Chap 7: Tai nạn không nên có

" Để tôi phụ cô dọn ra " Lam Ý trả lời nhưng ánh mắt vẫn dừng lại ở Cố Ngôn Thần và Hà Vân

Bắt gặp được ánh mắt quỷ dị của Lam Ý nhìn mình Cố Thời Ngôn nhất thời sợ hãi buông Hà Vân ra.

Nhưng Lam Ý cũng nhanh chóng thu ánh mắt đó lại và đi vào bếp. Hà Vân liền nhanh nhạy đi theo nhưng không quên nói với Cố Thời Ngôn một tiếng:

" Ngôn em đi phụ Lam Ý đây " Hà Vân trên mặt thể hiện nụ cười thật tươi

" Ừm " Cố Thời Ngôn cũng không buồn mà ngăn cản

Nghe được câu trả lời Hà Vân liền quay người đi vào bếp và thay bằng bộ mặt khác trông có vẻ đang âm mưu gì đó.

* Lam Ý, hôm nay tôi sẽ cho cô biết thế nào là lễ độ.

Bỗng trong bếp truyền ra từ tiếng hét lớn " Áaaa "

Chính xác thì tiếng hét đó là của Hà Vân.

" Hà Vân " Cố Thời Ngôn nghe thấy tiếng hét thì bàng hoàng

" Hà Vân có chuyện gì vậy? " rồi anh chạy vào bếp thấy Hà Vân đang ngồi bệch dưới đất tay và chân bị tấy đỏ lên.

" N...Nồi... canh... đổ... lên... người em... hu hu " Hà Vân khóc lóc vì đau

Lam Ý đứng nhìn nãy giờ mà lòng thầm thán phục tài năng diễn của cô ta.

Rồi ngước mặt lên nhìn bắt gặp được ánh mắt đầy sát khí của Cố Thời Ngôn và trước mắt là cô nên lo cho bản thân mình trước thôi.

" Cô có sao không? " Lam Ý quan tâm nên hỏi thử

" Cô tránh ra cho tôi, đừng đứng đây giả bộ quan tâm người khác nữa " Cố Thời Ngôn đi lại đẩy Lam Ý ra chỗ khác.

" Aaa " Lam Ý bị đẩy tay rơi ngay chỗ canh nóng khi nãy làm đổ xuống.

Nhưng Cố Thời Ngôn không quan tâm đến Lam Ý bị gì chỉ một lòng đưa Hà Vân đến bệnh viện ngay.

" Anh đưa em đi bệnh viên " Cố Thời Ngôn hớt hãi bế Hà Vân đi

Trên đường đến bệnh viện:

" Ngôn, em đau quá " Hà Vân khóc

" Ngoan, không sao đâu sắp đến bệnh viện rồi " Cố Thời Ngôn lo lắng lái xe thật nhanh nhưng cũng không quên an ủi Hà Vân

Bệnh viện Trung Tâm Thành Phố

" Bác sĩ, bác sĩ đâu rồi " Cố Thời Ngôn bế Hà Vân nhanh hết sức chạy vào phòng cấp cứu

" Để cô ấy lên đây đi " vị bác sĩ nào đó thấy có bệnh nhân liền ra giúp đỡ

" Phiền anh ra ngoài để tôi kiểm tra " Cố Thời Ngôn để Hà Vân lên giường bệnh rồi bị y tá đuổi ngoài.

Cố Thời Ngôn không còn cách nào nên đành ra ghế ngồi chờ.

Thời gian cứ trôi qua 1 phút, 2phút rồi 15phút cánh cửa phòng cấp cứu cũng mở ra.

" Bác sĩ cô ấy sao rồi? "

" Bệnh nhân không sao chỉ bị bỏng nhẹ thôi, cố gắng tránh tiếp xúc với nước ở những chỗ bị bỏng thì sẽ nhanh lành thôi " vị bác sĩ nói rồi rời đi.

Cố Thời Ngôn thở phào nhẹ nhõm bước đến phòng bệnh của Hà Vân.

" Ngôn, em sợ quá " Cố Thời Ngôn đi đến ôm Hà Vân vào lòng

" Không sao rồi, em đừng khóc anh sẽ đau lòng lắm đấy " Cố Thời Ngôn dùng thái độ dịu dàng nhất, cưng chiều nhất dành cho Hà Vân

" Em biết rồi " Hà Vân nghe được câu nói đó thì vui mừng

" Ngôn, anh đừng trách Lam Ý nha. Em nghĩ chắc cô ấy không cố tình đâu " Hà Vân bỗng trở lại với chủ đề canh nóng

" Là Lam Ý làm em bị bỏng sao? " Cố Thời Ngôn liền cảm thấy tức giận

" Anh đừng trách... "

" Em nghỉ ngơi đi, anh sẽ giải quyết mọi chuyện " Hà Vân chưa nói hết câu thì Cố Thời Ngôn đã chen vào

" Ngôn, đừng đi... đừng trách Lam Ý mà " Hà Vân cố tình nói lớn lên nhưng Cố Thời Ngôn không bớt giận mà còn trực tiếp đi luôn mang theo sự tức giận về nhà.

Ở một diễn biến khác

Khi nãy tay Lam Ý rơi ngay ở chỗ canh nóng bị đổ anh cũng bị bỏng nhẹ nhưng cô không đi bệnh viện mà chỉ nhờ người hầu lấy hộp y tế rồi băng bó tạm thời.

" Thiếu phu nhân xong rồi ạ " một cô người hầu vừa băng bó xong cho Lam Ý lên tiếng

" Cảm ơn chị "

Rồi ở ngoài sân truyền vào nhà tiếng xe, người hầu chạy ra xem xem là ai thì bắt gặp thân ảnh đằng đằng sát khí như muốn giết người của Cố Thời Ngôn.

" Thiếu gia... " người hầu thấy sợ hãi trước thái độ cả Cố Thời Ngôn

" Các người hôm nay không cần làm việc ai về phòng nấy đi, có chuyện gì cũng không được bước ra ngoài " Cố Thời Ngôn quát lớn

Bọn người hầu được một phen vui mừng vì hôm nay không cần làm việc nhưng cũng nhanh chóng lo lắng không biết một lát nữa sẽ có chuyện gì xảy ra.

Nhưng họ cũng biết đầy tớ thì không được can thiệp vào việc của chủ nhân nên nghe lời về phòng hết.

Lam Ý trong lòng lo sợ mình sẽ gặp chuyện không may. Tuy cô không làm gì Hà Vân hết nhưng nói ra anh có tin không chứ!

Nhưng rồi Lam Ý cũng tiến đến chỗ anh hỏi thăm Hà Vân:

" Cô ấy có sao không? " Lam Ý quan tâm

" Chát " cô ăn trọn một cái tát của Cố Thời Ngôn

" Cô còn dám hỏi sao! Nhờ ơn cô, cô ấy vẫn chưa chết đâu " Cố Thời Ngôn nãy giờ kiềm chế cơn giận nhưng khi Lam Ý mở miệng hỏi thì nó đã bùng phát

Lam Ý cảm nhận được cảm giác đau thấu xương do cái tát của anh. Và cảm giác đau nhói trái tim khi bị chính người mình yêu hiểu lầm.

" Cho đám người đó vào đây " Cố Thời Ngôn lấy điện thoại gọi cho ai đó.

Hot

Comments

Thơm Lã

Thơm Lã

ủa alo anh cũng bị bỏng nhẹ nhưng cô ko đi bác sũ viết lỏ quá

2023-06-23

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Tiểu tam tìm đến cửa
2 Chap 2: Đổi trắng thay đen
3 Chap 3: Không phải là con người
4 Chap 4: Ba mẹ chồng của năm
5 Chap 5: Ly hôn
6 Chap 6: Uy hiếp
7 Chap 7: Tai nạn không nên có
8 Chap 8: Buông bỏ
9 Chap 9: Sợ hãi và hối hận
10 Chap 10: Cái chết và đứa con chưa thành hình
11 Chap 11: Sống lại lần nữa
12 Chap 12: Vết thương lớn
13 Chap 13: Đi mua sắm
14 Chap 14: Đi hai về một
15 Chap 15: Chấp nhận bị hiểu lầm
16 Chap 16: Xin việc
17 Chap 17: Bạn thân Hứa Vi
18 Chap 18: Tức giận
19 Chap 19: Ngày đầu làm việc
20 Chap 20: Dọn đi
21 Chap 21: Khảo sát
22 Chap 22: Thư kí riêng
23 Chap 23: Đồng ý
24 Chap 24: Lớn tiếng
25 Chap 25: Kiếm chuyện
26 Chap 26: Đụng độ
27 Chap 27: Đuổi việc
28 Chap 28: Về nhà
29 Chap 29: Em gái thất lạc
30 Chap 30: Thuận theo tự nhiên
31 Chap 31: Huyết thống
32 Chap 32: Đồng ý kết hôn
33 Chap 33: Lợi dụng (1)
34 Chap 34: Lợi dụng (2)
35 Chap 35: Hôn lễ hỗn độn (1)
36 Chap 36: Hôn lễ hỗn độn (2)
37 Chap 37: Không là gì của nhau nữa
38 Chap 38: Tạm biệt
39 Chap 39: Tai nạn
40 Chap 40: Vạch trần và sự dằn vặt, đau khổ
41 Chap 41: Giấc mơ và sự thật
42 Chap 42: 5 năm sau
43 Chap 43: Tiểu Ngọc
44 Chap 44: Tỏ tình
45 Chap 45: Chủ tịch
46 Chap 46: Sở Lam Ý
47 Chap 47: Gặp lại
48 Chap 48: Chưa từng có ai!
49 Chap 49: Tủi thân
50 Chap 50: Điều tra
Chapter

Updated 50 Episodes

1
Chap 1: Tiểu tam tìm đến cửa
2
Chap 2: Đổi trắng thay đen
3
Chap 3: Không phải là con người
4
Chap 4: Ba mẹ chồng của năm
5
Chap 5: Ly hôn
6
Chap 6: Uy hiếp
7
Chap 7: Tai nạn không nên có
8
Chap 8: Buông bỏ
9
Chap 9: Sợ hãi và hối hận
10
Chap 10: Cái chết và đứa con chưa thành hình
11
Chap 11: Sống lại lần nữa
12
Chap 12: Vết thương lớn
13
Chap 13: Đi mua sắm
14
Chap 14: Đi hai về một
15
Chap 15: Chấp nhận bị hiểu lầm
16
Chap 16: Xin việc
17
Chap 17: Bạn thân Hứa Vi
18
Chap 18: Tức giận
19
Chap 19: Ngày đầu làm việc
20
Chap 20: Dọn đi
21
Chap 21: Khảo sát
22
Chap 22: Thư kí riêng
23
Chap 23: Đồng ý
24
Chap 24: Lớn tiếng
25
Chap 25: Kiếm chuyện
26
Chap 26: Đụng độ
27
Chap 27: Đuổi việc
28
Chap 28: Về nhà
29
Chap 29: Em gái thất lạc
30
Chap 30: Thuận theo tự nhiên
31
Chap 31: Huyết thống
32
Chap 32: Đồng ý kết hôn
33
Chap 33: Lợi dụng (1)
34
Chap 34: Lợi dụng (2)
35
Chap 35: Hôn lễ hỗn độn (1)
36
Chap 36: Hôn lễ hỗn độn (2)
37
Chap 37: Không là gì của nhau nữa
38
Chap 38: Tạm biệt
39
Chap 39: Tai nạn
40
Chap 40: Vạch trần và sự dằn vặt, đau khổ
41
Chap 41: Giấc mơ và sự thật
42
Chap 42: 5 năm sau
43
Chap 43: Tiểu Ngọc
44
Chap 44: Tỏ tình
45
Chap 45: Chủ tịch
46
Chap 46: Sở Lam Ý
47
Chap 47: Gặp lại
48
Chap 48: Chưa từng có ai!
49
Chap 49: Tủi thân
50
Chap 50: Điều tra

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play