Trương Dĩnh An

Lâm Tiết Huệ bám tay vao tủ đứng dậy khỏi giường. Ngày hôm qua với cô đã quá đủ, nhìn xuống tấm ga dính máu cô rơi lệ. Lần đầu tiên cứ thế mà mất đi sự trong trắng. Bản thân rất bẩn. Cô nghĩ.

Ngày hôm qua là ma quỷ không muốn nhớ lại...

Cô vào phòng tắm dội hết mùi hương của hắn những vết hôn cô dùng tay lau đi. Phải mặc đồ dài không sẽ bị lộ ra tên kia làm với cô.

Bước ra khỏi phòng tắm cô bám vào cửa đi bước nhỏ, bên dưới đau như xé nát dày vò cô.

Cánh cửa mở ra, một người phụ nữ trung niên. Bà nhìn bộ dạng này không khỏi có hơi thương xót. Trên người đầy vết hôn còn lại da thịt trắng ngần ấy.

Thấy cô đi từng bước khó khăn dì Năm nói "Tiểu Thư cô có cần tôi dìu không? "

Cô ngồi xuống giường

"Con không sao đâu gì à mà anh ta có dặn gì không ạ?" Cô nhìn gì hỏi.

"Thiếu gia nói cô ăn gì đó xong thì uống thuốc này vào"

Thấy trên tay gì cầm một vỉ thuốc cô nhìn qua cũng biết là thuốc gì.

"Tôi xuống nhà làm việc tiếp " bà ra ngoài.

Khi cô ăn xong thì liền uống thuốc dì Năm đưa. Không muốn giữ lại cô làm theo lời hắn. Có lẽ lần sau thì cô sẽ dùng biện pháp nghĩ đến khoảnh khắc hôm qua từng giây phút hắn đưa vật to lớn lấp đầy trong cô đã rất đau đớn . Mong hôm nay hắn thương xót cho cô mà không làm .Làm lần nữa chắc cô sẽ liệt giường mất.

Thật sự cô một mình trong căn nhà có vẻ buồn chán. Cô có hỏi Gì và người làm có việc gì cho cô làm không nhưng ai cũng lắc đầu, đây là không muốn cô giúp sao.

'Tút tút tút... '

"Alo"

"Huệ nhi là chị nè "

Nghe giọng nói quen thuộc cô bỗng chốc vui mừng "Chị Linh em nhớ ba và chị lắm nhưng không biết làm sao để về thăm "

"Chị tưởng em quên mất người chị này rồi chứ? Mà anh ta có làm gì em không? "

"Làm gì có Huệ nhi nhớ chị hai lắm luôn.Anh ta chỉ giao cho em việc nhà thôi chị không làm gì em hết " Cô đáng yêu rồi nói câu thứ hai hơi lúng túng.

"Em nhớ giữ sức khỏe, thôi chị phải làm việc rồi khi nào rảnh nhớ gọi cho chị nha... "

Ánh mắt nhìn ra ngoài, cuối cùng cô nhìn trúng những bông hoa Hồng ở ngoài sân vườn thì hỏi Gì, cô có thể ra ngoài vườn rồi.

Những bông hoa hồng khoe sắc hương thơm ngạt ngào. Vườn này trồng rất nhiều hoa hồng, còn có hoa hồng màu trắng, vàng, xanh nhìn đẹp mắt Tiết Huệ định ngắt một bông thì nghe thấy tiếng.

"Tiểu Thư cô đừng ngắt hoa " bác làm vườn tiến đến.

Nhìn bác cũng cỡ tuổi ba mình cô nói.

"Dạ cháu xin lỗi,... "Cô ngượng không biết nói gì cô lại thắc mắc muốn hỏi thì bác .

"Những bông hoa này cô nhất định đừng động vào vì đây là hoa cậu chủ rất thích..." Nói tới đây ông không muốn lắm lời với một người mới như cô.

Cô thấy rất lạ anh ta có sở thích trồng hoa cũng chỉ vì thích thôi sao. Hoa dù sao vừa nhiều lại đẹp vậy uổng ghê. Hoa hồng tượng trưng cho tình yêu không phải anh ta dành cho người mình yêu sao. Cô nghĩ.

Đến chiều, cô đã đi làm quen với căn biệt thự này nhưng Gì Năm nói hai phòng cấm không được đi vào. Phòng làm việc và phòng ngủ của hắn.

Bên ngoài, tiếng xe ở ngoài sân. Một người đàn ông thân hình nhìn khá giống với hắn - Trương Dĩnh Ngạn. Đến khi người làm chào hắn là "Nhị thiếu" cô mới biết.

Trương Dĩnh An đi vào nhìn cô gái đang chằm chằm nhìn mình anh liền đi đến chào hỏi. Anh và cô ngồi xuống sofa. Anh giới thiệu

"Tôi là Trương Dĩnh An em trai của tên mặt lạnh cô là... "

"Tôi... là Lâm Tiết Huệ "

Cùng lúc ấy hắn cũng đã đi làm về không hiểu sao hôm nay hắn muốn làm việc nhanh để về xem cô gai này.

"Anh hai "

Trương Dĩnh An vui vẻ nhìn thấy anh.

"Sao lại đến đây?"

"Em mà không đến nào biết có chị dâu đâu " Anh hí hửng nói.

"Nói nhảm gì vậy? " Hắn nhăn mặt nhìn.

Cô ngồi cạnh nghe thấy đỏ mặt rồi nhìn qua anh đang uống trà.

"Có vẻ cô rảnh lắm nhỉ? " Trương Dĩnh Ngạn nhìn màn hình ipad hiện nên hình ảnh cô đi qua đi lại. Anh lắp camera theo dõi cô sao.

"Dì Năm từ nay việc nhà để cô ta làm "

"Dạ "

Cô nghe xong vui như mở cờ trong bụng dù gì còn có việc để làm còn hơn không nghĩ lại không có gì làm cô thấy buồn chán.

"Anh hai cô ấy là ai vậy " Dĩnh An nhìn cô bị anh giao việc làm thấy vui vẻ cô gái này thật kì lạ liền hỏi.

"Hỏi nhiều làm gì cô ta chỉ là thay ông ta trả nợ thôi " Hắn đưa đôi mắt lười biếng nhìn cô.

"Không còn việc gì thì tôi đi làm việc " Tiết Huệ nghe anh nói sẽ giao việc nên đi luôn.

"Ý anh là Lâm gia sao? Em nhớ có một người chị nữa phải không nhìn rất xinh nha lại còn dịu dàng sao anh lại chọn cô ấy vậy "

"Tôi làm gì cần cậu quản sao " Hắn cầm áo đi lên lầu.

"Dì ơi có cần con phụ không? " Cô nhiệt tình.

"Con giúp dì rửa rau nha " Bà ôn nhu.

"Dạ " Cô liền làm theo, bỗng chốc cô nhìn Gì đột nhiên nhớ tới mẹ mình. Mẹ cô cũng từng ôn nhu với cô.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play