chương 13

Sau khi hết giờ ăn, mọi người tất bật với công việc của mình, không ai rãnh rỗi.

Kể cả người sống sót bình thường không có dị năng cũng phải theo đoàn xe ra ngoài làm nhiệm vụ.

Một đoàn ba xe việt dã cùng hai xe tải rời khỏi khu biệt thự. Trên đường mọi người hết sức cảnh giác đề phòng tang thi tập kích bất ngờ.

Tang thi từ cấp ba trở lên đã có trí tuệ như người bình thường, có khả năng ra lệnh cho những tang thi cấp thấp hơn phục tùng mình.

Hiện tại tang thi hoạt động đơn lẻ không còn nhiều, phần lớn chúng đều bị những tang thi cấp cao hơn điều khiển, tập kết tại một khu vực nào đó, như một thế lực có tổ chức đàng hoàng, chờ đợi con người đi qua rồi hung tàn săn giết.

Trong môi trường đầy bệnh độc này, tang thi phát triển rất nhanh còn con người thì phải dè chừng đủ thứ, đây là một môi trường hoàn toàn bất lợi với con người. Tuy vậy nó không hề ảnh hưởng gì đến Sở Nam Phong. Hắn vẫn luôn đi trước đám tang thi kia, vẫn luôn chiến thắng trở về, không có trở ngại nào mà hắn không vượt qua được.

Nhiều khi quan sát thực tế, Tiêu Lạc còn hoài nghi truyện này có phải hay không bị buff quá đà.

Chỉ mới có mấy ngày thôi mà đã xuất hiện tang thi cấp ba, mà Sở Nam Phong có thể dễ dàng hành con tang thi cấp ba kia ra bã thì thực lực càng phải vượt trội hơn cấp ba, thậm chí đã đạt tới cấp bốn và còn cao hơn nữa.

Trong nguyên tác, Sở Nam Phong phải đến hơn một tháng sau mới tăng lên cấp ba, còn là phú quý hiểm trung cầu, suýt mất mạng mới gặp được kỳ ngộ mà thăng cấp.

Tiêu Lạc cảm nhận được một mối nguy cơ, cứ theo đà này ưu thế mà cậu có được rất nhanh sẽ không còn nữa.

Đột nhiên trán bị búng cái 'chóc' đau điếng, từ trên đầu truyền đến thanh âm trầm khàn đầy uy hiếp của Sở Nam Phong: "đến nơi rồi, mau xuống xe."

"À...ưum...vâng!"

Cậu quá nhập tâm suy nghĩ không để ý nhìn đường, đến nơi rồi mà còn không biết. Có lẽ nam chính đang rất bất mãn với cậu, hắn ta ghét nhất người không chuyên tâm với nhiệm vụ đang làm hơn cả việc người đó không làm nổi nhiệm vụ.

Sở Nam Phong nhàn nhạt liếc nhìn cậu. Ánh mắt kia như đang muốn nói: nếu cậu còn lơ đãng nữa thì đừng theo tôi làm nhiệm vụ.

Tiêu Lạc chột dạ cúi đầu.

Điểm đến của nhiệm vụ lần này là siêu thị OO, nằm ở phía tây thành phố B. Đây là một siêu thị nhỏ, hay nói cách khác đây chính là một tiệm bách hóa lớn. Thương phẩm ở đây chỉ toàn là lương thực, không có đồ công nghệ cao hay nhiều đồ gia dụng như trong hầu hết các siêu thị khác.

Nếu sắp tới đây không có gì thay đổi so với nguyên tác thì siêu thị OO này chính là địa điểm định mệnh của Sở Nam Phong với nữ nhân của cuộc đời anh ta, nữ chính Lục Vân.

Tiêu Lạc len lén ngước nhìn Sở Nam Phong.  Mỗi khi nghĩ tới anh ta và nữ chính ở bên nhau cậu liền cảm thấy thực kì quái, có lẽ cậu không thể ngờ tới Sở Nam Phong cứng đơ như sắc thép kim cương thế này mà cũng có ngày hạ mình dịu dàng với một người nào đó.

Gương mặt này mà dịu dàng thì sức công phá phải ngang bằng B52. Nếu không phải nhân vật chính xin đừng tự tìm chết.

Chắc hẳn nữ chính phải có một loại dị năng  bí mật cực kì đặc biệt mà trong sách không đề cập tới, có thể biến tinh thiết kim cương thành món kẹo xốp Marshmallows thơm tho vừa ăn ngon xúc xảm lại đàn hồi. Nếu không với cái gương mặt bại liệt kia dù có đẹp đến mấy cũng thấy tắt nắng giữa đường, thấy kính sợ hơn là yêu thương.

Chuyến đi lần này không biết có gặp phải tang thi cấp cao hay không nên Hàn Vân Đào ở tổ hậu cần cũng đi chung, anh ta có dị năng hệ quang có tác dụng chữa lành trên dị năng, Du Hoa có dị năng hệ mộc chuyến này ở lại biệt thự canh chừng.

Lục Cao có dị năng hệ khí, anh ta tạo một quả cầu khí cho bay đến trước cửa siêu thị rồi nắm bàn tay lại, tức thì quả cầu khí nổ tung, cửa siêu thị hứng chịu luồng năng lượng mạnh mẽ ở khoảng cách gần mà vỡ toang ra. Mảnh kính vỡ văng ra rất xa chứng tỏ uy lực của vụ nổ kia không hề tầm thường.

Mọi người cẩn thận bước vào.

Không có điện, không gian trong siêu thị tối đen. Hàn Vân Đào lập tức búng ra mấy quang cầu làm đèn, soi rõ xung quanh.

"Kì quái, không có lấy một bóng tang thi."

Tầng một trống huơ trống hoắc, không có gì khác ngoài những kệ hàng. Trên sàn máu đen bê bếch, không gian bốc lên mùi ẩm mốc hôi thối nhàn nhạt, chứng tỏ nơi này từng bị tang thi săn giết qua.

Nếu tầng một không có tang thi, chắc chắn chúng đã được triệu hồi đi ẩn nấp ở một nơi nào đó, chờ con mồi xông vào. Mà nơi đó rất có thể là tầng hai.

Mọi người đều biết rõ điều này, quay lại nhìn Sở Nam Phong chờ lệnh của hắn.

"Thẩm Quân Lâm và Lục Cao canh giữ lối lên tầng hai, đề phòng tang thi tấn công bất ngờ. Những người còn lại bắt đầu thu thập hàng hóa ở đây, cẩn thận không được làm ồn, cũng đừng cách nhau quá xa."

"Vâng lão đại!"

Mọi người bắt đầu áng theo lời hắn nói chia ra hành động.

Hai người Hải Lưu và Đổng Hạo ở tổ hậu cần lần này đi theo để phụ trách khuân vác vật tư, bọn họ thức tỉnh dị năng lực lượng, sức lực phi thường lớn có thể mang vác được vật có trọng tải cao.

Tiêu Lạc đi theo bọn họ thu thập hàng hóa.

Ở tầng một này hàng hóa không còn nhiều, chủ yếu là các đồ chưa qua chế biến như thịt cá rau củ, trái cây cùng các loại đồ ăn ngắn ngày cơm nắm, bánh ngọt, để tiện phục vụ cho các bà các chị em nội trợ thời gian eo hẹp, tiết kiệm chút thời gian lên tầng hai.

Những thứ đồ này qua vài ngày mạt thế không có điện, tủ đông không hoạt được nên đã hư hao toàn bộ. Nếu ở tầng này có gì đó còn dùng được thì chính là các loại gia vị nấu nướng, mà những thứ này trước đây bọn họ đã thu thập rất nhiều rồi.

Đương nhiên vẫn có một vài thứ họ có thể mang đi được chẳng hạn như nấm khô, các loại củ và đậu, hoa quả khô, còn có các loại rau được múi chua. Tuy phong phú nhưng số lượng không nhiều. Hải Lưu chỉ một lần là có thể gom hết chúng đem ra xe tải.

Mặt khác những thứ thực sự cần thiết đều nằm ở trên tầng hai, nơi hiện đã trở thành sào huyệt của tang thi.

Tiêu Lạc phóng ra thần thức đi dạo một vòng trên tầng hai, chỉ thấy ngoài kệ hàng ra thì còn có một đống thứ gì đó nhun nhút như một cái ổ giòi, số lượng lên đến năm trăm con, trong đó tang thi có dị năng đã lên đến một trăm con rồi.

Theo như trong tiểu thuyết đề cập, nữ chính cùng một vài người sống sót khác bị kẹt trong một căn phòng nhỏ dành cho nhân viên trên tầng hai. Đến nay hẳn cũng một tuần rồi, bên trong chắc chắn không còn gì để ăn nữa.

May mà nhóm Sở Nam Phong lần này đến đây thu thập vật tư trùng hợp nhìn thấy tín hiệu SOS trên cửa mới cứu bọn họ ra. Nếu không bọn họ dù có chết mục xương bên trong cũng không ai hay.

Bởi vì đây là một trong những tình tiết quan trọng nhất nên phó bản này không thể không đi.

Đùa à, lần gặp gỡ định mệnh của hai nhân vật chính có thể không xảy ra được sao?

Nếu Sở Nam Phong không gặp được Lục Vân thì làm gì có mấy kiểu tình tiết hường phấn sau này. Cũng sẽ không có chuyện Sở Nam Phong được sức mạnh tình yêu độ mà thăng cấp vèo vèo cùng với nhiều lần vượt cạn cầu sinh.

Thế nên là tầng hai này, dù cho có khó khăn đến mấy, cũng phải đi.

Vì tình yêu của nam chính...(?)

Trán lại bị búng cái chóc: "cậu lại ngơ ngẩn cái gì đấy?"

Tiêu Lạc cuống quýt lắc đầu, tôi không có suy nghĩ gì hết á, đang suy nghĩ chuyện gia đình ấm áp sau này của anh thôi.

Thẩm Quân Lâm ở một bên cũng sưng xỉa: "tôi thấy cậu ta đang sợ hãi đến đần ra thì đúng hơn, cậu còn chưa giết tang thi bao giờ nhỉ? Nếu thấy sợ thì đến cuối hàng mà đứng, đừng chộn rộn ở đây làm cản trở người khác."

Cuối hàng là vị trí áp trận, đứng sau cả những người không có dị năng. Hắn đang châm chọc cậu vô dụng đến mức không thể so sánh nổi với người sóng sót bình thường.

Tiêu Lạc lườm hắn ta một cái song cũng bỏ ngoài tai những lời hắn nói, tên này nếu nói hắn thiếu đòn thì không đủ, phải là người đàn bà chanh chua thích chọc nghóe người khác, lấy sinh sự làm niềm vui đặc biệt là sinh sự với cậu. Một tên cầm thú biến thái đến cả lạc thú cũng biến thái nốt.

Những người không có dị năng được Sở Nam Phong an bài trở về xe, còn lại bảy người có dị năng thì chuẩn bị tấn công lên tầng hai.

Tiêu Lạc sờ vào túi áo, bên trong có một nắm hạt đậu mới nãy lúc thu thập hàng hóa cậu lén cất vào. Tuy nhìn nó vô dụng nhưng nếu sử dụng như một loại ám khí thì khả năng đánh lén, tạo bất ngờ khiến địch trở tay không kịp là rất cao, có thể không đủ gây sát thương chí mạng nhưng cũng thành công quấy rối địch nhân, tạo lợi thế cho mình.

Công pháp về ám khí trong tàng thư các có sưu tầm vài quyển, còn có cả cách chế tạo ám khí, Tiêu Lạc thỉnh thoảng rảnh rỗi cũng lấy ra luyện một hai. Tuy không đến nỗi xuất thần nhập hóa nhưng với đám tang thi này cậu thừa sức úp một bàn tay gặt được hàng tá mạng.

Cậu tự nhủ với bản thân rằng trở về nhất định không được lơ là tập luyện, dù là kiếm pháp hay ám khí, chỉ cần có thể khiến cậu mạnh hơn thì cho dù có tốn bao nhiâu thời gian bao nhiêu gian khổ cậu cũng phải luyện thành.

Đơn giản chỉ có mạnh hơn người mới không có ai dám uy hiếp đến ngươi.

Bảy người từ từ bước lên bậc thang đến tầng hai. Mọi người đều căng chặt tinh thần, bàn tay nắm lại, dị năng lưu chuyển ngày càng nhanh hơn, chờ đợi bạo phát ra chiêu thức mạnh nhất để giải quyết tang thi.

Tiêu Lạc một tay ôm kiếm giắt bên hông tay kia ôm hạt đậu đi theo mọi người, cậu bị cho rớt xuống cuối hàng, đi trước cậu là hai người thức tỉnh lực lượng là Hải Lưu và Đổng Hạo, càng về trước người càng mạnh hơn, đi đầu tiên không ai khác chính là Sở Nam Phong, hiển nhiên mọi người đều quy ước cậu là kẻ yếu nhất trong đội, cậu cũng không biết làm sao.

Lúc gần đến tầng hai, Sở Nam Phong ném một quả lôi cầu bự chà bá lên trước. Lôi cầu xẹt một đường trượt lên tầng hai làm sáng rở một vùng không gian, đồng thời cuốn theo một đám tang thi cấp thấp chưa kịp chạy trốn giật thành than.

Toàn bộ tang thi ở khu vực này hầu như đều tập hợp tại đây, chúng đứng nhun nhúc chật ních cả tầng hai, mùi thối rửa bốc lên nồng nặc khiến người ta buồn nôn.

Đám tang thi này cuối cùng chờ đợi được con mồi vào tròng, chúng hưng phấn gào lên như điên dại, trong tiếng gào hàm chứa dục vọng đói khát lâu ngày cần được lấp đầy bởi máu tươi và thịt người. Rồi chúng đổ xô nhào lên đám người Sở Nam Phong, muốn xé xác những người này rồi cho vào bụng.

Mà nhóm người Sở Nam Phong không phải đèn cạn dầu, hơn nữa trải qua ba ngày bế quan tu luyện thực lực của mọi người tăng tiến đáng kể, trung bình thực lực của bọn họ bây giờ lên tới cấp hai, đối với những tang thi không có dị năng này giết chúng cũng giống như gặt lúa vậy, một liềm gặt được cả nắm. Cho dù có là tang thi dị năng cấp một xông ra thì cũng chỉ đủ cho họ mài răng.

Đối tượng luyện tay lúc này rơi vào tang thi cấp hai. Mà số lượng tang thi cấp hai chỉ có bốn, những người kia tranh nhau đến lục đục nỗi bộ luôn rồi làm gì đến lượt Tiêu Lạc.

Sở Nam Phong đi đầu tiên giờ đã không thấy bóng dáng đâu, hẳn là cùng tang thi đầu lĩnh kia trao đổi quyền cước rồi.

Tiêu Lạc dứt khoát nhảy vào một chùm tang thi dị năng cấp một, trước tiên luyện tập ném ám khí trước.

Mỗi hạt đậu nho nhỏ được cậu dát lên một tầng linh khí mỏng, như vậy đậu mới không còn là đậu nữa mà thực sự trở thành một món ám khí vô cùng nguy hiểm.

Tiêu Lạc vừa xoay người tránh né đòn tấn công của tang thi, đồng thời vung tay ra, một hạt tròn nhỏ mang thất thải quang mang phóng ra với tốc độ ánh sáng, theo một quỹ đạo cong đặc biệt mà đâm vào đầu một tang thi cấp một hệ phong.

Vốn dĩ tang thi hệ phong kia tốc độ rất nhanh nhưng Tiêu Lạc thắng ở phần bất ngờ và âm hiểm, ám khí vốn là dùng trong âm thầm, khi con mồi không chú ý liền một kích tất sát.

Lần đầu tiên là một hạt đậu, lần thứ hai là hai hạt đậu, mỗi hạt bay theo một quỹ đạo khác nhau dù cho được bắn ra cùng một thời điểm.

Trước mắt Tiêu Lạc chỉ có thể cùng một lúc bắn ra mười một ám khí tương ứng với mười một quỹ đạo khác nhau. Càng tu luyện về sau, số lượng ám khí bắn ra cùng với quỹ đạo tương ứng càng nhiều, lên đến hai mươi tư mới coi như công pháp đại thành. Khi đó mọi thứ xung quanh đều có thể trở thành ám khí, giết người dễ như trở bàn tay.

Loại công pháp ám khí này phi thường thích hợp với cậu, bởi vì cậu tu luyện sức mạnh linh hồn.

Đan điền trong cơ thể có thể thu nạp linh khí dùng cải tạo, đề thăng sức mạnh cho cơ thể, còn linh hồn không chỉ hấp thu linh khí để thăng cấp mà còn có thể trao đổi với tự nhiên, có thể giao tiếp cũng như tác động đến tự nhiên. Chẳng hạn như lúc Tiêu Lạc phóng ra thần thức, cũng là một loại hình giao tiếp, yêu cầu tự nhiên phản ánh hình ảnh trở về linh hồn cậu để cậu quan sát được.

Khi mà cậu tác động đến tự nhiên, sức mạnh linh hồn của cậu sẽ làm thay đổi tự nhiên, có thể điều khiển những thứ không có linh trí.

Hot

Comments

Đại Vô Tâm ᥫ᭡

Đại Vô Tâm ᥫ᭡

nên nói có trí tuệ bằng trẻ 3-5 tuổi gì đó , chứ ns giống con người thì hơi ko hợp

2023-09-10

11

Kỳ Nguyệt Ann

Kỳ Nguyệt Ann

người ta thì giết tang thi còn bé thì luyện ám khí với tang thi

2022-07-28

15

Martini Kami

Martini Kami

múi-> muối

2022-07-13

1

Toàn bộ
Chapter
1 chương 1: trước mạt thế
2 chương 2
3 chương 3
4 chương 4
5 chương 5
6 chương 6
7 chương 7
8 chương 8
9 chương 9
10 chương 10
11 chương 11
12 chương 12
13 chương 13
14 chương 14
15 chương 15
16 chương 16
17 chương 17
18 chương 18
19 chương 19
20 chương 20
21 chương 21
22 chương 22
23 chương 23
24 chương 24
25 chương 25
26 chương 26
27 chương 27
28 chương 28
29 chương 29
30 chương 30
31 chương 31
32 chương 32
33 chương 33
34 chương 34
35 chương 35
36 chương 36
37 chương 37
38 chương 38
39 chương 39
40 chương 40
41 chương 41
42 chương 42
43 chương 43
44 chương 44
45 chương 45
46 chương 46
47 chương 47
48 chương 48
49 chương 49
50 chương 50
51 chương 51
52 chương 52
53 chương 53
54 chương 54
55 chương 55
56 chương 56
57 chương 57
58 chương 58
59 chương 59
60 chương 60
61 chương 61
62 chương 62
63 chương 63
64 chương 64
65 chương 65
66 chương 66
67 chương 67
68 chương 68
69 chương 69
70 chương 70
71 chương 71
72 chương 72
73 chương 73
74 chương 74
75 Chương 75
76 chương 76
77 chương 77
78 chương 78
79 chương 79
80 chương 80
81 chương 81
82 chương 82
83 chương 83
84 chương 84
85 chương 85
86 chương 86
87 chương 87
88 chương 88
89 chương 89
90 chương 90
91 chương 91
92 chương 92
93 chương 93
94 chương 94
95 chương 95
96 chương 96
97 chương 97
98 chương 98
99 chương 99: End
Chapter

Updated 99 Episodes

1
chương 1: trước mạt thế
2
chương 2
3
chương 3
4
chương 4
5
chương 5
6
chương 6
7
chương 7
8
chương 8
9
chương 9
10
chương 10
11
chương 11
12
chương 12
13
chương 13
14
chương 14
15
chương 15
16
chương 16
17
chương 17
18
chương 18
19
chương 19
20
chương 20
21
chương 21
22
chương 22
23
chương 23
24
chương 24
25
chương 25
26
chương 26
27
chương 27
28
chương 28
29
chương 29
30
chương 30
31
chương 31
32
chương 32
33
chương 33
34
chương 34
35
chương 35
36
chương 36
37
chương 37
38
chương 38
39
chương 39
40
chương 40
41
chương 41
42
chương 42
43
chương 43
44
chương 44
45
chương 45
46
chương 46
47
chương 47
48
chương 48
49
chương 49
50
chương 50
51
chương 51
52
chương 52
53
chương 53
54
chương 54
55
chương 55
56
chương 56
57
chương 57
58
chương 58
59
chương 59
60
chương 60
61
chương 61
62
chương 62
63
chương 63
64
chương 64
65
chương 65
66
chương 66
67
chương 67
68
chương 68
69
chương 69
70
chương 70
71
chương 71
72
chương 72
73
chương 73
74
chương 74
75
Chương 75
76
chương 76
77
chương 77
78
chương 78
79
chương 79
80
chương 80
81
chương 81
82
chương 82
83
chương 83
84
chương 84
85
chương 85
86
chương 86
87
chương 87
88
chương 88
89
chương 89
90
chương 90
91
chương 91
92
chương 92
93
chương 93
94
chương 94
95
chương 95
96
chương 96
97
chương 97
98
chương 98
99
chương 99: End

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play