc sống chỉ là những chuỗi ngày lập lại như một tập phim mà xem đi xem lại vậy ^^" mẹ tôi chỉ im lặng .... Từ đó tôi đã vô tình dần dần thu mik lại và ko nói chuyện với ai , có những người họ hàng khi mà đến nhà tôi chơi thì thường xì xào bàn tán những câu như " con này bị tự kỉ rồi " hoặc " con này bị điên ý " và họ cách xa tôi và miệt thị họ ko cho con họ chơi với tôi . Vì thế nên tôi càng tự ti và đến giờ vẫn thế ^^.