【BL】Ta Xuyên Thành Sủng Nô Của Vương Gia Máu Lạnh
2. Trạch Quân Cơ
Phong Phong
Hello mn, cũng gần 20 like cho chap 1 nên là Phong ra chap 2 cho mn nha
Phong Phong
Tại Phong thấy một số bạn thích cổ trang lắm nên là Phong cố dùng bộ óc nhỏ bé của mình để cho ra ý tưởng :')....
Phong Phong
Thú thật là lần đầu Phong viết truyện cổ trang xuyên không luôn ấy
Phong Phong
Nên là có thiếu sót gì thì mong mn lượng thứ cho mình hiểu biết nông cạn, từ ngữ khô khan :)
Phong Phong
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ ❤
Hạ Vi Lam (Thứ phi)
Vương gia
Nam nhân kia một thân hắc phục ngồi trên bệ cửa sổ nhìn ra ngoài
Bầu trời đêm khuya không một bóng người, không một gợn mây, cả ngôi sao cũng không có lấy một chiếc, lặng im và tĩnh mịch
Cỏ cây cũng im lìm lặng lẽ đung đưa theo làn gió nhẹ nhàng lượt qua như thăm hỏi trong âm thầm
Ánh mắt nam nhân nhàn nhạt, chầm chậm nhìn nữ tử đang hành lễ dưới đất, thanh âm lạnh lẽo chợt cất lên, phá tan chút ấm áp còn sót của gian phòng
Trạch Quân Cơ (nhị hoàng tử)
Ai cho phép nàng vào đây mà không có sự cho phép hay lệnh triệu Kiến của Bổn vương?
Ánh mắt hắn sắc lạnh đến rợn người, vị thiếp thân kia vẫn cúi rạp dưới đất, giọng đầy uất ức, khẽ khàng ngước mắt nhìn nam nhân
Hạ Vi Lam (Thứ phi)
thiếp thân.....
Trạch Quân Cơ (nhị hoàng tử)
Đứng lên trước đi, con gái Trấn Uy Hầu, ta sao dám bắt nàng hành đại lễ mãi, sẽ bị khiển trách ức hiếp tiểu nữ độc nhất của Hầu gia *lạnh nhạt*
Hạ Vi Lam (Thứ phi)
Tạ Vương gia
Hạ Vi Lam (Thứ phi)
"Ngài ấy vẫn luôn cẩn trọng nhắc mình không được quên vị trí của bản thân...." *siết tay*
Trạch Quân Cơ (nhị hoàng tử)
Không có lệnh triệu kiến, nàng đêm hôm đến đây làm gì, những cấm kị mà ta đặt ra, nàng chính là không thu vào mắt?
Hạ Vi Lam (Thứ phi)
Thiếp...Thiếp thân là thấy Vương gia mấy ngày nay sắc mặt không được tốt, nên tự mình xuống bếp nấu cho Vương gia một bát canh để bồi bổ thân thể
Hạ Vi Lam (Thứ phi)
Lại vô ý quên mất việc phải xin phép Vương gia, mong Vương gia không chấp nhặt tiểu thiếp ...chút tâm tư của thiếp...chỉ mong Vương gia không khó chịu như vậy nữa
Trạch Quân Cơ (nhị hoàng tử)
Bổn vương không cáu giận, cũng không biểu lộ, nàng dựa vào đâu mà biết bổn vương tâm trạng đang không tốt?
Giọng nói nàng uyển chuyển bao nhiêu thì nam nhân đáp lại sắc bén bấy nhiêu, trong lời nói cũng chứa chút gì gọi là tình ý, mà bao nhiêu thê thiếp được rước vào phủ Trạch vương luôn ôm mộng đoạt được
Một thân nam nhân, trước ải mỹ nhân cũng chưa bao giờ lay động
Hắn vẫn lạnh nhạt nhìn ra cửa sổ, vẫn bất cần đời và không màn chuyện chính sự, thê thiếp bao nhiêu tuyệt sắc giai nhân cũng không lọt vào mắt xanh của hắn
Bước vào cửa phủ vốn không khó, cạy mở lòng hắn mới thực gian nan, bao cô thiếu nữ sắc nước hương trời, diễm lệ như hoa, đều một mực tròn mười tám tuổi sẽ xin phép phụ mẫu được gả vào Vương phủ
Nói ra thì..những màn đấu trí lẫn tranh giành nơi cung cấm còn chưa bằng một nửa ở chốn phủ Trạch vương
Hạ Vi Lam (Thứ phi)
Thiếp thân...
Nữ tử kia tỏ vẻ e dè, ngón tay cử cuộn nhẹ chiếc khăn mỏng rồi ngượng ngùng nhìn nam nhân
Hạ Vi Lam (Thứ phi)
Vương gia trước nay không màn chuyện kí sự, lại không thích ai quấy rầy. Bình thường thích luyện kiếm và săn bắn, mấy hôm nay lại ở mãi trong thư phòng đọc sách, không thì cũng...
Trạch Quân Cơ (nhị hoàng tử)
Cũng?
Trạch Quân Cơ (nhị hoàng tử)
Cũng như nào
Trạch Quân Cơ (nhị hoàng tử)
Sao không nói tiếp, ấp a ấp úng cái gì *lạnh giọng*
Hạ Vi Lam (Thứ phi)
Không thì cũng ... cũng đi dạo trong rừng suốt một ngày....chạng vạng tối mới thấy Vương gia y phục dính máu trở về...mồ hôi thì nhễ nhại...đằng đằng sát khí...
Trạch Quân Cơ (nhị hoàng tử)
Láo xược!
Trạch Quân Cơ (nhị hoàng tử)
Bổn vương làm gì cần bẩm tấu với nàng à? Cũng chịu khó quan sát từ hành động của ta nhỉ?
Hạ Vi Lam (Thứ phi)
Kh-Không có, thiếp không có ý đó
Hạ Vi Lam (Thứ phi)
Thiếp...thiếp là lo lắng cho an nguy của Vương gia...
Hạ Vi Lam (Thứ phi)
Người lúc nào cũng rời khỏi phủ từ sáng sớm tinh mơ đếm chật vật tối mới trở về...
Hạ Vi Lam (Thứ phi)
Hơn nữa y phục...y phục...
Trạch Quân Cơ (nhị hoàng tử)
Câm miệng, từ khi nào ta cho phép nữ nhân các ngươi lải nhải thuyết giáo trước mặt ta như vậy hả!
Hạ Vi Lam (Thứ phi)
Vương gia....
Trạch Quân Cơ (nhị hoàng tử)
Cút ra
Hắn vung tay hất văng chén canh trên tay Hạ Vi Lam
Bát canh nghi ngút khói vỡ tan dưới sàn, nước bắt lên tung toé
Hạ Vi Lam run run cúi rạp đầu không dám ngẩng lên, hắn nhìn xuống ánh mắt càng thêm chán ghét
Trạch Quân Cơ (nhị hoàng tử)
Hừ....
Trạch Quân Cơ (nhị hoàng tử)
Nàng hiện tại lui về đi, ta muốn một mình, lại nói lần sau không cần cơm canh gì nữa
Trạch Quân Cơ (nhị hoàng tử)
phiền chết đi được *xua tay*
Hạ Vi Lam (Thứ phi)
Vâng...Thiếp thân xin lui
Hạ Vi Lam (Thứ phi)
Vương gia cũng nghỉ ngơi một lát đi ạ
Trạch Quân Cơ không nói không rằng gì thêm, lại lạnh nhạt nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm nhìn cỏ cây
Hạ Vi Lam cúi đầu hành lễ rồi cùng nha hoàn rời khỏi phòng
Trạch Quân Cơ (nhị hoàng tử)
Hừ...
Trạch Quân Cơ (nhị hoàng tử)
Bệnh lại tái phát rồi...
Hắn hướng đôi mắt màu đỏ nhìn ra cửa sổ, cái nhìn của hắn đầy xa xăm, hắn sinh ra thì mắt đã mang một màu đỏ tuyệt đẹp, và nó sẽ rất đẹp giá như.........
Trạch Quân Cơ nhăn nhó, tim đập hẫng một nhịp
Gương mặt hắn thoáng chốc lại hiện lên những lằn đen, những hoa văn kì lạ nổi đầy nửa mặt trái, con mắt bên trái cũng đổi màu, lòng trắng hóa đen, tròng mắt vẫn đỏ tươi một màu như sắc máu
Gương mặt anh tuấn góc cạnh vẫn sắc lạnh như thế, nhưng lại có chút gì đó quỷ dị len lỏi, một tuyệt sắc nam nhân lạ thường.
Trạch Quân Cơ (nhị hoàng tử)
Phong Phong
Đủ 20 like Nấm sẽ cập nhật chap mới >.<♡♡♡
Comments
Huyết Vũ Thám Hoa
họ Thẩm j đó phải ko nhìn khá giống
2025-01-22
0
Kiim
tg đầu tư quá😀
2024-03-20
6
Link 🥴💫
đó là ải mỹ nhân còn nam nhân thì chưa chắc nè ;)) 🤧🤡
2024-03-18
8