5 năm trước , Bảo Sơn là 1 tên bảo vệ vô dụng làm việc cho công ty Tiên Duyên , lúc đó vợ anh Mĩ Duyên đang làm tổng giám đốc của công ty . Do làm việc trên thương trường , cạnh tranh rất gay gắt , lúc đó Mĩ Duyên bị người khác ám hại . Cái đêm định mệnh đó đã làm cho 2 người phải tác hợp làm 1 đôi . Sau đó anh về nhà Mĩ Duyên ở rể . Sau vài tháng cảm nhận , anh thấy mình không xứng với Mĩ Duyên , anh liền âm thầm rời đi . Mới đó đã 5 năm trôi qua rồi . Sau vài phút ngỡ ngàng , Bảo Sơn chôn chân đứng 1 chỗ , anh áy náy không biết làm gì . Một chiếc siêu xe Ferrari đi vào từ cổng chính , gầm rú và dừng lại sân trước cửa nhà . 1 bóng hình xinh đẹp bước xuống . Đôi chân cao trắng muốt , thân hình nóng bỏng , và 1 gương mặt thanh tú nhưng cực kì lạnh lùng , đúng là 1 " Tuyệt thế băng sơn mĩ nhân " . Cô gái ấy bước xuống từ buồng lái xe , cánh cửa còn lại mở ra , một bé gái năng động , đeo chiếc cặp màu vàng hình con vịt tung tăng bước xuống , chạy lại nắm tay cô gái cười đùa . 2 người bước chân lên thềm , mới vào cửa nhà , cô gái liền thấy 1 thân ảnh mà cô đã đợi ròng rã suốt 5 năm trời , Đoàn bảo Sơn . Cô ngơ ngác đứng chôn trân trước cửa .
"Anh ... anh còn về đây làm gì , anh cút ngay đi cho tôi " Sau vài giây lấy lại bình tĩnh , Cô gái hét lớn . Cô gái ấy không ai khác chính là người vợ của anh , Phan Mĩ Duyên . Cô ấy không thể tin được , người đã bỏ cô bơ vơ suốt 5 năm trời lại dám về đây . Cô suy nghĩ lại những ngày tháng tủi nhục trong suốt 5 năm qua . Bị gia tộc cách chức tổng giám đốc công ty Mĩ Duyên , mặc dù 1 tay cô xây dựng nên cái cơ ngơi này , mọi sự rèm pha rè bỉu cô phải chịu đựng hết . Sau tiếng hét ấy bầu không khi trở nên yên tĩnh , 2 ánh mắt nhìn nhau cũng không biết làm gì . Bỗng 1 âm thanh non nớt từ miệng 1 đứa trẻ vang lên , phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng đến khó chịu này .
"Ba ba , ba trở về rồi " " Tiên Tiên nhớ ba lắm , ba bế con đi "
Bảo sơn ngơ ngác nhìn đứa bé , lại nhìn vợ anh hỏi
" Mĩ duyên đây .. đây là con của anh sao ?
Mĩ Duyên không nói gì hết , cô đang suy nghĩ lại những ngày tháng không có Bảo sơn ở bên cô đã phải chịu những gì , cô chỉ gật đầu nhẹ . Thấy vậy Bảo Sơn giật mình , ngồi xổm xuống , vội lau nước mắt nước mũi tèm lem trên gương mặt đứa bé con của anh .
" Ba ba về với con rồi đây , ngoan nín khóc nào "
Bảo Sơn đưa ánh mắt hiền hòa nói với cô bé . Cô bé liền ôm trầm lấy anh khóc lớn . Phan Tiểu Tiên là con của Bảo Sơn và Mĩ Duyên , anh không biết sự có mặt của đứa bé là vì lúc anh đi bụng của Mĩ Duyên cũng chưa lớn , và sau khi anh đi không lâu , cô ấy hạ sinh thành công bé Phan Tiểu Tiên này . Anh rơm rớm nước mắt nhìn đứa trẻ trong tay . Anh đang bế giọt máu của mình . Không lâu sau cả nhà lấy lại bình tĩnh , mẹ của Mĩ Duyên bà Thúy Hiền hét lên
" Thằng vô dụng mày bỏ cháu gái của bà ra , mày có tue cách gì mà đòi làm bố nó " Sau đó bà ta tiến đến giật lấy cô bé từ trong tay anh . Anh vội buông tay sợ làm cô bé đau , ánh mắt của anh trở nên sắc lạnh , người anh tỏa ra 1 khí thế bức người , làm nhiệt độ phòng có khi giảm xuống vài độ . Nhưng nó liền biến mất vì dù gì bà ấy cũng là mẹ vợ của anh , là mẹ đẻ của vợ anh , không vì nể vợ anh ấy đã cho bà ta 1 trận rồi . 5 năm anh đi , công việc đã làm cho tâm anh tĩnh lặng , lạnh lùng và bình tĩnh đến đáng sợ . Nếu Diệp Thu hay Thiên Nguyên ở đây thì 2 người họ sẽ biết , những lúc Bảo sơn bình tĩnh như này là lúc anh đáng sợ nhất .
"Anh cũng về rồi , ngồi xuống nói chuyện sau đó kí vào cái đơn li dị này ngay đi "
Sắc mặt Thúy hiền trầm xuống , bà ta ngay bây giờ chỉ muốn anh kí ngay vào cái đơn li dị này cho Mĩ Duyên trở về trạng thái độc thân để bà giới thiệu làm mối cho những chàng rể đã được bà để ý chọn lựa thôi . Mĩ Duyên lấy lại tinh thần nói :
"Mẹ , mẹ nói vậy là sao. Anh ta là chồng hợp pháp của con , bao lâu nay con chịu cái gì anh ta còn chưa đền đáp ai cho anh ta đi . " Mĩ Duyên lạnh lùng đáp
" Ba ba , ba ở đây chơi với con . Ba phải bảo vệ con , ở lớp người ta nói con là đồ con hoang sau đó bắt nạt con , bây giờ ba về rồi , con sẽ khoe để cho mấy bạn ý không trêu đùa con nữa " Bé Tiểu Tiên khóc lóc nói ra , mặc dù cô bé còn rất nhỏ nhưng cô bé rất hiểu chuyện . Bé hiểu bà ngoại đang nói gì , liền liên tục níu kéo Bảo sơn .
Bảo sơn hổ thẹn vì 5 năm qua anh đã làm cho cả nhà Mĩ Duyên phải khổ , nhất là cô , cô đã phải chịu bao nhiêu thứ chỉ vì lấy 1 người chồng vô dụng như anh , mỗi lần họp tộc , Cả họ Phan Thị luôn dè bửu , nói năng gièm pha cô . Anh liền nghiến răng nghiến lợi lại nói :
" Mĩ Duyên , ta .. ta li dị đi , anh không muốn em vì anh mà chịu khổ nữa "
Mĩ Duyên lặng người , cô lập tức chạy đến cho Bảo Sơn 1 cái bạt tai , cô tức giận hét lên
" Anh câm mồm cho tôi , anh hại tôi xong bây giờ anh chuồn à , anh phải đền bù lại cho mẹ con tôi rồi muốn đi đâu thì đi ."
Bên kia bé Tiểu Tiên vẫn khóc lóc đòi Bảo sơn bế . Mẹ vợ anh tức giận mắng cô bé
" Tiên Tiên con im lặng cho bà , còn khóc nữa bà sẽ nhốt con vào trong phòng tối cho ma bắt đi đấy "
Cô bé liền im lặng , đưa 1 ánh mắt sợ sệt cầu cứu Bảo Sơn . Anh tức giận lạnh lùng , anh rất muốn bùng nổ rồi , vì cô bé sợ như thế có nghĩa là cô bé từng bị như vậy rồi
"Mẹ , mẹ làm Tiên Tiên sợ rồi kìa , con đã bảo mẹ không được dọa như thế rồi còn gì . " Mĩ Duyên liền lên tiếng , sau đó tiến đến bế và dỗ dành cô bé .
Sau đó , cô xoay người lại nói với Bảo Sơn
"Anh tạm thời ra ngoài ở đi , tôi sẽ thu xếp cho anh sau , chiều nay sinh nhật con , nhớ đến "
Bảo Sơn như được mở cờ trong bụng , anh liền nhận ra Mĩ Duyên không có ý định li dị với anh . Anh liền hứa với bản thân :" Anh sẽ đền bù và giúp 2 mẹ con có cuộc sống hạnh phúc hơn xưa , Mĩ Duyên anh về rồi " . Anh đưa ánh mắt hiền hòa chào vợ và con sau đó chào đôi già kia , rồi mang hành lí bước xuống thềm đi ra cổng .
Updated 67 Episodes
Comments
Việt Trần
hay đây, /Facepalm//Facepalm//Facepalm/
2025-03-06
0
Xuân Trần
,,,,
2024-07-26
0
Xuân Trần
….,,.,,;,,,,;;..:..
2024-07-25
0