Thế Thân Thụ Giả Chết Lúc Sau [Bản Truyện Chat]
chap 5
Hứa Thừa Yến lắc đầu, nhìn người đàn ông trước mặt
Hứa Thừa Yến [Thụ]
Chắc tối nay tiên sinh bận việc lắm?
Hạ Dương [công]
Xin lỗi /giải thích/ Phía công ty xảy ra mấy vấn đề
Hứa Thừa Yến [Thụ]
Tối nay tiên sinh đã ăn gì chưa? Vẫn còn đồ ăn đấy, để em đi hâm nóng lại...
Hạ Dương [công]
Tôi ăn ở công ty rồi
Hai người lại im lặng không nói, căn phòng trở nên yên tĩnh
Một lúc sau Hạ Dương mới lấy túi quà trên tủ đầu giường, đưa qua cho anh
Hứa Thừa Yến có phần ngạc nhiên
Hứa Thừa Yến [Thụ]
cho em sao?
Hạ Dương [công]
ừ, Tối nay không về ăn cơm, coi như bù đắp cho em
Hứa Thừa Yến [Thụ]
Không sao đâu, tiên sinh bận việc cứ nói với em một tiếng là tốt rồi /cười nói/
Hứa Thừa Yến ngồi hẳn dậy, cầm túi quà, tò mò lôi hộp quà ở bên trong ra. Mở cái hộp, bên trong là một lọ nước hoa
Hứa Thừa Yến [Thụ]
Tại sao tiên sinh lại chọn nước hoa vậy?
Hạ Dương [công]
Trùng hợp thấy
Hứa Thừa Yến mở nắp lọ nước hoa, ngửi mùi hương, cảm nhận được mùi hương nhàn nhạt tự nhiên, giống mùi hương gỗ của tuyết tùng
Hứa Thừa Yến [Thụ]
Thơm quá
Hứa Thừa Yến [Thụ]
tên của nó là gì vậy?
Hạ Dương [công]
Rừng mùa tuyết
Hứa Thừa Yến đặt lọ nước hoa sang một bên, hơi nhổm dậy lại gần người đàn ông, duỗi tay ôm hắn
Hứa Thừa Yến [Thụ]
Thật ra tiên sinh không cần mua quà cho em đâu
"Chỉ cần tiên sinh có thể ở bên cạnh như lúc này, đã là món quà tuyệt nhất rồi"
Hứa Thừa Yến ôm chặt người đàn ông, không muốn buông tay.
Hạ Dương nâng tay, ôm lấy eo người con trai, nói thêm
Hạ Dương [công]
Tuần này cùng tôi về nhà chính một chuyến
Hứa Thừa Yến [Thụ]
/ ngoan ngoãn đáp /
Vào thứ sáu, bầu trời bên ngoài xuất hiện mấy tia nắng hiếm hoi
Hạ Dương đưa theo Hứa Thừa Yến cùng về nhà chính của Hạ gia
Sáu năm trước ông Hạ gặp tai nạn xe, vẫn chưa thể đứng lên bình thường, chỉ có thể ngồi xe lăn, thần trí cũng không tỉnh táo lắm.
Sau khi Hạ Dương tiếp quản Hạ gia, hắn sắp xếp cho ba mình về nhà chính tĩnh dưỡng, cứ hai tháng lại về thăm một lần
Nhà chính của Hạ gia nằm ở nơi khá hẻo lánh, tận bên kia vùng ngoại thành.
Hứa Thừa Yến vừa đi vào cửa lớn đã nhìn thấy một con chó lớn, lớp lông màu trắng đen, nằm trên mặt cỏ phơi nắng
Con chó lớn đang phơi nắng thì nghe được tiếng gọi, tai lập tức dựng lên, đứng dậy nhìn về phía tiếng gọi, sau đó chạy như bay về phía Hứa Thừa Yến
Hứa Thừa Yến [Thụ]
/ ngồi xuống, ôm lấy nó/
Nhưng vì con chó quá to lớn, Hứa Thừa Yến bị nó nhào lên người, không giữ được trọng tâm, ngã ra mặt cỏ
Mà con chó vừa nhảy vào người Hứa Thừa Yến đã dính chặt lấy anh
Khó khăn lắm Hứa Thừa Yến mới ngồi thẳng được, xoa đầu nó
Hứa Thừa Yến [Thụ]
có phải mày lại béo lên không?
Con chó ngây ngốc, chỉ nhìn Hứa Thừa Yến sủa gây gâu mấy tiếng, sau đó tiếp tục dụi vào lòng Hứa Thừa Yến.
Con chó lớn này thuộc giống Alaskan Malamute, thường kéo xe tuyết, được Hạ Dương mang về nuôi, vẫn luôn để nó ở nhà chính
Điều kỳ lạ là Kiki không gần gũi với Hạ Dương - chủ nhân của nó, cũng không gần gũi với quản gia của Hạ gia, mà lại vô cùng gần gũi với Hứa Thừa Yến
Giống như bây giờ vậy, Kiki cứ dính chặt lấy người Hứa Thừa Yến, nhất quyết không bỏ ra.
Hạ Dương đi vào nhà trước, hỏi quản gia
Hạ Dương [công]
ba tôi đâu?
lão quản gia
/vội vàng nói/ Lão gia đang nghỉ ngơi trong phòng ạ
Hạ Dương [công]
/gật gật đầu, đi lên tầng/
Ngoài sân vườn, Hứa Thừa Yến chơi ném đĩa với Kiki một lúc lâu, đã bắt đầu thấm mệt.
Thể lực của giống Alaska quá tốt, giống như không hề biết mệt mỏi là gì, vẫn năng động như vậy.
Nhưng sức lực của Hứa Thừa Yến có hạn, thật sự không chơi tiếp được.
Hứa Thừa Yến ngồi xuống băng ghế nghỉ ngơi, nhưng Kiki đã ngoạm theo cái đĩa chạy tới, dúi cái đĩa ném vào trong tay Hứa Thừa Yến, nhìn anh rồi quơ quơ đuôi.
Hứa Thừa Yến giơ tay xoa đầu Kiki, nhỏ giọng nói
Hứa Thừa Yến [Thụ]
Hết sức rồi, chờ tao đỡ mệt sẽ chơi tiếp với mày nha
Dường như Kiki hiểu được Hứa Thừa Yến nói gì, không quấn lấy anh để đòi chơi nữa, chỉ ngoan ngoan ngồi bên cạnh, để đầu lên trên đùi Hứa Thừa Yến.
Hứa Thừa Yến nhẹ nhàng xoa đầu Kiki, vì đứng lâu dưới ánh mặt trời, còn cùng Kiki chơi lâu như vậy, nên người anh toát ra chút mồ hôi.
Hứa Thừa Yến đứng dậy, đi vào trong nhà, định bụng sẽ nghỉ ngơi một lúc.
Thế nhưng khi Hứa Thừa Yến định đi lên tầng lại nghe thấy giọng nói từ phòng bếp ở tầng dưới.
lão quản gia
Hạ thiếu gia đang ở trong phòng tầng ba, các người đừng đi lên quấy rầy cậu ấy
lão quản gia
Có chuyện gì chờ Hạ thiếu xuống rồi hẵng nó
Comments