chương 2: trả ơn

khi học xong cô không về nhà, mà nhìn vào tấm danh thiếp đến một công ty khá lớn cô đứng trước hành lang có chút chần chừ nhìn tấm danh thiếp cô quyết định bước vào quày lễ tân đưa tấm danh thiếp và hỏi: "chị ơi tôi muốn gặp người đưa em tấm danh thiếp này"

cô lễ tân có chút 'bất ngờ' vì tấm danh thiếp này chỉ riêng người quen của chủ tịch mới có nhưng một cô bé này nhìn rất bình thường mà lại có tấm danh thiếp này tiếp viên lễ tân bình tỉnh hỏi cô: "em là gì của chủ tịch để chị thông báo cho chủ tịch"

cô suy nghỉ một hồi rồi trả lời với lễ tân: "chị nói là em đến để trả ơn là anh ấy sẽ biết ạ "

rồi lể tân cầm chiếc điện thoại bàn lên và bấm vào số văn phòng thư ký chủ tịch đợi bên kia bắt máy nói: " có người muốn gặp chủ tịch và nói là đến để trả ơn và cầm theo tấm danh thiếp riêng của chủ tịch nửa ạ "

đầu dây bên kia trả lời: " đợi tôi nói với ngài ấy "

chị tiếp viên lể tân: " vâng ạ"

tiếp viên lể tân nói lại với cô:" em đợi một xíu nha thư ký của chủ tịch sẽ thông báo với chủ tịch "

cô trả lời: " dạ chị "

cô đứng đợi khoản 5' chị tiếp viên lể tân nói: " em nhìn qua bên kia vào thang máy lên tầng 30 quẹo sang trái sẽ thấy văn phòng của chủ tịch"

cô có chút bất ngờ rằng là người cứu cô là một chủ tịch của một công ty lớn như thế có chút bất ngờ nhưng cô vẩn đi theo lời chị lể tân chỉ cô đến nơi và rõ cửa người bên trong cất tiếng lên "vào đi"

cô đẩy cửa vào thấy một bóng lưng đang đứng nhìn ra bên ngoài thành phố cô định cất tiếng lên nói thì người ấy đã quay lại rồi nói với cô: " cô đến đây để trả ơn tôi thật sao "

cô trả lời một cách thảng nhiên: "chứ không lẻ tôi đến đây để xin việc à "

người kia có chút bất ngờ với câu trả lời của cô rồi hỏi cô: " vậy cô muốn trả gì cho tôi, tôi đã cứu cô đấy"

cô đáp: " vậy tôi mời anh một bửa được không, nhưng mà anh tên là gì vậy "

anh tiến lại sát vào cô, anh tiếng một bướt cô lùi một bướt đến bức tường cô không thể lui cô che mặt mình lại nói: " nếu anh không muống trả ơn thì tôi về"

người kia có vẻ thích thú trả lời cô: "cô không phải đến đây trả ơn tôi bằng lấy thân báo đáp sao"

cô đẩy anh ra trả lời một cách hoản hốt: "anh có bị điên không tôi trả ơn chứ không phải bán thân"

anh ta có vẻ không vui: "tôi là ân nhân cô mà cô chỉ trả một bửa ăn tầm thường thôi sao"

cô trả lời: "vậy anh muốn tôi trả gì"

anh đi đến chổ ghế sofa ngồi xuống nói một cách thảng nhiên: " tôi muốn cô làm người phụ nữ của tôi"

cô trả lời một cách tức giận: "KHÔNG... không bao giờ"

cô quát thẳng vào mặt anh, anh đứng dậy rồi đè cô vào phía tường sao lưng cô rồi hôn vào môi cô một cách mạnh bạo, cô chống cự nhưng không thể thoát ra khỏi nụ hôn của anh cô đành chịu anh buôn ra rồi nói với cô: " lần đầu tiên tôi thấy có người hôn mà không chịu thở đấy "

cô đỏ mặt rồi vùng ra khỏi sự khống chế của anh nói: " anh dám cướp nụ hôn đầu của tôi"

anh thảng nhiên đáp: "À....thì ra là nụ hôn đầu nên có chút bở ngở à" cô có chúc ngại ngùng

anh nói với cô: " nếu cô chịu làm người phụ nử của tôi, cô sẽ có được những gì cô muống "

cô tức giận trả lời: "anh nghỉ tôi là hạn người đó sao mặc dù tôi nghèo thiệt nhưng tôi có nhân phẩm của bản thân anh đừng sĩ nhục tôi như vậy"

anh có chúc bất ngờ về câu trả lời của cô anh thường tiếp súc rất nhiều phụ nữ nhưng cô không giống như họ không ham hư vinh cũng không bỏ đi cái tôi của mình để lấy những thứ sa sĩ ngoài kia anh đáp: " tôi xin lỗi" anh bỗng bất ngờ với câu nói của mình vì anh chưa từng xin lỗi bất cứ người phụ nữ nào ngoài người mẹ đã mất của mình.

cô bình tỉnh trả lời: " không sao đâu. tôi chỉ đến trả ơn cho anh thôi nếu anh không muốn thì tôi về đây"

"khoan đã" anh vội chạy lại kéo cô lại, nhưng bị cô đẩy vì có chúc sợ anh vì chuyện lúc nãy nhưng cô vẩn đứng lại định nghe nói gì "cô định mời tôi đi ăn để trả ơn sao, vậy chúng ta đi"

cô có chúc bất ngờ với câu nói của anh: "được vậy chúng ta đi thôi"

anh sắp xếp công việc rồi dẫn cô đến nhà xe để lấy xe anh mở cửa cho cô bước vào rồi anh chạy qua ghế lái chạy đi đến một nhà hàng trên đường đi anh và cô không nói dì tại vì chuyện lúc nãy của hai người tới nơi anh đưa xe cho phục vụ anh và cô đứng trước cửa nhà hàng cô có chúc hoan mang khi anh dẫn cô đến một nhà hàng 5 sao cô kéo tay áo anh nói nhỏ: " tôi không đủ tiền để trả đâu chúng ta qua nơi khác được không"

anh vui vẻ trả lời cô: " vào đi nếu cô không đủ thì tôi bù dô cho"

chưa đợi cô trả lời thì anh đã kéo cô vào bên trong nhà hàng khá sang trọng với thiết kế kiểu pháp anh lại một bàn hai người rồi kéo ghế cho cô ngồi, hai người ngồi xuống chọn món cô chọn món bò beef steak vì nó là món theo cô là ghẻ nhất nhà hàng còn anh cũng gọi giống cô còn thêm một chay rượu vang. cô có chút sót sa túi tiền của mình vì những món ăn này mà làm cô viêm màng túi nặng cô chợt nhận ra mình chưa biết tên anh là gì

cô hỏi:" từ lúc gặp anh tới giờ anh vẫn chưa cho tôi biết tên của anh"

anh trả lời một cách thảng nhiên: "tôi tên Cố Gia Thành"

Hot

Comments

Trang Nguyen

Trang Nguyen

góp ý xíu nha,hay tác giả bỏ nghề viết truyện đi ,nó k hợp với bạn đâu .vì câu từ bạn viết quá lũng cũng,rồi dùng từ theo kiểu dùng miền.như câu khoan đã ,bạn viết thành phan đã đọc k hiểu .chính tả thì 10 chữ sai hết 8 ,mình khuyên thật lòng tuy bạn có ý tưởng nhưng chưa đủ trình độ để làm tác giả đâu ạ

2022-11-04

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play