Gặp Nhau Trong Mơ, Anh Sẽ Luôn Chờ Em...
Chapter 3
Hàn Thần Vương Ân
Em hỏi đi.
Lâm Ngọc Vô Nhiên
Sao anh đẹp quá vậy? *Vẫn còn u mê*
Hàn Thần Vương Ân
Đẹp? Anh cũng không biết nữa. Nhưng mà em cũng dễ thương lắm đấy.
Lâm Ngọc Vô Nhiên
*Đỏ mặt*
Hàn Thần Vương Ân
Giờ chắc trời cũng sắp sáng rồi.
Lâm Ngọc Vô Nhiên
Hả? Chúng ta vừa mới gặp nhau thôi mà?
Hàn Thần Vương Ân
Anh cũng không biết nữa. Nhưng anh nghĩ trời sắp sáng rồi.
Lâm Ngọc Vô Nhiên
Vậy... Nếu trời sáng rồi chúng ta còn gặp nhau được không...?
Hàn Thần Vương Ân
Hm... Anh nghĩ là không. Anh nghĩ đây chỉ là giấc mơ thôi nên nếu như chúng ta tỉnh dậy sẽ không gặp nhau nữa.
Lâm Ngọc Vô Nhiên
Vâng... *Xụ mắt*
Hàn Thần Vương Ân
*Cười* Nào, em đừng xụ mặt như vậy chứ. Cười lên đi. Chúng ta gặp nhau cũng coi như là có duyên. Nếu đây không phải là giấc mơ thì sau này chúng ta chắc chắn sẽ gặp lại.
Lâm Ngọc Vô Nhiên
Vâng! *Cười*
Vừa dứt lời, một không gian màu đen bao quanh anh với cô.
Lâm Ngọc Vô Nhiên
Anh Vương Ân, anh đâu rồi!? *Sợ hãi*
Hàn Thần Vương Ân
Anh ở đây. Tối quá anh không thấy gì hết.
Anh với cô không còn nghe thấy giọng nhau nữa.
Ở phòng cô, cô tỉnh dậy...
Lâm Ngọc Vô Nhiên
[ Đây thật sự là giấc mơ sao? Anh Vương Ân? ]
Cô không nhớ gì về khuôn mặt của anh cả.
Nhưng cô lại nhớ tên của anh.
Hàn Thần Vương Ân
Giấc mơ vừa rồi... Cô bé dễ thương đó tên gì nhỉ?
Anh không nhớ được tên cô.
Nhưng lại gọi cô là "cô bé dễ thương" như vậy.
Hàn Thần Minh Dương
Dậy rồi hả Vương Ân?
Hàn Thần Vương Ân
Anh hai? Anh chưa đi học sao?
Hàn Thần Minh Dương
Ba bảo lên gọi em dậy rồi hẳn đi luôn.
Hàn Thần Minh Dương
Nói nhiêu được rồi. Mau vệ sinh cá nhân rồi xuống dưới ăn sáng đi.
Comments
Mỡ😚
ghế đầu+ Like đầu là của tui nhe😁
2021-09-15
2