Mọi chuyện cứ thế vào dĩ vãng,cho đến lần đám cưới anh trai của Hiền-đứa bạn thân của cô vào năm cô 18 tuổi,cô và anh gặp nhau.Vậy ra cô mới biết,anh và nhà cô bạn thân kia thế mà lại là anh em.Trái đất quả thật hình tròn!
Không biết do gặp phải người cũ hay quá vui mừng liên hoan cô uống không tự chủ được,rồi say khướt đi.Cô để đứa bạn đưa về,nhưng anh lại bảo con gái đưa về,tối muộn không yên tâm,do từ nhà Hiền về nhà cô phải đi qua 1 đoạn đường vắng,đặc biệt đoạn đường đấy lại có nghĩa địa nên tâm lý các cô gái cũng thường lo sợ,vì thế mọi người cũng đồng ý để anh đưa cô về.Cô say quá rồi,gió thổi hơi lạnh,cô gục đầu vào vai anh để cố gắng ngồi thẳng.Anh bảo cô ôm lấy anh không ngã,nhưng cô bảo k cần,2 tay đút vào túi áo.Anh lên xe,phóng vèo 1 cái,làm cô chao đảo,2 tay vội níu chặt lấy áo anh,anh nhếch môi cười,1 tay cầm ga xe,1 tay giữ lấy 1 tay của cô,không cho cô buông tay ra.Dùng dằng mãi chẳng được,nên cô để kệ anh. Dáng người anh cao gầy,vì thế nên ngón tay cũng thon gầy,cảm giác được các vết chai sần trong lòng bàn tay.Tim cô bỗng thình thịch,thình thịch.Trước kia,cô và anh cũng chưa từng nắm tay nhau 1 lần nào cả.
Anh thấy cô yên lặng,nghĩ cô say rồi nên đi chậm lại,nhận ra tính tình cô vẫn ương bướng như ngày nào.Cả ngày nay anh đã để ý cô,thấy cô gầy hơn trước,dáng người gầy hơn,cũng đồng nghĩa với việc các vòng nhìn đâu ra đấy hơn,ra dáng 1 thiếu nữ với vòng ngực căng tròn,cặp mông căng mẩy,vòng eo thon gọn hơn.Anh nhìn mà phát thèm,trong đầu lại nghĩ đến ký ức nào đấy rồi tự cười bản thân.Tính tình cô thì đã hòa nhập hơn,biết nói chuyện,giao tiếp xã giao với người lạ,nhưng độ lạnh lùng với anh thì vẫn vậy. Không,lạnh lùng với anh thì hơn hẳn rất nhiều,dù chỉ 1 ánh mắt cũng không thèm nhìn anh.Anh nhìn mấy chàng trai,cứ thấy gái chưa chồng là vây quanh lại tán tỉnh,trêu gọi,rồi nào xin số điện thoại,add facebook rồi lại zalo mà phát ghét,ghen tị chính bản thân mình cũng k nhận ra rằng giữa mình và cô cũng không có phương thức liên lạc nào cả.Nhưng giờ biết cô là bạn thân của bà chị họ này thì lo gì,không sớm thì muộn,anh cũng sẽ có cách liên lạc với cô thôi.Có số điện thoại đấy,rồi nick facebook đấy,zalo đấy,nhưng làm sao để cô chịu nói chuyện với anh thì đó lại là chuyện khác.Vì anh add facebook và zalo mà cô có chịu đồng ý kết bạn đâu,còn gọi điện và nhắn tin ngoài chắc chắn khi biết là anh cô sẽ không trả lời đâu.
Cô ngồi sau anh,không dám nhúc nhích,tuy rằng mắt nhắm,nhưng cảm giác và đầu óc lại cực kỳ tỉnh táo.Cô cảm giác được thỉnh thoảng anh nghiêng đầu nhìn lại cô,làm cô càng nơm nớp lo sợ.Lo sợ mình giả vờ nhắm mắt sẽ bị phát hiện thì thật sự sẽ xấu hổ biết bao.Đầu óc cô thì đang suy nghĩ,anh muốn gì,suy nghĩ gì khi mối quan hệ của 2 người hiện tại rõ ràng là như kẻ xa lạ sẽ tốt hơn.Cả ngày nay cô cứ cảm thấy có ánh mắt nhìn về phía cô,nhưng cô cố gắng tập trung vào công việc,chạy đi chạy lại lo phục vụ,chuẩn bị cho cỗ bàn cho tốt,không muốn bị sao lãng tâm trí vào việc không đâu.Lúc cô ngồi ăn cùng đám bạn,Hiền đã nói với cô là anh xin số điện thoại và nick facebook của cô,Hiền đã cho,ngược lại còn rất đẩy thuyền cho cô và anh,vì Hiền không biết hồi học cấp 3 cô và anh đã từng quen nhau.Sau hồi sáng 2 người gặp mặt thì Hiền chỉ biết là 2 người từng biết nhau do đi chung 1 chuyến xe chở học sinh thôi chứ cũng k nghĩ gì thêm.Cô càng không hiểu anh xin phương thức liên lạc của cô làm gì,tránh xa nhau ra thì tốt hơn.Cô vẫn căm tức anh vì chuyện ngày xưa đấy,nên hiện tại,cô lại càng không muốn liên quan đến anh
2 người cứ ở trong lối suy nghĩ riêng của mình mà không để ý đoạn đường đã đến nhà cô.Anh dừng lại,cô xuống xe,gửi lại mũ và không thèm nói gì,ngoảnh mặt đi vào nhà.Nhưng anh nào dễ bỏ qua cho cô như vậy,anh nói móc:
"Người không lịch sự,ngay cả 1 câu cảm ơn cũng không có."
Cô nghe thấy vậy,xoay bước lại nhìn anh,nhìn từ trên xuống dưới,từ dưới lên trên,xong rồi cô ghé sát lại anh nói:
"Ai mượn."
Không chờ anh trả lời,cô quay ngoắt đi vào trong kệ anh đứng đấy.Anh mỉm cười,cảm thấy thú vị rồi đây!
Updated 62 Episodes
Comments
𝚃𝚑𝚞 𝙷𝚘𝚊𝚒🌷
nhớ. t.y.học. tro
2022-09-22
0