[All Nguyên/TNT ] Em Là Giới Hạn Của Bọn Anh
Chap 2. Trọng sinh rồi
Viện trưởng Kim
A Nguyên... A Nguyên...
Cậu mơ màng trong bóng tối nhưng chợt thấy một cánh cửa và có cả tiếng của mẹ Kim
Cậu đi tới mở cánh cửa đó ra và thấy bà đang ngồi trước mặt mình
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Mẹ.....
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Hức... hức..... oa~..
Viện trưởng Kim
"lo lắng" A Nguyên con sao vậy? Mơ thấy ác mộng rồi đúng không?
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Mẹ con là đang mơ có phải không?...
Viện trưởng Kim
"gõ nhẹ đầu cậu" Con đó ngủ riết mơ bậy bạ không hà
Viện trưởng Kim
Thôi nín bữa sáng mẹ chuẩn bị rồi đó, vscn xong nhớ ăn
Viện trưởng Kim
Hôm qua con sốt không nhẹ đâu
Bà đi ra ngoài, lúc này cậu mới nhìn lại xung quanh
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Đây là căn phòng cũ của mình
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Khoan đã
Cậu chạy vào nhà vệ sinh, do chưa khỏi bệh hẳn nên lúc xuống giường có hơi chao đảo
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Cơ thể, gương mặt này....
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Mình quay về lúc năm tuổi rồi?
Cậu tự tát mình đến nỗi bên má còn in hẳn dấu bàn tay
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Haha..... không phải mộng.... mình thật sự quay lại rồi...
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Haha
Cậu cười, nụ cười mà kiếp trước đã bị tướt đi
Một nụ cười toả nắng trong trẻo
Sau khi vscn cậu ăn một chút rồi đi ra ngoài
Do vừa đi vừa suy nghĩ nên cậu đụng phải một người khác
Hạ Tuấn Lâm
Ui da.... ai đi mà không mở mắt nhìn đường vậy?
Nghiêm Hạo Tường
Nè Tuấn Lâm có sao không?
Hạ Tuấn Lâm
Ở đó còn hỏi có sao không, mau đỡ anh mày dậy
Hạo Tường đi tới đỡ Tuấn Lâm đứng dậy
Hạ Tuấn Lâm
Đau chết đi được
Hạ Tuấn Lâm
"quay qua nhìn cậu" Nè làm gì mà chạy nhảy lung tung không nhìn đường vậy?
Cậu thì do bị đụng cộng với chưa khỏe hẳn nên đứng dậy có hơi khó khăn
Nhưng khi nhìn thấy hai người trước mặt thì không khỏi sợ hãi
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Suy nghĩ: không cần sợ, không cần sợ
Thấy cậu phớt lờ mình Tuấn Lâm khó chịu ra mặt
Hạ Tuấn Lâm
Nè.... "quát lớn"
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
"sợ hãi" Xin lỗi anh
Cậu nói xong rồi chạy đi mất làm cho Tuấn Lâm và Hạo Tường cảm thấy khó hiểu
Hạ Tuấn Lâm
Ơ người gì đâu mà đụng người ta xin lỗi là được sao?
Nghiêm Hạo Tường
Nè Tuấn Lâm, là do anh chạy đụng người ta trước không xin lỗi mà còn bắt người ta xin lỗi ngược lại
Nghiêm Hạo Tường
Không thấy xấu hổ à
Hạ Tuấn Lâm
Nè anh mày, mày không bênh mà bênh vực người ngoài à?
Nghiêm Hạo Tường
"bỉu môi" Còn phải coi ai đúng ai sai kìa
Nói rồi anh bỏ đi, Tuấn Lâm thấy vậy cũng đi theo
Còn cậu thì đang chạy đến chỗ mẹ Kim
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Mẹ ơi.....
Viện trưởng Kim
Hửm.... A Nguyên mẹ dặn con là không chạy trên hành lang rồi mà
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Con xin lỗi
Thấy vẻ mặt hối lỗi của cậu bà cũng không thể nói gì thêm
Bỗng bà thấy bàn tay bị trầy xước của cậu
Viện trưởng Kim
"lo lắng" A Nguyên sao tay con lại bị trày như thế này
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Dạ?!
Lúc này cậu mới để ý tới tay mình bị thương
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
A chắc do lúc nãy con bị người kia đụng phải, hjhj không sao đâu mẹ
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Một chút là hết liền ấy mà
Viện trưởng Kim
Con đó đi vào trong kia rửa cho sạch rồi mẹ bôi thuốc
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Vâng ạ
Nãy giờ có hai người đang nhìn hai mẹ con cậu
Viện trưởng Kim
Xin lỗi anh chị, cháu nó thất lễ rồi
Bà Lục
Có sao đâu chị, tôi thấy cháu nó vậy còn đỡ hơn mấy thằng con của tôi kìa
Viện trưởng Kim
Hjhj chị nói quá thôi
Ông Lục
Chị Kim dù sao cũng mong chị xem xét lại, dù gì muốn nuôi bọn trẻ cũng cần một nơi tốt hơn
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Đúng rồi đó mẹ, sao mình không chuyển đến chỗ mới vậy ạ?
Viện trưởng Kim
Con còn nhỏ không hiểu đâu, lại đây mẹ thoa thuốc cho con
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Nhưng mà mẹ, ...
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Mẹ đồng ý với chú đi, dù sao chúng ta cũng đang gặp khó khăn mà
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Mẹ....
Viện trưởng Kim
Hazz thôi được rồi
Viện trưởng Kim
Mẹ đồng ý là được chứ gì?
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Hjhj con thương mẹ nhất
Cậu đang cười vui vẻ lúc nghe thấy tiếng của anh cơ thể cậu bất giác run
Cũng là giọng nói ấy nhưng có phần trẻ con hơn trước kia, tiềm thức cậu bỗng nhớ lại đôi mắt đỏ ngầu của anh khi ấy
Bà Lục
Trình Hâm sao con lại vô đây rồi?
Bà Lục
Không phải mẹ dặn là ở ngoài trông chừng các em rồi sao?
Đinh Trình Hâm
Mẹ thật ra con để lạc tiểu Lưu rồi
Đinh Trình Hâm
Con xin lỗi chỉ là con mới ngáp một cái là biến mất tiêu rồi
Đinh Trình Hâm
Bọn con chia ra tìm rồi nhưng không thấy đâu hết
Ông Lục
Con đó coi em cũng không xong nữa
Ông Lục
"quay qua bà" Chị Kim phiền chị giúp chúng tôi có được không?
Viện trưởng Kim
Ồ tất nhiên, dù gì cũng lạc ở chỗ của tôi
Viện trưởng Kim
A Nguyên con đi cùng anh tìm người được không?
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Mẹ, con.. con sợ...
Viện trưởng Kim
Ngoan, anh đây là người tốt. Không có gì phải sợ
Trương Chân Nguyên (Z.Y)
Vâng ạ
Tác giả
Hẹn mọi người chap sau
Comments
♕Olivia ( Xoài )
Tiểu Lưu nghịch ngợm, ngáp có cái lạc luôn là sao
2022-07-01
28
Tiểu sóc nhỏ 🐿️2003
hóng
2021-11-27
2