Lời vừa rồi của Lộ Khiết cố tính nói to hơn để tất cả mọi người đều có thể nghe thấy.
Mọi người vừa tiếp nhận được thông tin thì ánh mắt liền đổ dồn lên người Yên Lạc, bắt đầu xì xầm bàn tán.
" Ồ, hai người họ vậy mà sắp kết hôn luôn rồi."
" Cậu nói sao vậy? Dù gì họ cũng là một cặp đôi nổi tiếng trong trường."
Thiệu Vị Yên thấy vậy liền đứng phắt dậy, rời chỗ đến bên cạnh Lộ Khiết.
Lộ Khiết thấy Yên Lạc chẳng có chút biểu cảm gì, mà Thiệu Vị Yên lại ngày một tiến gần mình, bất giác ả lùi lại một bước.
" Lộ Khiết, cậu cũng thật tài giỏi, đến chuyện nhà của người ta cũng rõ. Nói xem nhận được bao nhiêu?"
Thiệu Vị Yên đứng trước mặt ả, tránh đi hình bóng của Lạc Yên phía sau. Lạc Yên lúc này lại cười khẩy một cái" Cô bạn này lại bắt đầu rồi."
Lộ Khiết nghe xong tức đến tay nắm chặt thành quả đấm, tính phản bác thì lúc này từ cửa bước vào một cặp nam nữ.
Nam diện bộ vest màu nâu, nữ mặc váy màu vàng xanh, họ nhìn rất xứng đôi.
Cặp đôi vừa vào khiến sự chú ý của mọi người chuyển về phía họ.
Lúc này, Yên Lạc mới đứng dậy tiến đến chỗ cô bạn thân nói nhỏ đủ để hai người nghe thấy:
" Giữ hình tượng, tớ không muốn gặp phiền phức"
Thiệu Vị Yên nghe thấy liền quay đầu sang nhìn cô, hậm hực hừ một cái rồi quay về ghế của mình.
Yên Lạc thấy vậy chỉ biết lắc đầu mà cười, bước về chỗ không quên cho bạn mình một cái vỗ vai an ủi.
Hành động của hai cô đều được thu vào tầm mắt của nam nhân vừa bước vào. Anh ta đưa theo người phụ nữ chào hỏi mọi người trên tay cầm ly tiến đến chỗ cô.
" Lạc Lạc lâu rồi không gặp."
Yên Lạc nghe xong liền nhướn mày khó chịu nhưng rồi lại thôi, ngó lơ anh ta nói:
" Nếu đã đủ người thì nhập tiệc thôi."
Lớp trưởng nghe vậy thì nhìn đồng hồ trên tay lên tiếng:
" Người chưa đủ nhưng hình như cậu ta không tới, chúng ta nhập tiệc thôi."
Bị cô ngó lơ anh ta không hề tức giận, chỉ cười một cái rồi thôi. Ngược lại người phụ nữ bên cạnh thì gương mặt khó chịu, ánh mắt hung dữ nhìn chằm chằm Yên Lạc.
Yên Lạc như cảm nhận được ánh mắt ấy, quay lại nhìn cô ta cười một cái. Cô ta thấy vậy liền kéo nam nhân kia lại gần hơn lên tiếng:
" Yên Lạc, tôi và A Đình sắp kết hôn, cậu không chúc mừng sao?"
Lời nói đầy khiêu khích của cô ta khi đến tai Yên Lạc lại thành một trò cười lớn .
Người phụ nữ này là Trần Mai, trước kia cùng cô và Thiệu Vị Yên từng là bạn thân thiết.
Năm còn trẻ đó Yên Lạc cũng trải qua yêu đương vườn trường nhưng lại chẳng ngờ người yêu của mình lại ngoại tình với bạn thân của mình. Nhớ lại lúc đó...
" Lạc Lạc, mình và A Đình là thật lòng yêu nhau, cậu có thể trả anh ấy cho mình không?
Từ " trả" của cô ta nghe thật mỉa mai.
Cô một lòng với Trương Đình, yêu hắn, quan tâm hắn, cô còn vì hắn,mà nhờ cha cùng công ty nhà hắn hợp tác.
Còn ả thì sao? Lúc ả vừa chuyển vào do nhút nhát mà không dám nói chuyện với ai, là cô, là cô đưa các bạn tới cùng ả làm quen, khi công ty cha ả gặp chuyện, cô cho ả mượn tiền, nhờ cha giúp ả.
Nhưng đổi lại cô được gì ? Sự phản bội của cả bạn thân lẫn bạn trai.
Lúc đó cô chỉ có thể nở nụ cười tự giễu bản thân mà quay đầu bỏ đi. Nghĩ lại cô quả thật quá dễ dãi.
Quay lại với thực tại, sau khi nghe được câu kia của Trần Mai, Yên Lạc cười lạnh một cái, với lấy ly rượu trên bàn, không quên kéo tay cô bạn bên cạnh xuống cho cô một ánh mắt tỏ ý đừng lo, đứng dậy, quay người mặt đối mặt với Trần Mai. Cô đưa tay cầm ly lên ngang ngực vẩy tay một cái:
" Trương Thị, Trần Thị liên hôn, chúc mừng."
Nói xong cô ngửa cổ uống cạn ly rượu. Uống xong Yên Lạc tặng cho Trần Mai một cái đá chân mày.
Một màn này được thu vào tầm mắt của tất cả mọi người có mặt. Ai ai cũng biết Ngụy Yên Lạc không phải kẻ hiền lành gì nhưng cô sẽ thờ ơ với thứ không quan trọng.
" Yên Lạc vẫn như xưa, khí thế thật."
" Gì mà như xưa, phải là hơn xưa."
Bầu không khí bắt đầu trở nên căng thẳng, Trương Đình là người lên tiếng phá vỡ cục diện rối rắm này, hắn cười xòa một cái:
" Ha, Hôm nay họp lớp vui vẻ, ngồi ngồi, nhập tiệc thôi, hôm nay Trương thị sẽ lo, mọi người cứ thoải mái."
Mọi người thấy vậy liền di chuyển đến ghế trống ngồi xuống, bắt đầu thảo luận nhau chọn món nào ngon, nên ăn món nào, rất xôm xả.
Ngụy Yên Lạc cũng chẳng muốn đứng lâu, cô vừa ngồi xuống ghế thì bên tay bị Vị Yên kéo kéo, ghé sát vào tai cô nói nhỏ:
" Rõ là cô ta muốn gây chuyện, sao cậu không để mình nói?"
" Đại minh tinh không thể gây chuyện a."
Yên Lạc cho Thiệu Vị Yên thấy một cái nhướn mày, nhún vai, giọng lại có phần giễu cợt.
Nói chuyện với Vị Yên vài câu đồ ăn cũng rất nhanh được mang lên.
Bữa ăn này xem ra vẫn có thể nuốt trôi, không cần uống thuốc.
Yên Lạc lẳng lặng ngồi ăn đồ của mình, thi thoảng được cô bạn thân gắp cho, cô cũng không keo kiệt mà gắp lại. Hai người cười vui vẻ.
Sau khi ăn xong có người lên ý tưởng muốn đi bar uống rượu, ca hát, nhảy múa.
Yên Lạc vốn không thích những nơi thị phi như thế đã lên ý muốn về sớm nhưng ai ngờ Thiệu Vị Yên lại nằng nặc bắt cô đi. Còn cái gì mà" Cậu không đi ai quan tâm mình.".Thiệu đại minh tinh còn thiếu người quan tâm sao?
Yên Lạc chỉ biết đỡ trán mà đồng ý đi cùng họ.
Updated 107 Episodes
Comments
So Lucky I🌟
Đúng vậy . Với thứ ko quan trọng , chỉ cần thờ ơ .
2022-10-16
2
Thư
👍
2021-12-12
0
TỊNH THẾ
Hay quá👍! Nụ cười tà ý!
2021-12-09
1