[Countryhumans] Vẫn Là Tôi Nhưng Ở 1 Phiên Bản Khác
chap 2
Cộng tỉnh dậy trong một căn phòng tối....
Việt Cộng
ưm...đầu mình...
Việt Cộng
/từ từ ngồi dậy/
Việt Cộng
/nhìn xung quang/tối quá...mà chỗ nào đây?
vì Việt Cộng khá sợ bóng tối nên cậu từ từ đứng dậy để tìm kiếm lối thoát!
cậu loạng choạng đi tìm lối thoát trong căn phòng rất lâu và cậu chợt nhận ra một điều...
là căn phòng này cứ như nó dài vô tận vậy,cậu đi mãi vẫn không có dấu hiệu dừng lại!
làm cậu hoang mang tột độ và bây giờ cậu chỉ ước được rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt!
thì bỗng sau lưng cậu vang lên một tiếng nói...
system - 386
ồh! cậu tỉnh rồi à?
Việt Cộng
/lo lắng/ai vừa nói vậy?
cậu vừa nói dứt câu thì bỗng bóng đèn sáng lên...
nó có một màu xanh ngọc trông rất đẹp và tinh tế,khiến căn phòng càng trở nên mờ ảo...
system - 386
chào, tôi là 386!
Việt Cộng
/lùi lại phía sau và đề phòng/
system - 386
không cần hoảng sợ tôi không làm gì cậu đâu!
nghe tới đó cậu thấy bình tĩnh hơn một chút...
cậu tiến lại gần nhưng vẫn rất cảnh giác ...
anh ta nhìn cậu với khuôn mặt trìu mến...
system - 386
tôi rất vui khi được gặp cậu!
Việt Cộng
à chào...nhưng làm ơn cho tôi hỏi...
Việt Cộng
chỗ này là chỗ nào được không vậy?
system - 386
à được chứ!chỗ cậu đang đứng nãy giờ là trục hồi sinh!
Việt Cộng
/cậu cố nén nước mắt/hồi sinh sao?...
Việt Cộng
có nghĩa là tôi đã chết rồi á?...
cậu càng nói thì càng không thể cầm được nước mắt...
cậu ngồi gục dưới mặt đất và co chân lại dụi hết nước mắt,nhưng nó cứ ứa ra không ngừng,cậu đã rất sốc khi nghĩ mình bị chính em trai mà mình yêu quý giết chết...
thấy cậu như vậy, 386 rất lo lắng và chạy tới giải thích cho cậu hiểu...
system - 386
/lấy tay dụi những giọt lệ trên má cậu/bình tĩnh!nghe tôi giải thích đã!
system - 386
thật ra cậu vẫn chưa chết!
system - 386
chỉ là bị ngất do thiếu máu thôi!
nghe tới đó cậu như mới được hồi sinh,khiến cậu rất vui vì mình vẫn còn sống!
Việt Cộng
/thở phào/thật may quá..!
system - 386
cuối cùng cậu cũng hiểu!
thấy cậu có sức sống trở lại,386 liền nói...
system - 386
vậy bây giờ chúng ta bắt đầu vào vấn đề chính nhé?
system - 386
hiện tại cậu đang trong tình trạng ngủ đông do mất quá nhiều máu và cũng một phần là do vết thương quá sâu
system - 386
nên bây giờ cậu sẽ được chuyển đến một thế giới khác để tiếp tục sống cho đến khi vết thương lành hẳn!
system - 386
và tâm lí của cậu ổn định trở lại!
Việt Cộng
tôi vẫn bình thường mà?
Việt Cộng
tâm lí của tôi vẫn rất ổn!
Việt Cộng
chả bị làm sao cả!
system - 386
nhưng trong hồ sơ có ghi là tâm lí của cậu khá bất ổn "vì bị bạo hành trong một thời gian dài"mà?
Việt Cộng
không!tôi vẫn ổn mà?
system - 386
có thể hồ sơ ghi sai!
system - 386
bỏ qua chuyện này đi! chúng ta bắt đầu vào việc nào!
Việt Cộng
/lo lắng/ừ ừm...
system - 386
không sao đâu,mọi chuyện sẽ ổn thôi mà!
sau quá trình đó thì cậu được xuyên không đến một thế giới khác...
cậu từ từ mở mắt ra và cố gắng ngồi dậy,cậu nhìn xung quanh
cảnh vật xa lạ nhưng cậu vẫn đủ tỉnh táo để biết nơi cậu đang nằm là bệnh viện...
cậu đang định xuống giường để tra hỏi xung quanh thì có người mở cửa ra và bước vào phòng cùng với giỏ trái cây đầy ụ...
Đại Nam
con tỉnh rồi à Việt Cộng?
Đại Nam
/đặt giỏ trái cây xuống bàn/con định đi đâu vậy?
Đại Nam
đang bị thương thì nằm đó đi,có gì thì để ta lo dùm cho!
Việt Cộng
/giọng cậu run rẩy/ch....cha?
Đại Nam
/giật mình/hả?con vừa gọi ta là gì cơ?!
Đại Nam
/lấy tay sờ trán cậu/con bị sốt à?
bây giờ cậu như sắp khóc vì vui sướng!
Việt Cộng
/cậu chồm tới ôm chầm lấy Đại Nam/
Đại Nam
/hoang mang/này con làm gì vậy?!đừng làm ta sợ!
tiết lộ một chút vì sao Việt Cộng khi thấy Đại Nam thì cậu lại làm vậy :...
khi đang trong tình thế chiến tranh bắt đầu nổ ra thì Đại Nam luôn là người chăm sóc,vỗ về cho cậu...
nhưng đến một ngày cậu sơ xuất thiếu cảnh giác mà bị kẻ địch bắn lén,lúc đó Đại Nam xông ra đỡ đạn cho cậu...
vì viên đạn xuyên thẳng qua tim nên Đại Nam không thể nói những lời cuối cùng cho cậu nghe...
sau việc ấy cậu luôn tự trách mình,trách bản thân quá yếu đuối và nó khiến cậu bị trầm cảm một thời gian khá dài...
Việt Cộng
/giọng cậu run như sắp khóc/cha ơi...
Đại Nam
/vỗ vỗ lưng Việt Cộng/con sao vậy?vẫn ổn chứ hay con bị nằm mơ thấy ác mộng,nói ta nghe!
cậu không nói gì chỉ úp mặt vào vai Đại Nam và cố ôm chặt hơn...
Đại Nam cũng ôm lại khiến cậu muốn như thế này mãi mãi...
hai người ôm nhau thắm thiết gần 20 phút vẫn không biết có người đang đứng ngoài cửa chứng kiến tất cả...
Việt Nam
ôm nhau thắm thiết quá ha?
sau khi nghe tiếng nói quen thuộc đó,hai người giật mình nhìn ra cửa phòng...
Đại Nam
/bối rối/Nam?con tới đây làm gì?...
Việt Nam
/khoanh tay lại + dựa tường/con tới thăm anh Cộng giống cha thôi mà?
Việt Nam
/ánh mắt nghi ngờ nhìn Đại Nam/mà hai người làm gì ôm nhau thắm thiết dữ vậy?
Đại Nam
/bối rối/ta chỉ ôm Cộng thôi mà?con ghen vì Cộng à?
như trúng tim đen Nam phản bác lại...
Việt Nam
/bối rối + mặt hơi đỏ lên/con không có!con chỉ thắc mắc thôi mà?!...
Đại Nam nhìn sơ đã biết Nam trúng tim đen nên mới nói vậy!
Đại Nam
/cười tủm tỉm/À được rồi!
hai người quay mặt nhìn Cộng thì thấy cậu đang ngồi cười tủm tỉm...
Đại Nam
con cười cái gì vậy?
Việt Nam
/ngồi sát lại Cộng/nè anh cười cái gì vậy hả??
Việt Cộng
/vui sướng/không có gì đâu,hai người đừng bận tâm đến con!
tác giả
xin lỗi vì lâu rồi tôi không đăng chap mới :((
tác giả
vì hiện tại tôi đang trong quá trình thi cử nên rất bận,không thể ra chap đc :((
tác giả
mà kèm thêm việc tôi bí ý tưởng nữa :(
tác giả
nói chung là tôi sẽ cố gắng đăng chap mới cho m.n!
tác giả
sau khi thi xong tôi sẽ thông báo về việc đăng chap ạ ^^✌💕
Comments
nhan
ghen đó
2024-02-18
1
Việt Nhi(kẻ điên?)/ma nhi/
ýe
2023-04-07
1
Việt Nhi(kẻ điên?)/ma nhi/
ánh mắt của sự ghen sao:)
2023-04-07
1