Chương 5: Căn bệnh quái ác

Lâm Sơ Nguyệt tròn mắt không tin nổi, Tiêu Thế Tu lại nói tiếp:

"Chuyện tôi đóng giả thành một kẻ tàn phế, không được nói cho ai biết, nếu không tôi nhất định sẽ ném cô cho chó sói ăn thịt!"

Ánh mắt của Tiêu Thế Tu chuyển sang lạnh lùng, băng giá.

Lâm Sơ Nguyệt đang định phản bác thì Tiêu Thế Tu đột ngột ôm đầu, hai hàng lông mày siết chặt lại với nhau, vẻ mặt dường như rất đau đớn.

"Anh bị làm sao thế?"

Tiêu Thế Tu hất mạnh tay cô ra, sau đó lùi lại, giống như là hắt hủi. Đôi mắt anh bất chợt thay đổi, vằn lên tia máu rất đáng sợ...

"Đừng lại gần tôi!" Anh gầm lên một tiếng.

Lâm Sơ Nguyệt không hiểu tại sao thái độ của anh đột ngột trở nên gay gắt thế, trong khi đáng lẽ cô mới là người thể hiện điều đó vì bị bỏ rơi, bẽ mặt trong hôn lễ chứ?

Chóp mũi Lâm Sơ Nguyệt bỗng ngửi thấy một mùi thuốc thoang thoảng, cô nhớ tới lúc chiều, Tiêu Thế Tu còn bị thương...Lâm Sơ Nguyệt có một điểm yếu là dù ai bị thương cô cũng đều chạy chữa, cho dù là bọn họ từng nói những điều không tốt về cô đi chăng nữa...

"Để tôi xem cho nhé?"

Lâm Sơ Nguyệt vừa định lại gần anh, Tiêu Thế Tu đã lườm cô một cái, sau đó anh cầm lấy chiếc bình hoa ở trên bàn, ném thằng nó xuống đất, vô tình mảnh vỡ bắn ra, cứa vào chân của Lâm Sơ Nguyệt.

"Choang!"

"Khốn kiếp! Đừng lại gần tôi!" Tiêu Thế Tu giận dữ, quát tháo rất đáng sợ.

Lâm Sơ Nguyệt lùi lại một bước, nhìn anh không khác gì một con hổ dữ, đúng lúc này quản gia Ngô nghe thấy âm thanh lớn, ông ta không gõ cửa mà vội vã vào thẳng bên trong.

"Thiếu gia!"

Ông ta vừa nhìn đã biết anh đang lên cơn, quản gia Ngô lớn tiếng gọi mấy người vệ sĩ cao to tới nhằm chế trụ Tiêu Thế Tu lại, nhưng anh rất khỏe, đặc biệt khi lên cơn rất hung hãn. Tiêu Thế Tu bình thường thể lực đã hơn người, chẳng qua vì che giấu làm kẻ tàn phế, bây giờ khi phát bệnh, anh trở thành một người hoàn toàn mất đi lý trí, dễ dàng quật ngã đám bảo vệ xung quanh.

Lâm Sơ Nguyệt nhìn tỉnh cảnh trước mắt, lại nhìn xuống vết cứa trên chân mình, đắn đo một lúc, cô sợ khi lại gần Tiêu Thế Tu, anh sẽ làm cô bị thương. Nhưng ban nãy Lâm Sơ Nguyệt đã ngửi thấy mùi thuốc trên người anh, theo như kinh nghiệm của cô thì Tiêu Thế Tu bị mắc bệnh rối loạn giấc ngủ...

Căn bệnh này khi phát tác, liền trở thành một người hoàn toàn khác, rất hung hăng đáng sợ. Lâm Sơ Nguyệt thấy đám vệ sĩ đã bị anh đánh ngã hết xuống đất, nằm la liệt rên rỉ, còn quản gia Ngô, sắc mặt cũng tái xanh, ông ta sợ hãi, run rẩy không biết nên làm gì.

Tiêu Thế Tu quắc mắt nhìn ông ta, chậm rãi tiến đến từng bước, quản gia Ngô hoảng hốt lùi lại, đôi môi lắp ba lắp bắp:

"Thiếu...thiếu gia..."

Lâm Sơ Nguyệt cắn môi, quyết định lao tới, chắn trước mặt quản gia Ngô.

"Nguy hiểm lắm..." Ông ta sợ hãi, run rẩy nói với Lâm Sơ Nguyệt.

Tiêu Thế Tu dừng lại, ánh mắt đỏ ngầu nhìn cô. Lâm Sơ Nguyệt bỗng nhiên ôm chầm lấy thắt lưng anh, sau đó lấy ngân châm, châm vào mấy huyệt trên người anh.

Tiêu Thế Tu ban đầu còn chưa thích ứng được, hai bàn tay bóp chặt lấy bả vai cô. Lâm Sơ Nguyệt cảm giác vai mình sắp bị anh bóp gãy đến nơi, nhưng cô vẫn kiên trì châm cứu cho anh. Đôi mắt cô nhìn thẳng vào anh, kì lạ là khi nhìn vào đôi mắt ấy, Tiêu Thế Tu bỗng nhiên cảm thấy bình ổn hơn...

"Thả lỏng một chút, cứ tin tưởng ở tôi..."

Lâm Sơ Nguyệt dịu dàng lên tiếng, ánh mắt anh dần trở nên bớt hung hãn, Tiêu Thế Tu thả lỏng người, từ bóp lấy bả vai cô, hai cánh tay giờ chuyển sang ôm chặt vòng eo nhỏ nhắn mềm mại của Lâm Sơ Nguyệt.

Gương mặt anh vùi vào phần cổ trắng nõn của cô, Tiêu Thế Tu hít sâu mùi hương ngọt ngào này một cái, cảm giác rất thoải mái dễ chịu, anh vô thức há miệng, cắn một cái lên hõm cổ cô.

"Ưm..."

Lâm Sơ Nguyệt hơi giật mình, may mà anh không cắn mạnh, Tiêu Thế Tu cảm nhận da thịt mềm mại trong miệng mình, tâm trí dần thả lỏng, còn dùng răng day qua day lại như thưởng thức mỹ vị.

Cô nhịn xuống, vì anh đang phát bệnh nên để cho anh tùy ý cắn, nếu là bình thường thì Lâm Sơ Nguyệt đã đạp anh sang một bên rồi.

"Lâm Sơ Nguyệt...ở bên cạnh tôi, tôi sẽ không vạch trần thân phận gả thay của cô."

Một lúc sau, Tiêu Thế Tu chợt lên tiếng, anh đã lấy lại được thần trí, nhanh chóng trở về là một người lạnh lùng, thấu đáo...

Người phụ nữ này mang một sức hút kì lạ khiến anh bình tâm hơn, Tiêu Thế Tu tội gì không giữ cô lại?

Lâm Sơ Nguyệt không ngờ anh lại biết thân phận của mình, cô cắn môi không đáp, Tiêu Thế Tu vuốt ve vòng eo nhỏ của cô, thanh âm trầm thấp vang lên bên tai Lâm Sơ Nguyệt:

"Lâm Sơ Nguyệt, suy nghĩ cho kĩ nhé, chỉ cần tôi phất tay một cái là chuyện gì cũng có thể làm. Nhưng nếu cô đồng ý ở bên cạnh tôi, làm người phụ nữ của Tiêu Thế Tu tôi, tôi sẽ không để cô phải chịu thiệt thòi, hay là bị ai bắt nạt."

Cô như cũ không trả lời, Tiêu Thế Tu cũng không dồn ép mà chậm rãi nhắm mắt, thả lỏng cơ thể mà chìm vào giấc ngủ...

Quản gia Ngô đứng trơ như trời trồng, bởi vì đây là lần đầu tiên ông ta được thấy có người chế ngự được anh. Như mọi khi, phải rất vất vả lắm mới khống chế được căn bệnh này của anh, vậy mà hôm nay anh không cần phải uống thuốc, chỉ cần ôm Lâm Sơ Nguyệt một cái là đã ổn.

Ông ta không biết cô lén lấy ngân châm, châm cứu cho anh. Tiêu Thế Tu đứng bất động, cả cơ thể đổ ập về phía cô, Lâm Sơ Nguyệt không chống đỡ được, thân người vì thế mà lảo đảo...

Quản gia Ngô vội vàng chạy đến đỡ lấy anh, nhưng cả người Tiêu Thế Tu cứ như là con mực, ôm chặt cô không rời.

"Không thể tin được, thiếu gia ngủ rồi..."

Ông ta kinh ngạc thốt lên, nhìn cô nói:

"Đây là lần đầu thiếu gia không cần dùng thuốc mà vẫn ngủ được."

Lâm Sơ Nguyệt bị anh ôm chặt cứng, chẳng còn tâm trí đâu mà quan tâm xem anh ngủ hay thức. Quản gia Ngô lại lén kín đáo liếc nhìn cô, lên tiếng:

"Thiếu phu nhân, phiền phu nhân chăm sóc cho thiếu gia nhé, tôi xin phép ra ngoài ạ..."

Ông ta gọi mấy người lôi những tên vệ sĩ đang bất tỉnh nhân sự trên đất ra ngoài. Còn Lâm Sơ Nguyệt thì đờ đẫn, đại não còn chưa "load" hết được lời ông ta nói.

Thiếu phu nhân?

Căn phòng nhanh chóng chỉ còn lại hai người bọn họ. Tiêu Thế Tu ôm cô rất chặt, đến nỗi Lâm Sơ Nguyệt chẳng thể nào cựa quậy nổi, hơi thở nóng rẫy, ổn định phả vào phần gáy cô. Lâm Sơ Nguyệt bất giác đỏ mặt, có chút không tự nhiên, dù sao cô cũng là xử nữ, lần đầu gần gũi với đàn ông đến như vậy, khó tránh khỏi ngại ngùng...

Lâm Sơ Nguyệt không biết trước mắt còn phải đối mặt với điều gì nữa đây? Tiêu Thế Tu còn mắc bệnh, mỗi khi lên cơn liền rất đáng sợ, ở bên cạnh anh thế này, cô sợ hãi không kém. Chẳng lẽ đó là lý do mà Tiêu gia gấp gáp chuẩn bị hôn lễ cho con trai của họ hay sao? Một người như anh, tuy rằng bình thường rất điển trai, có khí chất và sức khỏe nhưng khi lên cơn, ai đảm bảo anh sẽ không làm hại những người xung quanh chứ?

Lâm Sơ Nguyệt cảm giác như mình đang ở trong hang cọp, cô rùng mình một cái, cả một ngày mệt mỏi, gặp bao nhiêu chuyện, hiện tại nằm trong vòng tay của Tiêu Thế Tu, hai mí mắt cô cũng dần trĩu nặng...

Giây lát sau, Lâm Sơ Nguyệt theo anh chìm vào giấc ngủ.

Bên ngoài, vầng trăng sáng vành vạnh, trong căn phòng yên ắng, hai thân hình ôm chặt lấy nhau, bao quanh là cánh hoa hồng đỏ rực, giống như là đôi tình nhân đang yêu…

Hot

Comments

Rồng Xương

Rồng Xương

hay

2024-03-25

0

Thảo Nguyễn Lê

Thảo Nguyễn Lê

Hên hay xui

2023-06-27

0

Thảo Nguyễn Lê

Thảo Nguyễn Lê

Xem tiếp

2023-06-27

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bất hạnh phải gả thay cho thiếu gia xấu xí
2 Chương 2: Bất ngờ chạm mặt trên tàu
3 Chương 3: Hôn lễ không có chú rể
4 Chương 4: Tâm tình nguội lạnh
5 Chương 5: Căn bệnh quái ác
6 Chương 6: Sống không bằng chết
7 Chương 7: Xin tôi đi, nếu không tôi sẽ bẻ gãy tay cô
8 Chương 8: Lão thái thái xuất hiện
9 Chương 9: Cô muốn quyến rũ tôi sao?
10 Chương 10: Lão thái thái phát hồng bao
11 Chương 11: Qúa khứ
12 Chương 12: Chúng ta đều giống nhau mà thôi
13 Chương 13: Hỗn loạn ở Lâm gia
14 Chương 14: Thỏa thuận
15 Chương 15: Phản ứng của Tiêu Thế Tu
16 Chương 16: Đến bệnh viện
17 Chương 17: Tại sao anh lại giúp tôi?
18 Chương 18: Hẹn gặp Lâm Phỉ Thúy
19 Chương 19: Trừng trị Khổng Tề Văn
20 Chương 20: Trừng phạt (h)
21 Chương 21: Tiêu Nhất Minh
22 Chương 22: Hình bóng quen thuộc
23 Chương 23: Nụ hôn đầu
24 Chương 24: Phát bệnh
25 Chương 25: Em là liều thuốc của tôi
26 Chương 26: Tình cờ gặp gỡ
27 Chương 27: Con rơi
28 Chương 28: Lưu Hạ
29 Chương 29: Hiểu lầm
30 Chương 30: Nổi giận
31 Chương 31: Đấm vỡ cửa kính
32 Chương 32: Lão công
33 Chương 33: Bảo bối
34 Chương 34: Cuốn sách hiếm có
35 Chương 35: Thách thức
36 Chương 36: Hy vọng của lão thái thái
37 Chương 37: Chúng ta đâu phải vợ chồng thực sự?
38 Chương 38: Hỗn loạn ở trung tâm thương mại
39 Chương 39: Xử lý Trần Lệ
40 Chương 40: Bất ngờ gặp mặt
41 Chương 41: Giải thích
42 Chương 42: Kế hoạch
43 Chương 43: Nghe không hiểu tiếng chó
44 Chương 44: Bị bắt
45 Chương 45: Bị bán
46 Chương 46: Gặp Tiểu Hạ
47 Chương 47: Bạch Tư Hàn
48 Chương 48: Cám dỗ chết người
49 Chương 49: Nụ hôn trong bóng tối
50 Chương 50: Trúng đạn
51 Chương 51: Trong mắt anh rốt cuộc coi tôi là gì
52 Chương 52: Có vợ bên cạnh
53 Chương 53: Lo lắng cho anh
54 Chương 54: Chỗ nào cô cũng không bằng
55 Chương 55: Cảm giác này gọi là gì?
56 Chương 56: Mớm thuốc
57 Chương 57: Đau ở trong tim
58 Chương 58: Người chụp chung với anh là ai
59 Chương 59: Tiêu thị đổi chủ
60 Chương 60: Một cú lừa
61 Chương 61: Tôi muốn ly hôn
62 Chương 62: Đích thân kiểm tra
63 Chương 63: Nụ hôn buổi sớm
64 Chương 64: Em đang lo lắng cho tôi sao?
65 Chương 65: Ai sẽ thắng
66 Chương 66: Kế hoạch
67 Chương 67: Ngang nhiên sàm sỡ
68 Chương 68: Gọi điện cho lão thái thái
69 Chương 69: Trăng mật
70 Chương 70: Giới hạn của anh
71 Chương 71: Dẫm nát tình cảm
72 Chương 72: Người nào yêu nhiều hơn khắc sẽ đau nhiều hơn
73 Chương 73: Vạch trần bộ mặt của Amanda
74 Chương 74: Nụ hôn cảm ơn
75 Chương 75: Tất cả để anh lo
76 Chương 76: Muốn ăn em
77 Chương 77: Thứ tình cảm vô hình
78 Chương 78: Nghe theo trái tim
79 Chương 79: Bí mật năm xưa
80 Chương 80: Thích anh nhiều hơn
81 Chương 81: Tam gia
82 Chương 82: Triệu chứng mang thai
83 Chương 83: Khách Vip bất đắc dĩ
84 Chương 84: Chạm mặt Lâm Phỉ Thuý
85 Chương 85: Ngoại tình với chồng
86 Chương 86: Tự bế đá đập vào chân mình
87 Chương 87: Bắt gian tại trận
88 Chương 88: Chỗ dựa của anh
89 Chương 89: Cảm xúc của Tiêu Nhất Minh
90 Chương 90: Chính thức đối đầu
91 Chương 91: Chính mày là người hại chết cô ấy
92 Chương 92: Sự thật là gì?
93 Chương 93: Không xứng đáng yêu em
94 Chương 94: Đầu giường cãi nhau, cuối giường làm hoà
95 Chương 95: Người đó chính là em
96 Chương 96: Sự cảnh cáo đầu tiên
97 Chương 97: Nỗi hận càng lớn
98 Chương 98: Tiêu Bảo Bảo bị bệnh
99 Chương 99: Tự trấn áp bệnh
100 Chương 100: Clip bị phát tán
101 Chương 101: Hạ mình xỏ giày
102 Chương 102: Lời hứa năm xưa
103 Chương 103: Anh nhớ em
104 Chương 104: Tin dữ
105 Chương 105: Cháu và Sơ Nguyệt hãy ly hôn đi
106 Chương 106: Tựa vào anh đi
107 Chương 107: Kế sách
108 Chương 108: Trừng trị Lâm Phỉ Thuý
109 Chương 109: Ghen
110 Chương 110: Chúng ta quay lại nhé?
111 Chương 111: Gặp lại Trần Khiêm
112 Chương 112: Anh trai Lâm Nhất
113 Chương 113: Lưu Hạ trở về
114 Chương 114: Kế hoạch của Tiêu Thế Tu
115 Chương 115: Cưng chiều vô điều kiện
116 Chương 116: Ẩu đả tại trường
117 Chương 117: Nhớ lại mọi chuyện
118 Chương 118: Quá khứ bị chôn vùi
119 Chương 119: Con của Tiêu Thế Tu
120 Góc Pr xíu xiu
121 Chương 120: Khai trừ khỏi Tiêu gia
122 Chương 121: Sẽ bảo vệ cô ấy
123 Chương 122: Vì cô nên Thế Tu mới bị đuổi
124 Chương 123: Tiêu Thế Tu Ghen
125 Chương 124: Xử Lý
126 Chương 125: Xét nghiệm ADN
127 Chương 126: Một giọt máu cũng không nhẫn tâm bỏ mặc
128 Chương 127: Anh có mệt không?
129 Chương 128: Phủ nhận con gái
130 Chương 129: Bữa tiệc
131 Chương 130: Trừng trị Lưu Hạ
132 Chương 131: Anh nghĩ chỉ có thế mà làm em sợ sao?
133 Chương 132: Thử váy cưới
134 Chương 133: Hứa cho em một hôn lễ thế kỷ
135 Chương 134: Bối Bối bị bắt cóc
136 Chương 135: Con trai của tao đâu?
137 Chương 136: Cứu Bối Bối
138 Chương 137: Xin em
139 Chương 138: Sự đố kỵ của Tiêu Nhất Minh
140 Chương 139: Cưỡng ép
141 Chương 140: Chỗ nào anh cũng không bằng anh ấy
142 Chương 141: Tiêu Thế Tu gặp tai nạn
143 Chương 142: Mất trí nhớ tạm thời
144 Chương 143: Có phản ứng
145 Chương 144: Mang thai
146 Chương 145: Chín tháng mười ngày
147 Chương 146: Hạnh phúc giản đơn
148 Chương 147: Nụ hôn trong bệnh viện
149 Chương 148: Lưu Sướng Hoa gặp tai nạn
150 Chương 149: Cầu hôn trên đường
151 Chương 150: Tôi không có hứng thú với cô
152 Chương 151: Như gần như xa
153 Chương 152: Thân phận thực sự lộ diện
154 Chương 153: Không xứng đáng làm cha
155 Chương 154: Tin tưởng
156 Chương 155: Ông ngoại gặp nguy kịch
157 Chương 156: Có anh ở đây rồi
158 Chương 157: Đích thân nấu ăn
159 Chương 158: Tôi không có vợ
160 Chương 159: Vào quán bar Tinh Tinh
161 Chương 160: Giả vờ
162 Chương 161: Tôi thích
163 Chương 162: Em định tính thế nào?
164 Chương 163: Nhớ lại
165 Chương 164: Nỗi đau cùng nỗi hận
166 Chương 165: Phá thai
167 Chương 166: Di vật của mẹ
168 Chương 167: Cô còn dám sỉ nhục mẹ tôi, tôi sẽ rạch nát mặt cô
169 Chương 168: Lý do khó chịu
170 Chương 169: Ông ăn chả thì bà ăn nem
171 Chương 170: Không cùng huyết thống
172 Chương 171: Cái gì cũng dám làm
173 Chương 172: Gieo mình
174 Chương 173: Vội vàng rời đi
175 Chương 174: Bắt đi
176 Chương 175: Không có cảm giác với ai ngoài cô ấy
177 Chương 176: Tìm người
178 Chương 177: Nỗi đau trong tim
179 Chương 178: Định mệnh không chia lìa
180 Chương 179: Trả giá
181 Chương 180: Cháu có vợ rồi
182 Chương 181: Nhớ em
183 Chương 182: Dịu dàng dành cho mình em
184 Chương 183: Biết chuyện
185 Chương 184: Anh đã sai
186 Chương 185: Sự thật
187 Chương 186: Đơn phương ly hôn
188 Chương 187: Ván cờ cuối cùng
189 Chương 188: Mãi mãi không chia lìa
190 Chương 189: Kết thúc viên mãn
191 Chương 190: Đám cưới
192 Ngoại truyện: Sau khi kết hôn (1)
193 Ngoại truyện: Sau khi kết hôn (2)
194 Ngoại truyện: Vĩ thanh
195 Thông báo nhỏ: Truyện mới
Chapter

Updated 195 Episodes

1
Chương 1: Bất hạnh phải gả thay cho thiếu gia xấu xí
2
Chương 2: Bất ngờ chạm mặt trên tàu
3
Chương 3: Hôn lễ không có chú rể
4
Chương 4: Tâm tình nguội lạnh
5
Chương 5: Căn bệnh quái ác
6
Chương 6: Sống không bằng chết
7
Chương 7: Xin tôi đi, nếu không tôi sẽ bẻ gãy tay cô
8
Chương 8: Lão thái thái xuất hiện
9
Chương 9: Cô muốn quyến rũ tôi sao?
10
Chương 10: Lão thái thái phát hồng bao
11
Chương 11: Qúa khứ
12
Chương 12: Chúng ta đều giống nhau mà thôi
13
Chương 13: Hỗn loạn ở Lâm gia
14
Chương 14: Thỏa thuận
15
Chương 15: Phản ứng của Tiêu Thế Tu
16
Chương 16: Đến bệnh viện
17
Chương 17: Tại sao anh lại giúp tôi?
18
Chương 18: Hẹn gặp Lâm Phỉ Thúy
19
Chương 19: Trừng trị Khổng Tề Văn
20
Chương 20: Trừng phạt (h)
21
Chương 21: Tiêu Nhất Minh
22
Chương 22: Hình bóng quen thuộc
23
Chương 23: Nụ hôn đầu
24
Chương 24: Phát bệnh
25
Chương 25: Em là liều thuốc của tôi
26
Chương 26: Tình cờ gặp gỡ
27
Chương 27: Con rơi
28
Chương 28: Lưu Hạ
29
Chương 29: Hiểu lầm
30
Chương 30: Nổi giận
31
Chương 31: Đấm vỡ cửa kính
32
Chương 32: Lão công
33
Chương 33: Bảo bối
34
Chương 34: Cuốn sách hiếm có
35
Chương 35: Thách thức
36
Chương 36: Hy vọng của lão thái thái
37
Chương 37: Chúng ta đâu phải vợ chồng thực sự?
38
Chương 38: Hỗn loạn ở trung tâm thương mại
39
Chương 39: Xử lý Trần Lệ
40
Chương 40: Bất ngờ gặp mặt
41
Chương 41: Giải thích
42
Chương 42: Kế hoạch
43
Chương 43: Nghe không hiểu tiếng chó
44
Chương 44: Bị bắt
45
Chương 45: Bị bán
46
Chương 46: Gặp Tiểu Hạ
47
Chương 47: Bạch Tư Hàn
48
Chương 48: Cám dỗ chết người
49
Chương 49: Nụ hôn trong bóng tối
50
Chương 50: Trúng đạn
51
Chương 51: Trong mắt anh rốt cuộc coi tôi là gì
52
Chương 52: Có vợ bên cạnh
53
Chương 53: Lo lắng cho anh
54
Chương 54: Chỗ nào cô cũng không bằng
55
Chương 55: Cảm giác này gọi là gì?
56
Chương 56: Mớm thuốc
57
Chương 57: Đau ở trong tim
58
Chương 58: Người chụp chung với anh là ai
59
Chương 59: Tiêu thị đổi chủ
60
Chương 60: Một cú lừa
61
Chương 61: Tôi muốn ly hôn
62
Chương 62: Đích thân kiểm tra
63
Chương 63: Nụ hôn buổi sớm
64
Chương 64: Em đang lo lắng cho tôi sao?
65
Chương 65: Ai sẽ thắng
66
Chương 66: Kế hoạch
67
Chương 67: Ngang nhiên sàm sỡ
68
Chương 68: Gọi điện cho lão thái thái
69
Chương 69: Trăng mật
70
Chương 70: Giới hạn của anh
71
Chương 71: Dẫm nát tình cảm
72
Chương 72: Người nào yêu nhiều hơn khắc sẽ đau nhiều hơn
73
Chương 73: Vạch trần bộ mặt của Amanda
74
Chương 74: Nụ hôn cảm ơn
75
Chương 75: Tất cả để anh lo
76
Chương 76: Muốn ăn em
77
Chương 77: Thứ tình cảm vô hình
78
Chương 78: Nghe theo trái tim
79
Chương 79: Bí mật năm xưa
80
Chương 80: Thích anh nhiều hơn
81
Chương 81: Tam gia
82
Chương 82: Triệu chứng mang thai
83
Chương 83: Khách Vip bất đắc dĩ
84
Chương 84: Chạm mặt Lâm Phỉ Thuý
85
Chương 85: Ngoại tình với chồng
86
Chương 86: Tự bế đá đập vào chân mình
87
Chương 87: Bắt gian tại trận
88
Chương 88: Chỗ dựa của anh
89
Chương 89: Cảm xúc của Tiêu Nhất Minh
90
Chương 90: Chính thức đối đầu
91
Chương 91: Chính mày là người hại chết cô ấy
92
Chương 92: Sự thật là gì?
93
Chương 93: Không xứng đáng yêu em
94
Chương 94: Đầu giường cãi nhau, cuối giường làm hoà
95
Chương 95: Người đó chính là em
96
Chương 96: Sự cảnh cáo đầu tiên
97
Chương 97: Nỗi hận càng lớn
98
Chương 98: Tiêu Bảo Bảo bị bệnh
99
Chương 99: Tự trấn áp bệnh
100
Chương 100: Clip bị phát tán
101
Chương 101: Hạ mình xỏ giày
102
Chương 102: Lời hứa năm xưa
103
Chương 103: Anh nhớ em
104
Chương 104: Tin dữ
105
Chương 105: Cháu và Sơ Nguyệt hãy ly hôn đi
106
Chương 106: Tựa vào anh đi
107
Chương 107: Kế sách
108
Chương 108: Trừng trị Lâm Phỉ Thuý
109
Chương 109: Ghen
110
Chương 110: Chúng ta quay lại nhé?
111
Chương 111: Gặp lại Trần Khiêm
112
Chương 112: Anh trai Lâm Nhất
113
Chương 113: Lưu Hạ trở về
114
Chương 114: Kế hoạch của Tiêu Thế Tu
115
Chương 115: Cưng chiều vô điều kiện
116
Chương 116: Ẩu đả tại trường
117
Chương 117: Nhớ lại mọi chuyện
118
Chương 118: Quá khứ bị chôn vùi
119
Chương 119: Con của Tiêu Thế Tu
120
Góc Pr xíu xiu
121
Chương 120: Khai trừ khỏi Tiêu gia
122
Chương 121: Sẽ bảo vệ cô ấy
123
Chương 122: Vì cô nên Thế Tu mới bị đuổi
124
Chương 123: Tiêu Thế Tu Ghen
125
Chương 124: Xử Lý
126
Chương 125: Xét nghiệm ADN
127
Chương 126: Một giọt máu cũng không nhẫn tâm bỏ mặc
128
Chương 127: Anh có mệt không?
129
Chương 128: Phủ nhận con gái
130
Chương 129: Bữa tiệc
131
Chương 130: Trừng trị Lưu Hạ
132
Chương 131: Anh nghĩ chỉ có thế mà làm em sợ sao?
133
Chương 132: Thử váy cưới
134
Chương 133: Hứa cho em một hôn lễ thế kỷ
135
Chương 134: Bối Bối bị bắt cóc
136
Chương 135: Con trai của tao đâu?
137
Chương 136: Cứu Bối Bối
138
Chương 137: Xin em
139
Chương 138: Sự đố kỵ của Tiêu Nhất Minh
140
Chương 139: Cưỡng ép
141
Chương 140: Chỗ nào anh cũng không bằng anh ấy
142
Chương 141: Tiêu Thế Tu gặp tai nạn
143
Chương 142: Mất trí nhớ tạm thời
144
Chương 143: Có phản ứng
145
Chương 144: Mang thai
146
Chương 145: Chín tháng mười ngày
147
Chương 146: Hạnh phúc giản đơn
148
Chương 147: Nụ hôn trong bệnh viện
149
Chương 148: Lưu Sướng Hoa gặp tai nạn
150
Chương 149: Cầu hôn trên đường
151
Chương 150: Tôi không có hứng thú với cô
152
Chương 151: Như gần như xa
153
Chương 152: Thân phận thực sự lộ diện
154
Chương 153: Không xứng đáng làm cha
155
Chương 154: Tin tưởng
156
Chương 155: Ông ngoại gặp nguy kịch
157
Chương 156: Có anh ở đây rồi
158
Chương 157: Đích thân nấu ăn
159
Chương 158: Tôi không có vợ
160
Chương 159: Vào quán bar Tinh Tinh
161
Chương 160: Giả vờ
162
Chương 161: Tôi thích
163
Chương 162: Em định tính thế nào?
164
Chương 163: Nhớ lại
165
Chương 164: Nỗi đau cùng nỗi hận
166
Chương 165: Phá thai
167
Chương 166: Di vật của mẹ
168
Chương 167: Cô còn dám sỉ nhục mẹ tôi, tôi sẽ rạch nát mặt cô
169
Chương 168: Lý do khó chịu
170
Chương 169: Ông ăn chả thì bà ăn nem
171
Chương 170: Không cùng huyết thống
172
Chương 171: Cái gì cũng dám làm
173
Chương 172: Gieo mình
174
Chương 173: Vội vàng rời đi
175
Chương 174: Bắt đi
176
Chương 175: Không có cảm giác với ai ngoài cô ấy
177
Chương 176: Tìm người
178
Chương 177: Nỗi đau trong tim
179
Chương 178: Định mệnh không chia lìa
180
Chương 179: Trả giá
181
Chương 180: Cháu có vợ rồi
182
Chương 181: Nhớ em
183
Chương 182: Dịu dàng dành cho mình em
184
Chương 183: Biết chuyện
185
Chương 184: Anh đã sai
186
Chương 185: Sự thật
187
Chương 186: Đơn phương ly hôn
188
Chương 187: Ván cờ cuối cùng
189
Chương 188: Mãi mãi không chia lìa
190
Chương 189: Kết thúc viên mãn
191
Chương 190: Đám cưới
192
Ngoại truyện: Sau khi kết hôn (1)
193
Ngoại truyện: Sau khi kết hôn (2)
194
Ngoại truyện: Vĩ thanh
195
Thông báo nhỏ: Truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play