3. Chap 3
Tống Tư Truy
Em đừng có hiền với nó quá, càng hiền với nó càng không xem ai ra gì.
Triệu Di Dương
Anh à! Em chính là muốn làm trọn bổn phận của một người mẹ mà thôi. Em không muốn những người ngoài nhìn vào họ lại dị nghị gia đình mình!* giả vờ khổ sở nói*
_Nói thì thế chứ mấy lần bà ta la mắng đánh đập Tống Á Hiên xong, đều bị mấy bà hàng xóm bàn tán, may mắn cho bà ta là Tống Tư Truy không tin mấy lời đó mà đi tin lời bà ta.
Tống Tư Truy
Dị nghị sao! Ai dám.*nhíu mày nói*
_Ông ta liền tới chỗ Á Hiên đang đứng liền dơ tay tát một cái rồi quát lên.
Tống Á Hiên
Aaa h...ức hứ...c h..ức* ôm má*
_Cậu khóc rống lên, càng khóc Tống Tư Truy càng ra tay nặng nề, người làm quản gia đều đến can ngăn nhưng càng can ngăn ông ta càng đánh mạnh hơn, đánh đến khi cậu nằm la liệt dưới sàn nhà thì Triệu Di Dương đến cản ông ta lại.
Triệu Di Dương
Thôi anh! Đừng đánh con nữa, em không muốn người ta bảo em là người mẹ độc ác đâu.*nhẹ giọng khuyên nhủ*
Tống Tư Truy
Lần sau tao mà nghe dì mày bị người khác nói lung tung thì ta sẽ g.iết c.hết mày! Nghe cho rõ.*dùng ánh mắt sắc bén nhìn cậu*
_Sau khi nói xong liền nhẹ nhàng đỡ Triệu Di Dương lên lầu để cậu một mình nằm dưới đất run rẩy sợ hãi. Còn bà ta quay đầu nhìn cậu bằng ánh mắt đầy sự nham hiểm. Người làm thấy ông bà chủ lên phòng rồi liền chạy đến đỡ cậu dậy ôm vào trong phòng điều trị vết thương.
Người Làm
1.Cậu chủ nhỏ thật tối nghiệp.
Người Làm
2.Từ ngày về đây sống liền bị đầy dọa đến thương.
Quản Gia Trịnh
Được rồi ở đây có tôi lo các người mau chóng làm việc đi.
Quản Gia Trịnh
Hazz tôi có ơn rất lớn với mẹ cậu nên nhất định tôi sẽ bải vệ cậu đêna cùng cậu chủ à.
_Không bao lâu đứa bé trong bụng Triệu Di Dương cũng ra đời. Không như sự kì vọng của Tống Tư Truy, đứa bé sinh ra là một đứa bé gái xấu xí! Nhưng đối với Tống Tư Truy, ông vẫn thấy là đẹp, đẹp hơn cả Tống Á Hiên.
Tống Tư Truy
Wow bảo bối của ba đẹp quá!
Tống Tư Truy
Trên đời này chắc không ai đẹp bằng con của ta đâu.
Tống Tư Truy
Tống Tử Tinh con cưng của ta!
Triệu Di Dương
Con bé nhìn giống anh quá trời.
Tống Tư Truy
Tất nhiên là phải giống tôi nhất rồi.
Tống Á Hiên
*nhìn mà đau lòng*
Tống Tư Truy
Mày nhìn gì? Cút khỏi tầm mắt tao.*gằn giọng*
Triệu Di Dương
*nhìn cậu nhếch mép*《Gia sản nhà này chỉ thuộc về mỗi Tử Tinh nhà ta thôi》
_Từ ngày Tống Á Hiên chuyển đến Tống Gia ở, cậu chưa từng bước ra khỏi căn nhà cũng như là được giao du với vất kỳ ai. Chỉ mỗi khi ông ngoại đến thăm cậu mới vui vẻ được tí.Cũng vì do cuộc sônvs mà Tống Á Hiên tạo cho mình một lớp vỏ bọc mạnh mẽ. Từ ngày ở đây cậu không được đi học, cậu vốn thông minh ở nhà tự học nên cũng biết đc ít chữ.Hàng xóm thấy cậu liền tốt bụng báo cho một trường gần đó nên giáo viên phải đến tận nhà hỏi thăm. Ngày mà cậu đi học cũng chính là ngày cậu phải chịu những trận đòn roi nhiều nhất.
Tống Tư Truy
Mày đã nói với họ mà họ đến tận nhà rướt mày đi học thế kia.*quát*
Tống Á Hiên
C..con không biết gì hết.
Triệu Di Dương
《Nó mà đi học thì ai ở nhà cho mình xã giận chứ》
Tống Tư Truy
Mày không nói chắc người ta biết.
Tống Á Hiên
Co..n thật sự không biết mà.
_Nói rồi ông ta đạp cậu một phát vào bụng làm cậu văn ra xa mà ôm bụng đau đớn.
Tống Á Hiên
Áaaa h..ộc hức...
Tống Tư Truy
Hôm nay tao đánh cho mày chết đến thôi.
_Nói rồi ông ta đánh cho cậu thừa sống thiếu chết bà ta thì dứng nhìn trong sung sướng, những người làm trong nhà chạy đến can ngăn mãi mới được, cậu như được cứu.
Triệu Di Dương
Anh à! Anh cho con nó đi học cũng đâu có sao đâu, con nó cũng cần được đi học mà.
Tống Tư Truy
Hừ, được nghe theo em.
_4 năm sau Tống Á Hiên 10 tuổi, mặc dù gia đình khá giả nhưng quần áo đi học của cậu đều là quản gia mua cho. Còn Tống Tử Tinh từ trên đầu đến gót chân toàn bộ đều là hàng hiệu.Mới chỉ 6 tuổi tính tình Tống Tử Tinh lại giống y hết mẹ ả, hoàn toàn không xem Tống Á Hiên là anh ngược lại xem cậu là người ở.
Tống Tử Tinh
Này Á Hiên mày lấy cho tao cốc nước đi. Tao đang khác.
Tống Á Hiên
Được*đi vào bếp*
Tống Tử Tinh
*Uống 1 ngụm liền phun ra* Não mày có bị gì không thế nước lạnh thế này mày định làm họng tao không nói được hay gì.
_Nói rồi cô ta liền đứng dậy tát cậu một cái thật mạnh làm cậu ngã ra sàn nhà.
Tống Á Hiên
Aaaa em làm gì thế hả*ôm mặt*
Tống Tử Tinh
Tôi thế đấy giờ sao.
Tống Tử Tinh
Mày nên nhớ mày chỉ là một đứa ở đợ trong căn nhà này thôi.
_Cậu cũng đã quen với cái nhà này rồi! Nên bị đánh hay hành hạ Tống Á Hiên đều không bận tâm! Bởi vì cuộc sống quá hà khắc đối với cậu, cho dù là một người thông minh tài giỏi ra sao thì cũng bất lực với gia đình như vậy. Tống Tư Truy và Triệu Di Dương bóc lột sức lao động của cậu triệt để. Ban ngày đi học về, mọi việc từ trên xuống dưới đều chính tay cậu làm mặc dù nhà có người làm. Đã thế có ngày còn bị mắng đánh đạp dã mang. Mỗi khi ông ngoại đến chơi cậu đều mặt áo len dài tay mặc kệ nắng hay mưa cậu rất vui vẻ nói dối với ông mình sống rất tốt rất khỏe để ông không phiền lòng mà lo lắng ảnh hưởng đến sức khỏe.
_Cậu nhẫn nhục mà sống, cậu biết làm gì để thay đổi bây giờ. Không phải cậu khôg có ý định bỏ trốn mà mỗi lần bỏ đi liền bị bắt về đánh đập dã mang tàn nhẫn. Cậu cứ thế sống qua ngày, sống như một kẻ vô hình trong chính căn nhà mà cho cậu sinh ra cậu.
Comments
ᥫ᭡ꪊꪑꫀ̂ ᨶꪊ̛̣ᨶ ꫝꪖ̀᭢ᦋ ᥫ᭡
thế m muốn uống nước sôi à thế để t lấy cho m uống nhá
2025-01-13
0
Thỏ con
nghe mắc ói ghê á trời
2025-01-06
1
Hoàng Vy nè
Thấy mất cái yên xe đạp thì ra ở đây haizzz
2025-07-10
0