Chương 5: Phải đi qua dạ dày

Đợi Phùng Duật quay lưng lại phía mình, Tiểu Vy liền sung sướng cười rộ lên. “Lần này Hữu Tài được lợi lắm rồi nhé! Một công đôi việc. Thế này phải giảm kèo miễn phí KFC ba tháng xuống còn ba tuần!”

Phùng Duật điềm nhiên ngồi vào bàn, mở máy tính lên, mỗi một động tác đều khiến Trịnh Tiểu Vy gào thét trong lòng. Kỳ thực hôm nay anh chẳng có việc gì ở Hội sinh viên cả. Đáng lẽ giờ này, sau khi bàn giao một số hồ sơ, văn kiện của Hội, anh sẽ đến Studio chỉnh ảnh cho khách, để cô trực Văn phòng. Nhưng Phùng Duật sẽ không làm như vậy!

Thấy Phùng Duật nghiêm túc làm việc, Tiểu Vy cũng ngồi vào bàn, chốc chốc lại liếc sang nhìn anh.

- Tập trung.

Phùng Duật lạnh lùng nhắc nhở. Trịnh Tiểu Vy giật nảy mình, tự giác ngồi thẳng lưng, hai mắt tròn xoe chớp chớp.

Tầm giờ cơm trưa, Hữu Tài khệ nệ bưng một thùng carton vào phòng duyệt văn nghệ, bên trong là trang phục biểu diễn. Tú Sam cũng vừa theo sau cậu, vừa vào đến phòng đã dáo dác tìm kiếm Phùng Duật.

Bình thường, vào giờ này, Phùng Duật sẽ ghé sang phòng duyệt văn nghệ, tập luyện một chút rồi mới quay về Studio. Phùng Duật có năng khiếu văn nghệ rất cao, lại có tính kỷ luật, tự giác, nên anh chưa bao giờ mắc lỗi, dù là ở trong buổi tập dợt. Thế mà chả hiểu sao, lúc này, trong phòng lại không có bóng dáng anh.

Tú Sam chợt nghĩ đến Trịnh Tiểu Vy và Phùng Duật đang cùng ngồi trong Văn phòng Hội sinh viên, ánh mắt bỗng tối sầm lại.

Hữu Tài giả bộ không để ý biểu cảm của Tú Sam, đặt cái thùng carton xuống. Phòng văn nghệ lập tức nhao nhao, ai nấy đều nhào vào cái hộp mà Hữu Tài vừa đem về, líu ríu đi thử đồ. Riêng Hữu Tài và Tú Sam vẫn đứng chôn chân một chỗ.

Đúng thật là Tiểu Vy và Phùng Duật đang ngồi cùng nhau trong Văn phòng Hội. Ban đầu, Tiểu Vy chỉ định vào vị trí trợ lý để được ngắm nhìn nam thần mỗi ngày. “Nhất cự li, nhì tốc độ”, đây là bài học xương máu của cha ông để lại! Nhưng mà, suốt một buổi sáng, Trịnh Tiểu Vy chăm chú đọc hồ sơ, văn kiện Hội một hồi, lại thấy công việc này khá thú vị. Cô cũng không quên âm thầm tán thưởng Phùng Duật. Nhìn sơ qua thì đa phần công việc trong Hội đều do anh chịu trách nhiệm thực hiện.

Trịnh Tiểu Vy nhớ đến lời Phùng Duật nói với cô sáng nay, “Có gì không hiểu thì hỏi anh”, tất nhiên là có quá trời thứ mà cô không hiểu, có hiểu cũng phải giả bộ không hiểu. Thế là nguyên một buổi sáng, Trịnh Tiểu Vy và Phùng Duật ngồi sát rạt bên nhau, tụm đầu bàn bạc mấy chuyện “trọng đại” của Hội sinh viên trường.

Giờ trưa, Phùng Duật thường hay đặt cơm bên ngoài ăn, vì căn-tin trường khá đông người. Hơn nữa, hễ Phùng Duật bước vào đó, chắc chắn hàng trăm con mắt sẽ đổ dồn về phía anh, rồi xì xào bàn tán nhau, gây náo loạn cả một góc. Phùng Duật mặc dù khiêm tốn đã quen, đến nỗi trở thành thành phẩm chất cố hữu của anh, nhưng anh vẫn ý thức được khả năng “gây rối trật tự công cộng” bất đắc dĩ của mình. Nhân cơ hội đó, hằng ngày, cứ giờ trưa, Tú Sam cũng sẽ kiếm một cái cớ nào đó để vào Văn phòng Hội ăn cơm cùng Phùng Duật.

- Em muốn ăn gì, ăn ở đâu?

Trịnh Tiểu Vy đang chăm chú đọc văn kiện, chợt bên tai truyền đến âm thanh ấm áp, có chút trầm thấp của Phùng Duật. Cô ngước mắt nhìn anh, chớp chớp hai cái rồi nói:

- Thường ngày em ăn ở căn-tin, hôm nay chắc cũng vậy ạ. Còn anh thì sao?

- Căn-tin đông người, đồ ăn cũng không ngon lắm, nên anh hay đặt thức ăn bên ngoài. Nhưng ăn ngoài hàng mãi cũng chán…

Phùng Duật đáp lời, hơi nhíu nhíu mày, tỏ vẻ bất đắc dĩ. Con cáo nhỏ trong người Trịnh Tiểu Vy lập tức nhảy vọt ra, đọc thuộc lòng bài học mà cha ông đã đúc kết: Con đường ngắn nhất dẫn đến trái tim của đàn ông phải đi qua dạ dày.

- Em… em ở nhà cũng hay nấu ăn, tay nghề cũng tạm được. Hay là… bữa sau em nấu mang lên anh ăn thử nhé?

Phùng Duật mỉm cười, trong bụng anh là cả một bầu trời đắc ý. Tốt lắm, vào tròng rồi!

- Ờ, cũng được. Bữa nào anh có việc lên trường thì sẽ nhắn em sớm, em nấu cơm phần anh với nhé.

Ha ha, đương nhiên là ngày nào Phùng Duật cũng sẽ “cắm chốt” ở đây, ăn cơm Trịnh Tiểu Vy nấu!

Trịnh Tiểu Vy mở cờ trong bụng, nam thần đẹp trai sáng láng, thông minh tuyệt đỉnh, ấm áp ngoan hiền, quả nhiên dễ dụ dỗ như vậy! Cô cười tủm tỉm, vô cùng tự tin mà ngồi vào bàn, bấm điện thoại đặt hai suất cơm gà.

Tú Sam cũng vừa đặt hai phần cơm, lần này lại nghĩ ra lí do hợp lý để mời Phùng Duật. Tiếc là, cô nàng đến Văn phòng Hội đã bắt gặp Tiểu Vy đang hi hi ha ha gặm xương gà.

- Ủa, chị Tú Sam. Chị ăn cơm chưa? Vào ăn với em và anh Duật nè.

Tú Sam thấy Trịnh Tiểu Vy vui vẻ ăn uống, chợt có chút khó chịu. Tiểu Vy ăn đến nỗi hai má ăn phồng, môi đầy dầu mỡ, tay cũng dính sốt kho gà bóng lưỡng. Phùng Duật vốn rất sạch sẽ, gọn gàng, mỗi lần Tú Sam ngồi ăn với anh đều vô cùng ý tứ để không làm mất điểm trong mắt anh. Ấy thế mà có vẻ anh không hề bài xích cách ăn uống phàm tục của Trịnh Tiểu Vy.

Có lẽ Tú Sam không biết, ngoài Phùng Duật, Trịnh Tiểu Vy còn có tình yêu rất tha thiết, mãnh liệt với đồ ăn.

Nhìn Tiểu Vy ăn ngon đến nỗi mặt mày rạng rỡ, Phùng Duật lại cố nhịn cười. Lần đầu tiên anh gặp cô là trong buổi khai giảng đón chào tân sinh viên. Lúc đó, mặt mày Trịnh Tiểu Vy đăm chiêu, nhăn nhó, Phùng Duật đã nghĩ cô là một "mỹ nữ an tĩnh" thứ thiệt, nào ngờ, cô lại hoạt bát, đáng yêu thế này!

Thực ra hôm đó Trịnh Tiểu Vy ăn quá nhiều, thành ra bị Tào Tháo rượt, mặt mày ủ dột, chịu đựng cơn đau quặn thắt bụng.

Tú Sam nhìn ánh mắt trìu mến của Phùng Duật, cảm thấy mình như kẻ dư thừa. Thế nhưng, cô không muốn quay lưng đi, để Tiểu Vy có cơ hội ở một mình với anh, như vậy quá thuận lợi cho Tiểu Vy.

- Thật trùng hợp, em cũng đặt cơm gà, còn có cả trái cây! - Tú Sam vừa nói vừa đặt hai phần cơm lên bàn Phùng Duật, đứng sát rạt anh - Em đặt cho bạn, nhưng nó lại nói muốn giảm cân, thành ra dư một phần.

Nghe nói cơm gà dư một phần, lại thấy Tú Sam đang cố tiếp cận Phùng Duật, Trịnh Tiểu Vy lập tức hưng phấn, hai mắt sáng rỡ như đèn pha.

- Anh ăn đủ rồi, có điều đồ ăn không nên để phí. Anh mua lại phần này để cho Tiểu Vy ăn chiều nhé. Có vẻ chỗ cơm kia không đủ cho bữa trưa của em.

Trịnh Tiểu Vy ngớ người, xấu hổ muốn khóc! Lời nói định phun ra khỏi miệng lập rức bị cô nuốt xuống bụng. Đáng ghét, ý Phùng Duật là cô ăn nhiều! Mặc dù đúng là như vậy, nhưng chuyện này nói ra thực sự mất mặt lắm!

Phùng Duật tủm tỉm cười, nhìn hai cái má căng phồng như hamster của Trịnh Tiểu Vy, thực muốn đưa tay véo một cái. Anh đón lấy túi cơm trên tay Tú Sam, rồi đưa cho cô một tờ tiền polyme xanh ngắt.

Tú Sam đã bực bội vì Trịnh Tiểu Vy ngán đường cô đến với Phùng Duật, lại càng khó chịu khi anh chi tiền mua cơm cho Tiểu Vy. Thoạt nhìn cũng biết, rõ ràng Phùng Duật đối xử với Tiểu Vy rất khác biệt.

Thế là trưa hôm đó, Tú Sam vẫn quyết định ngồi ăn ở Văn phòng Hội, nhưng khó chịu đến mức nuốt cơm không trôi. Trên bàn làm việc của Phùng Duật, Trịnh Tiểu Vy vẫn vui vẻ cắm đầu ăn trái cây mà cô mua đến mời anh.

Hot

Comments

Bé Xíu

Bé Xíu

Tưởng là cừu nhưng ko phải ha🤭

2023-09-17

1

Nguyễn Linh

Nguyễn Linh

À

2023-02-28

0

Nguyễn Bạch Thiên Linh

Nguyễn Bạch Thiên Linh

tưởng mình là gà ai dè là thóc

2022-09-11

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Trợ lý phó Hội trưởng
2 Chương 2: Nam thần Phùng Duật
3 Chương 3: Tiểu Vy mê trai
4 Chương 4: Ngày đầu tiên đi làm
5 Chương 5: Phải đi qua dạ dày
6 Chương 6: Trang phục biểu diễn (1)
7 Chương 7: Trang phục biểu diễn (2)
8 Chương 8: Phiền phức
9 Chương 9: Chuẩn bị cho buổi diễn (1)
10 Chương 10: Chuẩn bị cho buổi diễn (2)
11 Chương 11: Chuẩn bị cho buổi diễn (3)
12 Chương 12: Biểu diễn (1)
13 Chương 13: Biểu diễn (2)
14 Chương 14: Xấu hổ
15 Chương 15: Học môn đại cương
16 Chương 16: Hẹn ăn cơm trưa
17 Chương 17: Tiền quỹ
18 Chương 18: Lộ tẩy (1)
19 Chương 19: Lộ tẩy (2)
20 Chương 20: Lật bài ngửa
21 Chương 21: Hội trại truyền thống
22 Chương 22: Tai nạn bất ngờ
23 Chương 23: Thăm nom (1)
24 Chương 24: Thăm nom (2)
25 Chương 25: Ghen
26 Chương 26: Chớm nở
27 Chương 27: Kỳ đà cản mũi
28 Chương 28: Đàn ông yêu bằng mắt
29 Chương 29: Mừng hụt
30 Chương 30: Thư ký chân dài
31 Chương 31: Ngủ… bụi
32 Chương 32: Lời đồn
33 Chương 33: Chăm chỉ
34 Chương 34: Hãm hại (1)
35 Chương 35: Hãm hại (2)
36 Chương 36: Sự nhầm lẫn định mệnh
37 Chương 37: Đi tiền trạm (1)
38 Chương 38: Đi tiền trạm (2)
39 Chương 39: Lạc trong rừng
40 Chương 40: Tỏ tình
41 Chương 41: Hội trại
42 Chương 42: Bữa cơm thân mật
43 Chương 43: Hoa khôi
44 Chương 44: Lựa chọn của Tiểu Vy
45 Chương 45: Tin đồn thất thiệt
46 Chương 46: Bí mật của Huyền My
47 Chương 47: Tú Sam bị tẩy chay
48 Chương 48: Trằn trọc
49 Chương 49: Múa phụ họa
50 Chương 50: Cay cú
51 Chương 51: Du học
52 Chương 52: Về quê
53 Chương 53: Người quen cũ
54 Chương 54: Câu chuyện cũ
55 Chương 55: Nụ hôn đầu
56 Chương 56: “Cháu là bạn trai của em ấy!”
57 Chương 57: Thiên Vân
58 Chương 58: Tình cờ
59 Chương 59: Trở lại Thành phố H
60 Chương 60: Rối rắm
61 Chương 61: Trà xanh mới
62 Chương 62: Tiệc Công ty
63 Chương 63: Lời đề nghị nguy hiểm nhưng hấp dẫn
64 Chương 64: Độc ác
65 Chương 65: Hủy ước
66 Chương 66: Không hối cải
67 Chương 67: Điều kiện (1)
68 Chương 68: Điều kiện (2)
69 Chương 69: Chung một nhà
70 Chương 70: Mâu thuẫn nhỏ
71 Chương 71: Quân sư có kinh nghiệm
72 Chương 72: Hòa hợp
73 Chương 73: Cuộc gặp định mệnh
74 Chương 74: “Em đừng về Ký túc xá được không?”
75 Chương 75: Thương (H)
76 Chương 76: Kỳ quặc
77 Chương 77: Năm ba trôi đi
78 Chương 78: Nghỉ việc
79 Chương 79: Ra mắt bất đắc dĩ (1)
80 Chương 80: Ra mắt bất đắc dĩ (2)
81 Chương 81: Trở về
82 Chương 82: Tiệc gia đình (1)
83 Chương 83: Tiệc gia đình (2)
84 Chương 84: Tiệc gia đình (3)
85 Chương 85: Tiệc gia đình (4)
86 Chương 86: Phẫn nộ
87 Chương 87: Bảo vệ em! (1)
88 Chương 88: Bảo vệ em! (2)
89 Chương 89: Nhân chứng
90 Chương 90: Hòa hợp
91 Chương 91: Tình yêu giấu kín
92 Chương 92: An bài tốt nhất
93 Chương 93: Từ bỏ
94 Chương 94: Ai rồi cũng sẽ hạnh phúc thôi!
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1: Trợ lý phó Hội trưởng
2
Chương 2: Nam thần Phùng Duật
3
Chương 3: Tiểu Vy mê trai
4
Chương 4: Ngày đầu tiên đi làm
5
Chương 5: Phải đi qua dạ dày
6
Chương 6: Trang phục biểu diễn (1)
7
Chương 7: Trang phục biểu diễn (2)
8
Chương 8: Phiền phức
9
Chương 9: Chuẩn bị cho buổi diễn (1)
10
Chương 10: Chuẩn bị cho buổi diễn (2)
11
Chương 11: Chuẩn bị cho buổi diễn (3)
12
Chương 12: Biểu diễn (1)
13
Chương 13: Biểu diễn (2)
14
Chương 14: Xấu hổ
15
Chương 15: Học môn đại cương
16
Chương 16: Hẹn ăn cơm trưa
17
Chương 17: Tiền quỹ
18
Chương 18: Lộ tẩy (1)
19
Chương 19: Lộ tẩy (2)
20
Chương 20: Lật bài ngửa
21
Chương 21: Hội trại truyền thống
22
Chương 22: Tai nạn bất ngờ
23
Chương 23: Thăm nom (1)
24
Chương 24: Thăm nom (2)
25
Chương 25: Ghen
26
Chương 26: Chớm nở
27
Chương 27: Kỳ đà cản mũi
28
Chương 28: Đàn ông yêu bằng mắt
29
Chương 29: Mừng hụt
30
Chương 30: Thư ký chân dài
31
Chương 31: Ngủ… bụi
32
Chương 32: Lời đồn
33
Chương 33: Chăm chỉ
34
Chương 34: Hãm hại (1)
35
Chương 35: Hãm hại (2)
36
Chương 36: Sự nhầm lẫn định mệnh
37
Chương 37: Đi tiền trạm (1)
38
Chương 38: Đi tiền trạm (2)
39
Chương 39: Lạc trong rừng
40
Chương 40: Tỏ tình
41
Chương 41: Hội trại
42
Chương 42: Bữa cơm thân mật
43
Chương 43: Hoa khôi
44
Chương 44: Lựa chọn của Tiểu Vy
45
Chương 45: Tin đồn thất thiệt
46
Chương 46: Bí mật của Huyền My
47
Chương 47: Tú Sam bị tẩy chay
48
Chương 48: Trằn trọc
49
Chương 49: Múa phụ họa
50
Chương 50: Cay cú
51
Chương 51: Du học
52
Chương 52: Về quê
53
Chương 53: Người quen cũ
54
Chương 54: Câu chuyện cũ
55
Chương 55: Nụ hôn đầu
56
Chương 56: “Cháu là bạn trai của em ấy!”
57
Chương 57: Thiên Vân
58
Chương 58: Tình cờ
59
Chương 59: Trở lại Thành phố H
60
Chương 60: Rối rắm
61
Chương 61: Trà xanh mới
62
Chương 62: Tiệc Công ty
63
Chương 63: Lời đề nghị nguy hiểm nhưng hấp dẫn
64
Chương 64: Độc ác
65
Chương 65: Hủy ước
66
Chương 66: Không hối cải
67
Chương 67: Điều kiện (1)
68
Chương 68: Điều kiện (2)
69
Chương 69: Chung một nhà
70
Chương 70: Mâu thuẫn nhỏ
71
Chương 71: Quân sư có kinh nghiệm
72
Chương 72: Hòa hợp
73
Chương 73: Cuộc gặp định mệnh
74
Chương 74: “Em đừng về Ký túc xá được không?”
75
Chương 75: Thương (H)
76
Chương 76: Kỳ quặc
77
Chương 77: Năm ba trôi đi
78
Chương 78: Nghỉ việc
79
Chương 79: Ra mắt bất đắc dĩ (1)
80
Chương 80: Ra mắt bất đắc dĩ (2)
81
Chương 81: Trở về
82
Chương 82: Tiệc gia đình (1)
83
Chương 83: Tiệc gia đình (2)
84
Chương 84: Tiệc gia đình (3)
85
Chương 85: Tiệc gia đình (4)
86
Chương 86: Phẫn nộ
87
Chương 87: Bảo vệ em! (1)
88
Chương 88: Bảo vệ em! (2)
89
Chương 89: Nhân chứng
90
Chương 90: Hòa hợp
91
Chương 91: Tình yêu giấu kín
92
Chương 92: An bài tốt nhất
93
Chương 93: Từ bỏ
94
Chương 94: Ai rồi cũng sẽ hạnh phúc thôi!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play