[Văn Hiên] Thầy Tống Em Yêu Thầy
Tống Á Hiên Gặp Ma
-Dẫn truyện và hành động./*Suy nghĩ của nhân vật*/“Lời thoại”
-Cả lớp xúm lại chỗ Á Hiên hỏi hang Diệu Văn đứng phía sau năm phần thấy thương xót cho cậu bước đến bế cậu lên rồi chạy xuống phòng Y Tế.Á Hiên đau xanh mặt tay bất giác nắm lấy vai áo anh cho đỡ đau.
-Sau khi đưa Á Hiên xuống phòng Y tế thì mọi người đều trở về lớp chuẩn bị cho tiết học tiếp theo.
-Tin Tống Á Hiên bị Lưu Diệu Văn đẩy ngã dẫn đến trật khớp sống lưng nhanh chóng lọt đến tai thầy hiệu trưởng vết thương không mấy nghiêm trọng nhưng để mọi người bên ngoài nghe được nguồn tin này thì liệu nhà trường sẽ ảnh hưởng đến mức nào đây.
-Diệu Văn bị ông tức giận kêu lên phòng hiệu trưởng anh cũng chẳng lo lắng hay sợ hãi mà thẳng thừng bước vào trong.
-Vừa thấy anh ông đứng dậy chạy ra trước mặt nhìn anh lớn tiếng nói.
Thầy Hiệu Trưởng(Bố🐺)
”LƯU DIỆU VĂN CÓ PHẢI CON LÀM THẦY TỐNG RA NHƯ THẾ KHÔNG...HẢ”
-Diệu Văn thở dài nhìn ông tay đút vào túi quần im lặng nghe mắng chứ không nói một lời.
Thầy Hiệu Trưởng(Bố🐺)
”ĐƯỢC KHÔNG CHỊU NÓI CÓ ĐÚNG KHÔNG...THEO TAO XUỐNG GẶP THẦY TỐNG...CON VỚI CHẢ CÁI THẬT LÀM TAO MẤT MẶT”
-Diệu Văn bị ông kéo xuống phòng Y Tế.cũng may đang trong tiết học không có nhiều người nhìn thấy...Á Hiên đau nhức phải nằm sấp người trên giường sơ mi cũng bị Bác sĩ ở đây kéo lên lộ hai ba phần lưng.Mùi thuốc đắp trên lưng cậu vừa hôi vừa khó ngửi làm cho ông và anh phải nhăn mặt khi bước vào phòng.
-Vừa thấy ông Á Hiên cố ngồi dậy nhưng bị ông chạy đến đưa tay ngăn cản.
Thầy Hiệu Trưởng(Bố🐺)
"Ế Ế không cần không cần...Cậu cứ nằm đi lưng đang đắp thuốc mà...”
-Á Hiên nghe lời ông nằm im xuống giường.Diệu Văn đứng ngoài cửa thấy cậu nhìn sang mình thì di chuyển mắt sang hướng khác.
Thầy Hiệu Trưởng(Bố🐺)
"Ngày đầu đi dạy mà lại bị thương rồi...Thầy Tống nói tôi nghe có phải Lưu Diệu Văn lớp 11a7 làm thầy bị thương như gì không..?”
-Á Hiên im lặng nhìn chằm chằm vào anh...Diệu Văn cũng nhìn cậu nhưng lại chẳng lên tiếng...Chuyện học sinh đánh giáo viên đến bị thương như thế này nhẹ thì bị kỉ luật nặng thì còn có thể bị đuổi học..
Tống Á Hiên(🐳)
Suy nghĩ”Hay là thôi đi dù sao người có lỗi trước cũng là mình...Nếu mình không đánh em ấy trước em ấy cũng không tức giận đến thế...Tương lai còn phải đi tiếp mình là thầy giáo trò sai thì bỏ qua đừng chấp vậy”
-Thấy Á Hiên nhìn con trai mình đăm đăm suy nghĩ gì đó đến gọi không nghe ông liếc mắt sang anh rồi đánh nhẹ vào tay cậu.
Thầy Hiệu Trưởng(Bố🐺)
“Thầy Tống...THẦY TỐNG”
-Á Hiên bị ông gọi lớn làm cho giật mình nhìn sang ông vừa cười vừa nói.
Tống Á Hiên(🐳)
"Thầy hiệu trưởng thật ra không phải Trò ấy đâu ạ...Tại lúc giảng tôi không chú ý nên va vào cạnh bàn thôi...Em ấy không liên quan đâu ạ”
-Câu đáp của cậu làm cả hai sửng sốt Diệu Văn cứ nghĩ cậu sẽ méc lại với ông rồi thế nào về nhà hay chỉ lát nữa thôi anh sẽ bị ông cho một trận nhừ tử nhớ đời thế mà..
Thầy Hiệu Trưởng(Bố🐺)
"Á Hiên...Tôi là Hiệu Trưởng của trường này cậu đừng lo cứ nói sự thật đi...Kẻ làm sai phải chịu trách nhiệm việc mình đã làm”
-Á Hiên nhìn anh cười mỉm rồi lại nhìn ông đáp vô cùng nghiêm túc.
Tống Á Hiên(🐳)
”Dạ là thật đấy ạ...Chắc thầy nghe nhằm rồi đấy lúc nãy tôi còn được em ấy bế xuống đây mà thầy...Thầy Hiệu Trưởng thầy tin tôi đi em ấy thật sự không có liên quan đến chuyện tôi bị thương”
Thầy Hiệu Trưởng(Bố🐺)
”...Thế...Thật là không liên quan đến Lưu Diệu Văn...?”
Tống Á Hiên(🐳)
”Vâng ạ...Trò ấy rất ngoan thầy đừng trách lầm em ấy tội nghiệp lắm ạ”
-Nếu là hiểu lầm thì ông có phần quá đáng với anh rồi...Ông nhìn anh rồi lại nhìn cậu.
Thầy Hiệu Trưởng(Bố🐺)
”Nếu chỉ là hiểu lầm thì thôi tôi không truy cứu...Thôi Cậu cứ nghĩ ngơi đi nếu không tiện đi đứng thì nghĩ lại ở phòng của giáo viên trong trường khi nào khoẻ hẳn hãy dạy cũng được”
Tống Á Hiên(🐳)
”Vâng ạ...Cám ơn thầy Hiệu Trưởng đã quan tâm ạ”
Thầy Hiệu Trưởng(Bố🐺)
“Thế cậu nghĩ ngơi đi”
-Ông trở lại phòng của mình Diệu Văn cũng chỉ liếc mắt lạnh lùng với cậu một cái rồi quay lại lớp học.
-Lúc anh quay lại lớp cũng sang giờ ăn trưa vừa về tới cửa liền bị Gia Kỳ và Hạo Tường kéo xuống căn tin.
Mã Gia Kỳ(bạn Diệu Văn)
”Sao rồi bị ông già gọi lên có bị gì không...Hay là lần này có khi nào ông ta tức giận quá chuyển trường cậu không..?”
-Diệu Văn mắt nhìn xa xăm chân vắt chéo tay gõ gõ từng ngón xuống mặt bàn.Hạo Tường ngồi bên cạnh cũng lo lắng theo nhìn anh hỏi.
Nghiêm Hạo Tường(Bạn Diệu Văn)
"Sao sao...Bị ông già chuyển trường thật à...?”
Lưu Diệu Văn(🐺)
”Không...Tên đó bảo không liên quan đến tớ...Còn nhận là bản thân không cẩn thận nên bị thương...Bảo lão ta đừng truy cứu”
-Trình Hâm mang cơm đến ngồi cạnh Gia Kỳ vui mừng nhìn anh nói.
Đinh Trình Hâm(Bạn Diệu Văn)
"Thật à...Thầy Tống tốt bụng thật đó...Nếu là giáo viên khác người ta sẽ thêm mắm thêm muối để đẩy cậu ra khỏi trường này rồi”
-Diệu Văn nhìn Trình Hâm lại cười nhếch mép tay khoanh trước ngực.
Lưu Diệu Văn(🐺)
"Hư...Tốt bụng...Lưu Diệu Văn trước giờ chưa từng bị ai làm cho mất mặt...Dám ở trước lớp mà đánh tớ...Nhất định phải trả giá”
-Cả ba nhìn anh nhăn nhó mặt mày tò mò hỏi.
Mã Gia Kỳ(bạn Diệu Văn)
"Thế cậu định làm gì thầy ấy..?”
Đinh Trình Hâm(Bạn Diệu Văn)
"Thế cậu định làm gì thầy ấy..?”
Nghiêm Hạo Tường(Bạn Diệu Văn)
"Thế cậu định làm gì thầy ấy..?”
Lưu Diệu Văn(🐺)
“Chờ mà xem”
-Lớp tan học Á Hiên sờ sờ eo mình lại nhăn mặt vì đau nhức xem ra không thể về nhà vào lúc này được cậu cầm điện thoại lên gọi cho người bạn cùng nhà mình đầu dây bên kia rất lâu mới có người nghe máy.Tiếng hét chói tai làm cho Á Hiên phải đưa điện thoại xa tai mình một khoảng.
Hạ Tuấn Lâm(bạn thân 🐳)
”TỐNG Á HIÊN CẬU LÀM GÌ MÀ GẦN 19H CÒN CHƯA VỀ NHÀ HẢ TỚ ĐÓI SẮP CHẾT RỒI ĐÂY NÀY”
Tống Á Hiên(🐳)
"Hôm nay tớ không về được...Cậu có thể đem ít quần áo và thức ăn đến cho tớ không”
Hạ Tuấn Lâm(bạn thân 🐳)
"Sao thế bbi của tớ...Sao lại không về nhà cậu ở trường làm gì đấy”
Tống Á Hiên(🐳)
“Tớ bị thương nên đi lại hơi khó”
Hạ Tuấn Lâm(bạn thân 🐳)
”CÁI GÌ...BỊ THƯƠNG...Được được tớ lập tức đến trường cậu đợi tớ một lát nhá”
-Á Hiên buồn chán tay lướt lướt weibo đợi Tuấn Lâm đột nhiên lại nghe tiếng động lạ từ ngoài cửa...Cậu nhíu mày nhìn ra cửa không thấy gì lại xoay mặt chơi điện thoại tiếp...Lại một loạt tiếng kêu la thảm thiết lớn vô cùng đáng sợ vang lên từ dãy hành lang.
*Trả mạng lại cho ta...Trả mạng lại cho ta...Huhu trả lại đây...huhu*
-Á Hiên lắng nghe tiếng giọng nói người phụ nữ mắt nhìn bên ngoài cửa sợ hãi đến run rẩy tay chân mồ hôi chảy ướt hai bên thái dương.Tiếng la hét thảm thiết ngày một lớn và gần tới phòng cậu hơn.
-Giờ này cũng chẳng còn ai ở lại trường hôm nay cũng không phải ngày trực mọi người ai cũng về nhà Á Hiên lần đầu đến ngôi trường xa lạ này bản thân vô cùng sợ ma hai tay che lấy hai tai mắt ửng đỏ chỉ cần nghe thêm chút nữa chắc chắn Á Hiên sẽ bị doạ đến phát khóc cho mà xem.
-Cảm giác được hướng ngoài cửa có ai đó đang đứng nhìn mình Á Hiên nhắm chặt mắt bậm môi khóc thút thít.
Tống Á Hiên(🐳)
"Hức...hưưưưưưư...Aaaa hức...”
-Tiếng khóc ngày lớn dần Diệu Văn ngoài cửa nghe thế kéo bộ tóc giả dài tận mông che khuất mặt mình nhìn vào cậu.
Lưu Diệu Văn(🐺)
Suy nghĩ🐺:"Gì đây...Mới doạ ma xíu mà khóc lóc thảm thế à...Mình còn chưa vào trong chơi màng hai nữa mà”
-Phía xa xa cách phòng Y Tế hai ba phòng học trống Tuấn Lâm và bác bảo vệ đang đi đến trên tay còn cầm đèn pin.Nguyên dãy cũng chỉ có phòng Á Hiên là được mở đèn sáng Tuấn Lâm căng mắt cố nhìn người đứng trước cửa phòng có ánh sáng là người hay ma khi nhận ra là người thì liền chạy đến lớn tiếng.
-Ban đêm ban hôm lại bận váy trắng tóc xã che mặt trên tay còn cầm điện thoại phát đoạn rên la đáng sợ trong các bộ phim ma nổi tiếng.Tuấn Lâm nhớ đến Á Hiên vô cùng sợ ma thì lo lắng chạy đến..
Hạ Tuấn Lâm(bạn thân 🐳)
”Á HIÊN Á HIÊN...NÀY CẬU LÀ AI HẢ SAO LẠI NHÁT MA BẠN TÔI...ĐỨNG LẠI CHO TÔI”
-Diệu Văn thấy bác bảo vệ và Tuấn Lâm chạy đến thì co chân chạy đi...Tuấn Lâm để cho bác bảo vệ đuổi theo anh còn mình thì chạy vào phòng..Đặt hộp cơm và balo cậu lên bàn nghe Á Hiên khóc oa oa lao đến bên cậu.
Hạ Tuấn Lâm(bạn thân 🐳)
"Đừng khóc đừng khóc...Không sao rồi Á Hiên có tớ ở đây rồi không ai dám ức hiếp cậu nữa đừng khóc ha”
-Á Hiên thấy Tuấn Lâm định ngồi dậy ôm người trước mặt vào lòng thì bị lưng đấm cho một cái đau đến cắn răng...Tuấn Lâm lo lắng đưa tay xoa xoa lưng cậu đang bị đắp đầy thuốc.
Comments