Chương 451 Sau ly hôn, chồng cũ muốn theo đuổi tôi
Phó Đình Viễn cuối cùng lựa chọn đi quán cà phê tiếp tục chờ các nàng, hắn xách theo bao lớn bao nhỏ mới vừa xoay người rời đi, Tô Ngưng cũng đã cười ngã xuống trong lòng ngực Du Ân
“Cũng thật có người.” Tô Ngưng nước mắt đều cười rơi ra, “Không nghĩ tới cậu còn rất hư, hành hạ Phó Đình Viễn tới một chút đều không nương tay. Tô Ngưng phía trước còn sợ Du Ân tiếp tục bị Phó Đình Viễn khi dễ, hiện tại cô yên tâm, ha ha ha ha.”
Tô Ngưng nói xong tiếp tục phá lên cười.
“Ai bảo anh ta đi theo chúng ta đâu.” Du Ân nói xong lại chọc chọc Tô Ngưng, “cậu cố ý hạ hình tượng a, nữ minh tinh.”
Cười đến lớn tiếng như vậy, vạn nhất bị paparazzi hoặc là fans nhìn đến chụp đến, kia nhưng quá kỳ cục.
Tô Ngưng lôi kéo chính mình khẩu trang: “Không có việc gì, có khẩu trang che rồi.”
Hai người lại đi dạo trong chốc lát, Du Ân lúc này mới gọi điện thoại cho Phó Đình Viễn , kêu anh cùng đi ăn cơm.
Cơm chiều tự nhiên là Phó Đình Viễn mời, ba người hòa hòa không tí, ăn xong liền đi trở về.
Về đến nhà Phó Đình Viễn liền thẳng đi phòng tắm tắm rửa, anh gấp không chờ nổi mà muốn đem người cô ném tới trên giường mà ăn , bởi vì anh cảm thấy hôm nay anh trong lòng này đó nén giận, nhu cầu cấp bách
Du Ân nhưng thật ra không biết, trong lòng anh không an phận, cô chậm rì rì , cô xem chiến lợi phẩm cùng mua với Tô Ngưng , Phó Đình Viễn lần nữa thúc giục hồi lâu cô mới chịu đi tắm.
Rửa mặt xong mới ra khỏi phòng tắm đã bị người anh chặn ngang ôm lên, hai người cùng nhau đi vào phía sau giường lớn, hai người hôn đến không thể hô hấp, Du Ân bỗng nhiên cảm thấy bụng nhỏ chỗ cô một dòng dịch ấm nóng chảy ra.
Nàng vội vàng giơ tay đẩy ra Phó Đình Viễn, hơi hơi có chút xấu hổ mà nói: “ Hình như bà dì đến.”
Phó Đình Viễn: “……”
Hắn quả thực không thể tin được chính mình lỗ tai, bà dì tới ?
Phó Đình Viễn như là mũi tên đã lên dây chỉ đợi giương cung bắn mà lại không thể phát tiết ở tình huống này
Du Ân không có thời gian quản anh đang phản ứng những gì, đẩy anh ra, vội vàng xuống giường chạy vào phòng vệ sinh.
Xác thật là bà dì tới, Du Ân ngồi ở trên bồn cầu bỗng cảm thấy buồn suy sụp,bà dì tới liền biết rằng cô hoàn toàn không có mang thai.
Phía trước Hàn lão phu nhân nói bọn họ có thể thử để có con, nhưng hôm nay……
Tuy rằng biết thân thể của mình không có khả năng lập tức khỏi bệnh, thậm chí cũng không có hy vọng điều trị thật tốt, nhưng Du Ân vẫn là ôm chờ mong, hiện giờ này chờ mong thì chợt đã đến ngày kinh nguyệt, đánh nát tâm tình của cô trong lúc nhất thời chạm đáy cốc.
Phó Đình Viễn thấy Du Ân ở lâu trong nhà vệ sinh mà chưa ra , liền nhịn không được đi tới gõ cửa thấp giọng dò hỏi: “Làm sao vậy?”
Em không sao , chỉ là xác thật bà dì tới ” Du Ân ổn định lại cảm xúc của mình, sửa sang lại mọi thứ rồi đi ra ngoài.
Du Ân vừa thấy đến Phó Đình Viễn liền nhớ tới lúc trước ở trên giường anh như hổ đói sắp ăn con mòi, cô liền rũ xuống mắt có chút ngượng ngùng mà nói: “Xin lỗi……”
Cô vốn dĩ tưởng nói xin lỗi rồi thôi, nhưng hai chữ xin lỗi trong miệng không thể thốt ra , thanh âm của cô bỗng nhiên liền nghẹn ngào lại.
Bởi vì cô nhớ tới chuyện mang thai thất bại, cái gọi là xin lỗi hai chữ, cũng làm hỗn loạn này cảm xúc ở bên trong cô
Phó Đình Viễn nhận thấy được cảm xúc cô không thích hợp, tiến lên trực tiếp đem người ôm vào trong lòng ngực.
Anh đưa lòng bàn tay nâng cằm cô lên. Nhẹ nhàng nói: “Du Ân, em đừng tự mình suy nghĩ miên man nữa !”
Du Ân ngẩn ra một chút, không nghĩ tới Phó Đình Viễn sẽ như vậy trực tiếp vạch trần tâm tư cô,chuyện này anh cũng đoán được cô sẽ mẫn cảm và tự làm khổ mình
Du Ân vốn dĩ vẫn luôn ở khắc chế chính mình mặt trái cảm xúc, kết quả Phó Đình Viễn trực tiếp vạch trần cô che giấu yếu ớt, cô tức khắc khống chế không được.
Đem chính mình vùi vào trong lòng ngực anh, cô khổ sở mà nói: “Tuy rằng em biết một chốc khẳng định sẽ không có kết quả, nhưng tâm lý vẫn là ôm hy vọng, cho nên trong lòng liền khó chịu……”
Phó Đình Viễn khe khẽ thở dài, ôm sát cô nói: “Chúng ta sau này cuộc sống còn rất dài, em nếu là mỗi ngày đều rối rắm suy nghĩ chuyện này thì cuộc sống sinh hoạt còn có cái gì hạnh phúc đáng nói?”
Phó Đình Viễn cũng không nói thêm gì, chỉ yên lặng buộc chặt cánh tay đem cô ôm chọn đến thật chặt
Sau một lúc lâu, Du Ân từ trong lòng ngực Phó Đình Viễn ngẩng đầu lên lẩm bẩm nói: “Tâm tình không tốt lắm, em có thể uống chút rượu không.”
Phó Đình Viễn hơi hơi nhíu mày: “Em không phải thời gian hành kinh sao? Có thể uống rượu?”
“Một chút ” Du Ân thở dài, “uống chút rượu vang đỏ, hẳn là không có gì vấn đề đi?”
“Không được.” Phó Đình Viễn không hề nghĩ ngợi mà liền cự tuyệt, “Nữ nhân cái này thời kỳ thân thể đều yếu ớt không phải sao? Em hãy thành thành thật thật ngủ đi.”
Du Ân, khuôn mặt nhỏ tức khắc suy sụp xuống dưới, nàng vốn là bởi vì vừa mới tâm tình hạ xuống mà đỏ mắt, giờ phút này biểu tình lại nhiều vài phần ủy khuất, Phó Đình Viễn tức khắc tâm đều mềm: “ Để gọi điện thoại hỏi một chút cho Hứa Hàng, xem có hay không ?”