Chương 2: Gặp quỷ

Nằm lăn qua lăn lại một lúc, Vong Ngữ đưa mắt nhìn bạn hàng xóm vẫn đang ngồi đối diện, thỉnh thoảng cầm quạt mo lên quạt quạt vài cái.
Vong Ngữ
Vong Ngữ
Tiểu Miên, tớ đói bụng rồi!
Lưu Khả
Lưu Khả
Vậy thì lăn về nhà cậu đi! *ngẩng đầu lên*
Vong Ngữ
Vong Ngữ
Tớ sao có thể bỏ cậu ở lại một căn nhà trống vắng như thế này được! *lên giọng*
Lưu Khả
Lưu Khả
Ồ! Vậy cậu muốn sao nào?
Vong Ngữ
Vong Ngữ
Tiểu Miên à!
Lưu Khả
Lưu Khả
Hửm?
Vong Ngữ
Vong Ngữ
Tớ muốn ăn cơm Tiểu Miên nấu!
Lưu Khả
Lưu Khả
...Mơ đẹp nhỉ?
Vong Ngữ
Vong Ngữ
Miên Miên! Tiểu Miên Miên! Làm ơn đi mà, nha! *ánh mắt cún con*
Lưu Khả
Lưu Khả
Cậu biết rõ...
Vong Ngữ
Vong Ngữ
Cậu chỉ cần nấu thôi, tớ sẽ làm chân sai vặt cho cậu, mua nguyên liệu gì gì đó, cứ để tớ làm!
Lưu Khả
Lưu Khả
À ha! Vậy mau lăn đi!
Vong Ngữ
Vong Ngữ
Được, cậu cứ ở nhà đợi tớ! *chạy ra ngoài*
Vong Ngữ đi ra khỏi nhà, Lưu Khả đứng dậy bước tới bên cửa sổ nhìn theo.
Lưu Khả
Lưu Khả
Đúng là một tên ngốc! *thở dài*
Lưu Khả quay người bước ra khỏi phòng khách, y dọc theo hành lang đi tới nhà vệ sinh.
Theo mỗi bước chân của Lưu Khả, ánh sáng cứ ngày một tối đi, khi y bước tới trước nhà vệ sinh, bóng tối đã bao phủ khắp người Lưu Khả.
Lưu Khả vẫn một vẻ không để tâm, y mở cửa bước vào, rồi đi tới bồn rửa tay, mở vòi nước.
Nước róc rách chảy xuống, Lưu Khả chưa kịp đưa hai tay vào rửa, thì những giọt nước bắt đầu chảy chậm lại, những giọt nước trong bóng tối lấp lánh màu đỏ chói mắt.
Lưu Khả
Lưu Khả
Trò trẻ con! *cười khẽ*
Lưu Khả thong thả tắt vòi nước, quay người bước ra ngoài.
Nhưng ngay cánh cửa thình lình có bóng người hiện ra, một thân áo trắng be bét vết máu, gương mặt bị tóc che khuất nên không nhìn rõ.
Lưu Khả nhàn nhạt nhìn qua, rồi cất bước đi ngang qua "người" đó.
Sau khi đi ra ngoài, Lưu Khả nghiêng đầu hướng về phía "người" đó, cất giọng thanh lảnh.
Lưu Khả
Lưu Khả
Lần sau...
Lưu Khả
Lưu Khả
Nhớ chuẩn bị công phu một chút, kẻo người ta lại cười cho đấy.
Lưu Khả
Lưu Khả
Ma mới! *cười nhẹ*
Lưu Khả vừa nói xong thì ánh sáng trở lại như bình thường, cái bóng của Lưu Khả đổ dài trên tường vôi màu trắng.
Lưu Khả
Lưu Khả
Thật có chút mong chờ! *nói nhỏ*
Lưu Khả lấy điện thoại từ túi áo ra, trong đó có một tin nhắn vừa nhận được, y hiếm khi vui vẻ bật cười.
Hot

Comments

Bảo Bảo

Bảo Bảo

cố lên nhé

2021-07-20

1

(≧▽≦)Mèo Ú❤️

(≧▽≦)Mèo Ú❤️

hay

2021-07-19

1

MinTomoyo

MinTomoyo

:3

2021-07-18

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play