[Ma Đạo Tổ Sư] Trọng Sinh
chapter 3 : trùng phùng
Windy_T/g
helu lại là ta đây
Windy_T/g
hôm nay tâm trạng ta không được tốt nên chap này ta viết không dài nha
Từ cái ngày Ngụy Vô Tiện mất Lam Vong Cơ như một cái xát không có hồn
Sáng thì đi giảng dạy cho các môn sinh, giảng xong liền chạy đến mộ phần Ngụy Vô Tiện và cũng không quên mang theo "thiên tử tiếu" mà Hắn thích uống nhất. Y ngồi bên mộ Hắn, kể cho Hắn những việc Y đã làm trong hôm nay... Kể xong lại trò chuyện với Hắn đến tối thì mới chịu quay về
Trong những năm qua Lam Vong Cơ hắn vẫn sống một mình như vậy
Cho dù những gia đình có ý muốn gả con gái cho Y nhưng Y điều từ chối tất cả
Dù có danh phận hay không danh phận trong mắt Lam Vong Cơ chỉ có mình Ngụy Vô Tiện, Không phải Ngụy Vô Tiện thì không được
Lam Hi Thần
Vong Cơ, đệ có trong đó không
Lam Vong Cơ_Y
//Đi đếnmở cửa// huynh trưởng đến tìm đệ có việc gì?
Từ phía sau Lam Hi Thần, Giang Trừng bước ra
Giang Vãn Ngâm
Hừ, phải có việc mới tìm ngươi được à
Lam Vong Cơ_Y
Huynh Trưởng, Giang Tông Chủ mời vào
Hai người Giang Trừng, Lam Hi Thần bước vào Tĩnh Thất của Y
Lam Hi Thần
Vong Cơ, đệ định sống như vậy đến già sao?
Lam Vong Cơ_Y
Cả đời này của đệ chỉ cần có Ngụy Anh, không phải Ngụy Anh thì không được
Lam Hi Thần
//Thở dài// haizz, đệ có cần phải làm khổ bản thân mình như vậy không..
Giang Vãn Ngâm
//Lườn Lam Hi Thần// ngươi nói vậy là có ý gì
Giang Vãn Ngâm
//Gắng giọng// à, ý ngươi là nếu mai này ta mất đi thì ngươi sẽ tìm người khác đúng không
Lam Hi Thần
Ý ta không phải vậy
Không đợi Lam Hi Thần giải thích, Giang Trừng đứng dậy xoay người rời đi
Lam Hi Thần
Vong Cơ vậy huynh đi trước
Lam Hi Thần
//Đuổi theo Giang Trừng//
Thoáng chốc đã 40 năm, Lam Vong Cơ cũng đã mất
Thì nếu ai biết về hoa bỉ ngạn thì sẽ biết nó mang ý nghĩa gì
Hoa bỉ ngạn cũng cần một khoảng thời gian rất lâu để nở
Trong nhân gian người ta cũng có câu "bỉ ngạn hoa nở không có lá"
Khi hoa đang nở thì lá cũng bắt đầu tàn_dù đời này kiếp này có nở bao nhiêu lần đi nửa thì mãi mãi vẫn sẽ không được gặp nhau
Trên đường xuống âm ti Y thấy 1 bóng người mặc một thân hắc y đang đứng ở bên đường trải dài những đóa hoa bỉ ngạn
Thấy bóng Hắn, Y liền nhận ra đó là Ngụy Anh của Y, người mà Y bao đêm nhớ thương, người mà Y tâm tâm niệm niệm, Y vội đi đến từ sau lưng ôm chầm lấy Ngụy Vô Tiện
Lam Vong Cơ_Y
Ngụy Anh có phải là ngươi không
Ngụy Vô Tiện quay đầu lại nhìn hắn
Ngụy Vô Tiện_Hắn
//Mỉm cười// là ta đây Lam Trạm
Nghe được tiếng nói quen thuộc Y ôm chặt lấy hắn, không muốn Hắn rời xa Y
Ngụy Vô Tiện_Hắn
Aiyo Lam Nhị Công Tử ngươi để ta đợi ngươi hơi lâu rồi đấy
Ngụy Vô Tiện_Hắn
40 năm qua ngày nào ta cùng đứng đây đợi
Ngụy Vô Tiện_Hắn
Ta còn sợ ngươi đến không nhìn thấy ta thì ta lại phải đợi ngươi thêm mấy chục năm nửa
Lam Vong Cơ_Y
Ngươi sẽ không còn cần phải đợi nữa
Ngụy Vô Tiện_Hắn
Hảo, là ngươi nói đó nha
Sau những ngày chia cắt thì hai người cũng được trùng phùng, do mãi mê nói chuyện "ân ái" không để ý đến mạnh bà đang ngồi ăn "comtro" đến sặc sụa
Windy_T/g
hôm nay viết đến đây thôi
Windy_T/g
gõ chữ nãy giờ tay muốn rớt ra ngoài luôn zị đóa
Windy_T/g
nhớ ủng hộ truyện ta nho~
Comments
〖Zynna〗𝓝𝓰𝓾𝔂ệ𝓽 𝓜𝓲𝓷𝓱 𝓗à𝓷
Ê t thấy Nhị ca bắt đầu học thói của đại ka rồi đó
2025-03-30
0
me tạm thời mất não
2 giây = 40 năm??? hơ hơ
2025-05-10
0
Bchoue
Đến chết còn đc
2025-02-01
0