Cậu ho vài cái liền ho ra máu, cậu nhìn bàn tay dính máu không một chút cảm xúc thể hiện trên gương mặt mình mà vẫn tiếp tục nhìn ra cửa sổ
Cố Văn Dương vào nhà vệ sinh rửa đi vết máu trên tay lẫn trên miệng. Cậu bước ra thuận tiện cầm theo chiếc áo được treo trên ghế mà ra ngoài
.
Tại một quán cà phê nhỏ
Cậu gọi một ly cà phê không đường rồi ngồi cạnh cửa, cứ ngắm nhìn đường phố, tấp nập người qua lại đối với người khác có chút nhàm chán nhưng với cậu lại khác. Có lẽ việc này chỉ có mỗi cậu biết nó vui ở điểm nào..
Lục Quân
Một ly capuchino, cảm ơn
Nhân vật phụ
Vâng, xin quý khách đợi một tí ạ
Hắn ngước nhìn xung quanh quán, thấy cậu chỉ mãi ngồi đó nhìn ra ngoài khiến cho hắn có chút hiếu kì đối với người này
Cố Văn Dương
Khụ khụ... khụ..
Lục Quân
" Bị cảm sao ?"
Cố Văn Dương
Phục vụ, một ly cà phê không đường mang đi
Nhân vật phụ
Vâng, quý khách đợi một tí ạ !
Nhân viên đưa ly capuchino về phía hắn, mỉm cười nói
Nhân vật phụ
Của quý khách đây ạ ! Chúc quý khách một ngày vui vẻ
Lục Quân
Được, cảm ơn
Nhân vật phụ
Của quý khách đây ạ !
Cố Văn Dương
Cảm ơn
Cậu nhanh chóng cầm lấy rồi quay người rời đi không hề để ý đến có người đang nhìn chằm chằm cậu
Lục Quân
" Xinh đẹp đến lạ thường... "
Từ Ảnh - Trợ lý Từ
Chủ tịch, đã trễ giờ họp rồi ạ
Lục Quân
Dời.. dời lại hết đi. Tôi đi một chút, cậu về công ty trước đi
Từ Ảnh - Trợ lý Từ
Vâng thưa ngài
Hắn nói xong liền chạy đi theo cậu, cũng may là cậu không hề đi nhanh nếu không có lẽ hắn lạc mất cậu rồi
Lục Quân
Đợ-
Cố Văn Dương
Khụ khụ..
Lục Quân
" Máu... Cậu ta bị bệnh sao ?"
Hắn nhanh chóng chạy lại làm điểm dựa cho cậu
Lục Quân
Cậu không sao chứ ?
Còn chưa kịp trả lời lại câu hỏi đó cậu đã ngất đi trong vòng tay của hắn
Comments