Vượt Thời Không Vẫn Không Quên Cậu
cuộc sống mới
tất cả mọi người rời đi chỉ còn lại Thẩm Yên ở trong phòng, lúc này cô thả người ngã về phía sau nằm trên giường ra vẻ thẫn thờ
Thẩm Yên
"theo như mình nhớ về nhân vật Thẩm Yên này thì cô ta sẽ chết vào năm 19 tuổi vậy là còn hai năm nữa..."
Thẩm Yên
"vào năm 18 tuổi ngay mùa xuân thì cô gặp được nam chính ở một trấn nhỏ dưới núi thì phải..."
Thẩm Yên
"tên của nam chính là gì nhỉ..."
Thẩm Yên
"ko được ông trời đã cho mình sống lại một lần nữa, vậy thì mình phải sống cho thật tốt ko thể nào chấp nhận cái chết như thế được"
Thẩm Yên
"chỉ cần mình ko gặp được nam chính thì mình sẽ ko phải chết"
Thẩm Yên
"vậy chi bằng ở lại đây luôn không bao giờ xuống núi... hehe mình quá thông minh haha"
Thẩm Yên
được rồi *dung vai*
Thẩm Yên
*đứng dậy* bắt đầu cuộc sống mới thôi
Thẩm Yên rời khỏi phòng rảo bước trên hành lang đi đến vườn hoa
Thẩm Yên
*ngồi xuống bên cạnh một cái hồ nhỏ*
Thẩm Yên
nơi này rộng thật... cứ đi thế chắc bị lạc quá
Nhạc Quân
*tiến đến* tham kiếm nhị công chúa
Nhạc Quân
*đặt một tay lên ngực cuối chào*
Thẩm Yên
ể anh đừng làm như vậy *luốn cuốn*
Nhạc Quân
công chúa hôm nay người sao vậy *ngạc nhiên*
Thẩm Yên
hả sao là sao, ta có bị làm sao đâu
Nhạc Quân
"mình nhớ hồi trước đi ngang qua ko chào hỏi cô ta thì cô ta làm ầm ĩ cả lên sao bây giờ lại bảo mình đừng làm như vậy rốt cuộc cô ta bị sao vậy chứ..."
Thẩm Yên
à phải rồi Nhạc... Nhạc Quân
Thẩm Yên
cậu có thể dẫn ta đi đến hồ vong tình ko
Nhạc Quân
đ-được thưa công chúa
Nhạc Quân
"cách xưng hô cũng thật lạ rốt cuộc là như thế nào" *nghi hoặc*
Thẩm Yên
"mẹ kiếp biết đường đâu mà đi đằng trước vậy trời"
Thẩm Yên
"ánh mắt của anh ta cũng thật lạ cứ như đang nghi ngờ mình vậy..."
Thẩm Yên
"chắc là cách cư xử của mình ko giống với Thẩm Yên trong truyện chăng..."
Thẩm Yên
"phải nghĩ cách mới được..."
Nhạc Quân
tới rồi thưa công chúa
Nhạc Quân
công chúa người... người đang làm gì vậy
Thẩm Yên
bộ cậu có ý kiến gì sao
"chắc là giống với cách ứng xử của Thẩm Yên rồi nhỉ"
Nhạc Quân
nhưng công chúa hồ vong tình hàn khí rất nặng, nếu người xuống rất dễ bị nhiễm phong hàn
Thẩm Nguyệt (chị của Thẩm Yên)
chuyện gì ở đây vậy
Thẩm Yên
hửm *quay lại nhìn*
Nhạc Quân
tham kiếm đại công chúa *cuối người, tôn kính*
Thẩm Yên
"What... sao cách cuối người chào mình và Thẩm Nguyệt khác nhau giữ vậy..."
Thẩm Nguyệt (chị của Thẩm Yên)
ừm
Thẩm Nguyệt (chị của Thẩm Yên)
sao muội và Nhạc Quân lại đến đây
Thẩm Yên
muội chỉ muốn đi dạo một chút thôi nhưng thấy Nhạc Quân nên kêu huynh ấy đi cùng
Thẩm Nguyệt (chị của Thẩm Yên)
huynh ấy...*ngạc nhiên*
Thẩm Yên
hả bộ có chuyện gì sao
Nhạc Quân
"xưng huynh gọi muội với mình ko phải chứ.."
Thẩm Nguyệt (chị của Thẩm Yên)
à ko chỉ là cách gọi của muội hơi khác bình thường
Thẩm Nguyệt (chị của Thẩm Yên)
nên ta hơi ngạc nhiên chút thôi
Thẩm Yên
"chắc trước đây cô ta cư xử tệ lắm..."
Thẩm Yên
à chỉ là muội cảm thấy nên đổi cách xưng hô sẽ tốt hơn
Thẩm Yên
với lại muội muốn thay đổi mình một chút
Thẩm Nguyệt (chị của Thẩm Yên)
*kinh ngạc*
Nhạc Quân
"cô ta thay đổi á... có ma mới tin.."
Thẩm Nguyệt (chị của Thẩm Yên)
"muội ấy muốn thay đổi thật sao..."
Thẩm Nguyệt (chị của Thẩm Yên)
hả *chợt tỉnh*
Thẩm Nguyệt (chị của Thẩm Yên)
ko chỉ là cách gọi của muội làm tỷ thấy ko quen lắm
Thẩm Nguyệt (chị của Thẩm Yên)
"đẹp thật..."
Thẩm Nguyệt (chị của Thẩm Yên)
*dịu giọng* tỷ nghĩ muội nên về phòng rồi nếu cứ ở đây sẽ nhiễm phong hàn mất
Thẩm Yên
vâng ạ *kéo Nhạc Quân rời đi*
Nhạc Quân
*định thần lại* nhị công chúa từ... từ từ thôi
Comments