Tìm được nguồn cảm hứng, Loriel bắt đầu vẽ một bức tranh minh hoạ mới.
Đôi mắt của Thánh Nữ Maria dịu dàng lại dửng dưng trước đám nô lệ tinh linh hắc ám, sự nhân từ và rộng lượng của cô không dành cho những sinh vật bẩn thỉu như vậy. Độc giả Min vừa xuyên không liền chứng kiến cảnh tượng đó khiến anh ta ghi nhớ và khắc sâu trong tâm trí cả đời.
"Trời, lỡ vẽ hoàn chỉnh mất rồi." Loriel nhìn bức tranh mình vừa hoàn thành, trong trái tim dâng lên một cảm giác hài lòng và thoả mãn.
Loriel hy vọng bức tranh lần này sẽ khiến tác giả Nina chấp nhận. Dù sao cậu cũng xem như trở thành một độc giả cuồng nhiệt với tựa truyện 'Kim Chỉ Nam Của Nhân Vật Chính'.
Gửi bản vẽ mới qua tin nhắn, Loriel cuối cùng cũng ngả lưng một cách thư giãn.
Phải đánh một giấc thật đã mới được. Ngày mai Loriel có rất nhiều thứ phải làm.
Tâm trí của Loriel dần trở nên mơ màng, tựa như có một vỏ kén lớn bao bọc lấy linh hồn và thân xác cậu.
...
Không gian tĩnh lặng đã bị đánh tan.
Tích tắc... tích tắc...
Tiếng đồng hồ vang vọng âm thanh khắp hành lang.
Cộc.
Một gã quý tộc cầm chiếc gậy đen khảm hình sói bạc với vẻ ngoài hung tợn, bước chân đi vào bên trong khu nhà của cô nhi viện hoàn toàn không kiêng nể mà tạo ra những âm thanh lớn.
Người quản lý của cô nhi viện đã chờ sẵn ở đó, bên cạnh cô là một đứa bé trai tóc vàng với gương mặt đáng yêu và ngây thơ.
"Mr. 102, đây là đứa trẻ tôi chọn ra theo mô tả của ngài, ngài xem coi có ổn không?" nữ quản lý mỉm cười hỏi.
"Thằng nhóc này không hoàn hảo, nhưng cũng không tệ." gã đàn ông tùy tiện đánh giá đứa trẻ được đem tới ngay trước mắt mình.
Họ không biết rằng có một người đã bị đánh thức bởi tiếng ồn, tâm trạng cũng trở nên hoảng loạn và kinh hãi.
Điên mất thôi!
Loriel đã nhìn lén mọi thứ thông qua lỗ hổng của sàn gỗ, đây là một cuộc giao dịch mua bán trẻ em vậy!
Trước khi kịp hiểu tình hình đang xảy ra, cậu đã chứng kiến hết cảnh tượng đó. Đứa trẻ bị đưa đi không hề phản kháng lại, chỉ nhìn xung quanh bằng ánh mắt mắt vô hồn, giống như cậu đang bị người khác thôi miên vậy.
Nơi này là chỗ nào vậy?
Loriel quay đầu nhìn căn phòng chật hẹp, bên trong là những chiếc giường hộp thiết kế giống như tủ quần áo được xếp thành hai hàng ngay ngắn, mấy đứa trẻ nằm bên trên cũng đang say giấc. Cậu giật mình nhận ra quần áo trên người mình cũng thật kỳ lạ.
Cổ áo thuỷ thủ và vớ đen dày cộm... trông như trang phục trẻ em thời xưa bên châu Âu vậy.
Tay của Loriel cũng trở nên nhỏ bé và ngắn ngủn.
"!!!!"
Xuyên không? Tái sinh?
Loriel nhéo má xem bản thân có đang nằm mơ hay không...
Trời ơi... xúc cảm đau nhói trên gò má quá mức chân thật rồi.
Một người thuộc hệ tin tưởng vào tâm linh như Loriel rất nhanh chóng chấp nhận hoàn cảnh hiện tại là sự thật chứ không phải ảo giác.
Loriel tin vào kiếp trước, cũng tin rằng ngoài Trái Đất ra tồn tại một hành tinh và không gian có sự sống... thậm chí là một bản sao.
Nói thế nào đây... cảm xúc lúc này của Loriel vui buồn lẫn lộn.
Vui mừng vì cậu là người được trải nghiệm hiện tượng siêu nhiên vốn chỉ có trong sách vở hay phim ảnh.
Buồn bã vì bối cảnh hiện tại có chút đáng sợ, dường như Loriel đã biến thành một đứa trẻ được nuôi dưỡng trong cô nhi viện. Tương lai tràn ngập rủi ro và nguy cơ vì không biết sẽ bị đem bán đi nơi nào.
Người đàn ông kia đã mang đứa bé trai đó đi từ lúc nào không hay, Loriel chẳng quan sát thêm được gì khác.
Loriel bặm môi, lượn quanh một vòng bên trong căn phòng, bước chân vô cùng cẩn thận và im ắng.
Khi nhìn ra ngoài cửa sổ, Loriel nhìn thấy cánh cổng lớn màu đen và hàng rào kiên cố, nhìn thì giống như ngăn chặn kẻ xâm nhập từ bên ngoài, nhưng thật chất lại khiến cho người từ bên trong không thể bỏ trốn.
"..."
Bình tĩnh nào, việc Loriel cần làm đầu tiên chính là thu thập thông tin.
Những đứa trẻ con hay quên và dễ bị dụ, bọn chúng sẽ không nhận ra linh hồn bên trong thân xác này đã thay đổi. Loriel có thể tìm kiếm thông tin về vùng đất này thông qua bọn chúng.
Ngôn ngữ không thành vấn đề, vì Loriel đã hiểu được đoạn đối thoại của người quản lý cô nhi viện và gã đàn ông quý tộc kia.
Có một thân xác trẻ hoá cũng không phải là chuyện tồi tệ.
Loriel thật ra có hơi phấn khích khi ở trong hoàn cảnh này.
Chỉ mới ở đây được vài phút mà nguồn cảm hứng đã ngập tràn trong tâm trí, Loriel thật sự đang ngứa nghề lắm đây. Giá như có giấy bút để vẽ thì tốt biết mấy.
Hưm... nhưng nếu không thể gặp lại bạn bè và gia đình thì hơi buồn.
Thân xác nguyên gốc của Loriel thì thế nào nhỉ? Liệu linh hồn của đứa trẻ này có nhập vào cậu? Hay là thân xác đó đã chết rồi?
Ba mẹ của Loriel đã ly hôn và có những gia đình mới, không biết nếu như Loriel thật sự chết thì sẽ thế nào đây... liệu bọn họ có quan tâm tới cậu không.
Không sao... như vậy cũng tốt. Ở thế giới đó không thật sự có một người khiến Loriel cảm thấy nuối tiếc.
Có lẽ vì như vậy nên Loriel mới xuyên không chăng?
Updated 23 Episodes
Comments
Hạ An
hay nhưng Lâu ra quá
2022-03-27
7
memory
truyện hay lắm
2022-03-16
7
Ánh Ngọc
Đợi lâu lắm á:((
2022-03-15
3