Chap 4

Sau khi tắm xong cậu cũng đi xuống nhà.
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
Em xuống rồi.
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Dạ.
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
Vào ăn trưa luôn đi.
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Vâng ạ
Cậu và anh ăn xong, anh liền bảo:
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
Chiều anh chở em đi mua đồ nhé.
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Vâng ạ.
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
À, em có điện thoại ko?
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Dạ không ạ.
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
Được rồi, chờ anh một lát.
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
Quản gia
Quản Gia
Quản Gia
Dạ thưa cậu chủ
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
Thứ tôi nhắc ông chuẩn bị.
Quản Gia
Quản Gia
Dạ đây thưa cậu chủ
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
Ừm, được rồi, ông lui đi.
Quản Gia
Quản Gia
Dạ cậu chủ.
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
Tiểu Tô, lại đây.
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Dạ. /chạy lại chỗ anh./
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
Anh tặng em.
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
/Đưa cho cậu cái hộp./
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Đây là gì vậy ạ?
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
Em mở ra thử đi.
Cậu nghe lời anh cũng mở chiếc hộp ra
Bên trong chiếc hộp là 1 con Iphone 13 Pro Max.
(Hình thì mn tự nghĩ đi, tui ko có ảnh đâu.)
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Anh tặng em cái này sao?
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
Ừm, đúng rồi.
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Vì sao ạ?
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
Để dễ liên lạc hơn thôi.
Nhưng cậu đâu biết được, dễ liên lạc chỉ là 1 lý do còn lý do còn lại là anh có gắn thiết bị định vị trên chiếc điện thoại đó, nếu cậu làm sao thì đương nhiên nó sẽ báo về chỗ anh rồi.
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Ồ, em hiểu rồi.
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
Được rồi, giờ anh phải lên công ty có việc, em ở nhà với quản gia nhé.
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Em...em
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Anh.
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
Hửm. Tiểu Tô, có chuyện gì sao?
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Em có thể đến công ty cùng anh không?
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
Em không muốn ở nhà sao.
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Dạ, ở nhà chán lắm. Em muốn đến công ty anh chơi cơ.
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Cho em đi nha. /Chạy đến ôm anh/
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
Được rồi, cho em đi.
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Cảm ơn anh. /cười tươi/
Anh đơ người trước nụ cười của cậu. Nụ cười đó rất đẹp, nhìn thấy nụ cười của cậu, anh tự hứa với bản thân là chỉ được phép làm cậu cười, không được làm cậu khóc.
Đứng ngây ngốc 1 hồi, anh bị tiếng nói của cậu kéo về hiện thực
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Anh.
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
À...ừm...Có gì không Tiểu Tô.
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Anh không định đến công ty à.
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
Có chứ, giờ đi thôi.
Anh cùng cậu đi ra khỏi cửa định bước xuống sân cậu liền hỏi.
Tô Tân Hạo(cậu)
Tô Tân Hạo(cậu)
Anh định đi bộ đến công ty hả.
Chu Chí Hâm(anh)
Chu Chí Hâm(anh)
Ấy chết, anh quên lấy xe.
-----------------------------------------
Tiểu Băng(tác giả)
Tiểu Băng(tác giả)
Tự cảm thấy truyện của chính mình quá nhạt rồi. Haizz 😢
---------------------------------
Hot

Comments

ZhuSu

ZhuSu

nhớ nha t mà thấy m làm con t khóc là t triệt sản nghe chx

2025-01-16

1

ZhuSu

ZhuSu

má ao ước của t

2025-01-16

1

Lưu Huỳnh Hạ An🌷

Lưu Huỳnh Hạ An🌷

Tau ghim câu này nha nếu mà làm cho bé nhà khóc là nhà ngoại thắng tiến

2023-09-20

3

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play