CHƯƠNG 4: TRỘM HỔ PHÙ

CHƯƠNG 4: TRỘM HỔ PHÙ

Thượng Quan Tố mắt đẹp hơi chuyển động, ánh lên tia sáng, thanh âm trong trẻo như tiếng trời vang lên:

- Yên Nhiên, tiểu thư ta nói cho các ngươi bao nhiêu lần rồi. Đánh đánh giết giết là không giải quyết được vấn đề. Quân tử động khẩu bất động thủ*, biết không?

Yên Nhiên nhìn tiểu thư nhà mình không chút để ý mà giảng dạy, vẻ mặt vẫn tức giận như cũ:

- Tiểu thư, đôi mẹ con kia thật sự quá đáng giận. Không thì Tấn Vương cũng sẽ không muốn giết tiểu thư... hơn nữa chúng ta là nữ tử, nữ tử có thể động thủ chứ......

Yên Nhiên càng nói càng giận, mày đẹp nhíu chặt, đôi tay nắm chặt lại, vẻ mặt đầy sát khí, chỉ hận không thể cầm kiếm lao ra ngoài bầm thây đôi mẹ con tung ra lời đồn ác độc kia.

Lời đồn như này cũng chỉ có tiểu thư nhà các nàng mới thừa nhận được. Nếu đổi thành người khác, e rằng vì xấu hổ và giận dữ mà đã tự sát chết từ lâu rồi.

Yên Nhiên bị lời đồn làm cho tức giận không thôi, mà chính chủ bị lời đồn hãm hại lại tuỳ ý nằm nghiêng, giống như không tim không phổi, cầm từng miếng điểm tâm mà nhấm nháp, bờ môi đỏ lại lần thứ hai cong lên.

Yên Nhiên vội cầm lấy một miếng bánh đưa đến cạnh bờ môi đỏ mọng của Thượng Quan Tố.

- Yên Nhiên nha, điểm tâm ngày hôm nay sao lại ngon hơn ngày thường vậy nhỉ?

Thượng Quan Tố mải mê nhấm nuốt, tâm tình cực kỳ tốt, hoàn toàn không có bị lời đồn gây phiền não, càng không bởi vì Tấn Vương Long Tử Viễn muốn giết nàng mà đau khổ trong lòng.

- Tiểu thư, người có thể nhịn lời đồn ác độc này nhưng nô tỳ nhưng không nhịn nổi. Hôm nay nô tỳ nhất định phải giết đôi mẹ con kia, xem các nàng còn như thế nào hãm hại tiểu thư!

Yên Nhiên nhìn Thượng Quan Tố một bộ dáng vẻ không liên quan đến mình, trong lòng liền buồn bực dậm dậm chân nói.

Thượng Quan Tố chậm rãi ngước mắt nhìn về phía Yên Nhiên vẻ mặt đang tức giận, đôi mắt trong trẻo như hồ xuân, tròng mắt hơi hơi chuyển động, đúng thật phong tình vạn chủng.

Thanh âm giống như tiếng chuông gió dễ nghe vang lên:

- Ngươi đó, lại quên mất lời tiểu thư ta nói vừa nãy rồi. Phải bình tĩnh, bình tĩnh, đánh đánh giết giết nếu có thể giải quyết vấn đề thì còn muốn pháp luật làm chi?

- Quân tử động khẩu bất động thủ, ta nên cùng bọn họ phân rõ trái phải. Ngươi không thể vì cẩu cắn ngươi một ngụm, ngươi liền xông lên cắn lại cẩu một ngụm chứ. Ta là người văn minh, đâu phải loại súc sinh vô tri kia.

Yên Nhiên mấp máy môi đỏ vài cái, muốn cãi lại, muốn bất bình thay Thượng Quan Tố, chính là nhìn thấy vẻ mặt Thượng Quan Tố đầy hứng thú, cuối cùng không tình nguyện mà cung kính nghe lời, nói:

- Dạ, nô tỳ ghi nhớ lời dạy bảo của tiểu thư.

- Ừm, này mới đúng. Cầm đi, con kim hổ này cho ngươi chơi.

Thượng Quan Tố nhìn nha hoàn bên cạnh vì mình mà tức giận bất bình, trong tay không biết khi nào nhiều thêm một con hổ toàn thân màu hoàng kim, ném cho Yên Nhiên.

Yên Nhiên tiếp nhận, cầm trong tay, tinh tế, đoan trang. Ngay sau đó liền đoán ra món đồ chơi này là cái gì, mày đẹp khẽ nhếch lên, vẻ mặt hưng phấn nói:

- Tiểu thư, đây là hổ phù có thể điều khiển cấm quân! Tiểu thư từ đâu đoạt được vậy?

Chủ tớ bốn mắt đối diện, Yên Nhiên lập tức hiểu rõ, khiếp sợ nói:

- Nô tỳ đã biết, hổ phù này là Tấn Vương......

- Nhìn đi, tiểu thư nhà ngươi dạy bảo không có sai đi. Đánh đánh giết giết là không giải quyết được vấn đề. Chúng ta phải chậm rãi chơi cùng bọn họ.

Thượng Quan Tố khẽ lập loè mắt đẹp, bên trong mắt hạnh sáng chói như sao trời trên dải ngân hà, cực kỳ bắt mắt.

- Dạ dạ, tiểu thư nói đều đúng! Đánh đánh giết giết đúng thật không giải quyết được vấn đề, chậm rãi chơi mới thú vị.

Yên Nhiên thưởng thức hổ phù trong tay, hai mắt toả sáng lấp lánh.

Yên Nhiên nghĩ đến dáng vẻ lúc Tấn Vương phát hiện hổ phù bị mất, tức giận muốn hộc máu thì cực kỳ sáng khoái, so với đánh hắn tơi bời một trận càng thêm thống khoái!

- Tiểu thư, tới phủ Tướng Quân rồi!

Bên ngoài xe ngựa vang lên thanh âm phu xe.

Yên Nhiên vội thu hồi hổ phù trong tay, nghĩ đến đôi mẹ con tung ra lời đồn kia, trên mặt không nhịn nổi liền lộ ra vẻ tức giận. Lúc dìu Thượng Quan Tố, nhỏ giọng hỏi:

- Tiểu thư, chúng ta nên giáo huấn đôi mẹ con kia thế nào?

Thượng Quan Tố liền cười một cách xâu xa, nói:

- Tự nhiên là chậm rãi chơi...

- Chậm rãi chơi...

Yên Nhiên chậm rãi nói lại, đáy mắt lập tức dâng lên vẻ hưng phấn. Ngầm hiểu rõ ý "chơi" của tiểu thư nhà mình.

Chơi chơi, làm người sống không bằng chết! So với cho một đao làm hắn chết thống khoái, không bằng chậm rãi hành hạ hắn đến điên!

Quả nhiên tiểu thư nhà nàng vẫn phúc hắc vô địch như trước, nhưng mà nàng rất thích!

Vẻ mặt Yên Nhiên vì nghĩ đến cảnh đôi mẹ con kia sẽ bị tiểu thư nhà mình chơi đến sống không bằng chết nên lập tức trở nên sáng lạn.

Còn chưa chờ Thượng Quan Tố xuống xe ngựa, giọng nữ ồn ào vang lên.

Đáy mắt Thượng Quan Tố khẽ chuyển động, nghịch ngợm cười đùa nói với Yên Nhiên:

- Yên Nhiên, ngươi nhìn đi, đây không phải là tự động đưa tới cửa mời chúng ta chơi sao!

Không cần nghĩ nhiều, đám nữ nhân này cố ý đứng chờ bên ngoài phủ Tướng Quân. Đây không phải muốn nghênh đón nàng hồi phủ, mà muốn mượn lời đồn để châm chọc nói móc nàng, muốn khiến nàng xấu hổ và tức giận, cuối cùng chính mình tự sát theo đúng ý nguyện của đôi mẹ con kia.

Ha hả, mẹ con Thượng Quan Ngọc đặc biệt "thăm hỏi" mình như thế, nếu nàng không đáp lại lễ thì nàng liền không phải "Ác mộng Tu La" Thượng Quan Tố.

...----------------...

*Chú thích:

Quân tử động khẩu, bất động thủ: Nghĩa là bậc chính nhân quân tử chỉ dùng lý lẽ để phân cao thấp, chứ không thèm động tay động chân.

Like, vote ủng hộ để Băng có thêm động lực ra chap thường xuyên nha.

Hot

Comments

Nguyễn Thị Thu Hương

Nguyễn Thị Thu Hương

Khà

2022-04-08

1

Toàn bộ
Chapter
1 CHƯƠNG 1: ĐỆ NHẤT XẤU NỮ
2 CHƯƠNG 2: DIỄN KỊCH
3 CHƯƠNG 3: TỤT QUẦN TẤN VƯƠNG
4 CHƯƠNG 4: TRỘM HỔ PHÙ
5 CHƯƠNG 5: THƯỢNG QUAN NGỌC
6 CHƯƠNG 6: VỪA ĂN CƯỚP VỪA LA LÀNG
7 CHƯƠNG 7: DI NƯƠNG ÁC ĐỘC (1)
8 CHƯƠNG 8: DI NƯƠNG ÁC ĐỘC (2)
9 CHƯƠNG 9: ĂN MIẾNG TRẢ MIẾNG
10 CHƯƠNG 10: TẤN VƯƠNG ĐẾN PHỦ
11 CHƯƠNG 11: CHUYỆN PHU THÊ
12 CHƯƠNG 12: MƯỢN TAY TRỊ NGƯỜI
13 CHƯƠNG 13: GHÊ TỞM CHẾT NGƯƠI (1)
14 CHƯƠNG 14: GHÊ TỞM CHẾT NGƯƠI (2)
15 CHƯƠNG 15: LY GIÁN TỶ MUỘI (1)
16 CHƯƠNG 16: LY GIÁN TỶ MUỘI (2)
17 CHƯƠNG 17: LY GIÁN TỶ MUỘI (3)
18 CHƯƠNG 18: NAM TỬ THẦN BÍ
19 CHƯƠNG 19: GIAO THỦ
20 CHƯƠNG 20: ÂM MƯU
21 CHƯƠNG 21: TU LA ĐIỆN
22 CHƯƠNG 22: SONG TƯỚC LÂU
23 CHƯƠNG 23: CÔNG TỬ "VÔ SỈ"
24 CHƯƠNG 24: ĐÔI MẸ CON ĐÁNG THƯƠNG
25 CHƯƠNG 25: THÁNH CHỈ ĐẾN
26 CHƯƠNG 26: TỪ CHỐI QUỲ TIẾP CHỈ
27 CHƯƠNG 27: PHONG HẬU
28 CHƯƠNG 28: XÉ THÁNH CHỈ
29 CHƯƠNG 29: ĐỘT NHẬP HOÀNG CUNG
30 CHƯƠNG 30: ĐÁNH CƯỢC
31 CHƯƠNG 31: DẠ VƯƠNG CỦA NAM HẠ
32 CHƯƠNG 32: TRỪNG TRỊ ĐIÊU NÔ (1)
33 CHƯƠNG 33: TRỪNG TRỊ ĐIÊU NÔ (2)
34 CHƯƠNG 34: TRỪNG TRỊ ĐIÊU NÔ (3)
35 CHƯƠNG 35: GẬY ÔNG ĐẬP LƯNG ÔNG (1)
36 CHƯƠNG 36: GẬY ÔNG ĐẬP LƯNG ÔNG (2)
37 CHƯƠNG 37: GẬY ÔNG ĐẬP LƯNG ÔNG (3)
38 CHƯƠNG 38: HOÀNG THƯỢNG GIÁ LÂM (1)
39 CHƯƠNG 39: HOÀNG THƯỢNG GIÁ LÂM (2)
40 CHƯƠNG 40: SÍNH LỄ TRÊN TRỜI
41 CHƯƠNG 41: HOÀNG THƯỢNG ĐÍCH THÂN HẠ SÍNH LỄ
42 CHƯƠNG 42: HOÀNG ĐẾ THĂM DÒ
43 CHƯƠNG 43: NÀNG LÀ QUÂN CỜ MẤU CHỐT
44 CHƯƠNG 44: CHƠI TẤN VƯƠNG
45 CHƯƠNG 45: VẢ MẶT HOÀNG GIA
46 CHƯƠNG 46: NHÉT SÍNH LỄ VÀO TRONG TÚI MÌNH
47 CHƯƠNG 47: THĂM DÒ BỊ MẮC BẪY
48 CHƯƠNG 48: THÔNG MINH PHẢN BỊ THÔNG MINH HẠI
49 CHƯƠNG 49: ĐÊM KHUYA ĐOẠT NGƯỜI
50 CHƯƠNG 50: CƯỚP NGƯỜI THẤT BẠI
Chapter

Updated 50 Episodes

1
CHƯƠNG 1: ĐỆ NHẤT XẤU NỮ
2
CHƯƠNG 2: DIỄN KỊCH
3
CHƯƠNG 3: TỤT QUẦN TẤN VƯƠNG
4
CHƯƠNG 4: TRỘM HỔ PHÙ
5
CHƯƠNG 5: THƯỢNG QUAN NGỌC
6
CHƯƠNG 6: VỪA ĂN CƯỚP VỪA LA LÀNG
7
CHƯƠNG 7: DI NƯƠNG ÁC ĐỘC (1)
8
CHƯƠNG 8: DI NƯƠNG ÁC ĐỘC (2)
9
CHƯƠNG 9: ĂN MIẾNG TRẢ MIẾNG
10
CHƯƠNG 10: TẤN VƯƠNG ĐẾN PHỦ
11
CHƯƠNG 11: CHUYỆN PHU THÊ
12
CHƯƠNG 12: MƯỢN TAY TRỊ NGƯỜI
13
CHƯƠNG 13: GHÊ TỞM CHẾT NGƯƠI (1)
14
CHƯƠNG 14: GHÊ TỞM CHẾT NGƯƠI (2)
15
CHƯƠNG 15: LY GIÁN TỶ MUỘI (1)
16
CHƯƠNG 16: LY GIÁN TỶ MUỘI (2)
17
CHƯƠNG 17: LY GIÁN TỶ MUỘI (3)
18
CHƯƠNG 18: NAM TỬ THẦN BÍ
19
CHƯƠNG 19: GIAO THỦ
20
CHƯƠNG 20: ÂM MƯU
21
CHƯƠNG 21: TU LA ĐIỆN
22
CHƯƠNG 22: SONG TƯỚC LÂU
23
CHƯƠNG 23: CÔNG TỬ "VÔ SỈ"
24
CHƯƠNG 24: ĐÔI MẸ CON ĐÁNG THƯƠNG
25
CHƯƠNG 25: THÁNH CHỈ ĐẾN
26
CHƯƠNG 26: TỪ CHỐI QUỲ TIẾP CHỈ
27
CHƯƠNG 27: PHONG HẬU
28
CHƯƠNG 28: XÉ THÁNH CHỈ
29
CHƯƠNG 29: ĐỘT NHẬP HOÀNG CUNG
30
CHƯƠNG 30: ĐÁNH CƯỢC
31
CHƯƠNG 31: DẠ VƯƠNG CỦA NAM HẠ
32
CHƯƠNG 32: TRỪNG TRỊ ĐIÊU NÔ (1)
33
CHƯƠNG 33: TRỪNG TRỊ ĐIÊU NÔ (2)
34
CHƯƠNG 34: TRỪNG TRỊ ĐIÊU NÔ (3)
35
CHƯƠNG 35: GẬY ÔNG ĐẬP LƯNG ÔNG (1)
36
CHƯƠNG 36: GẬY ÔNG ĐẬP LƯNG ÔNG (2)
37
CHƯƠNG 37: GẬY ÔNG ĐẬP LƯNG ÔNG (3)
38
CHƯƠNG 38: HOÀNG THƯỢNG GIÁ LÂM (1)
39
CHƯƠNG 39: HOÀNG THƯỢNG GIÁ LÂM (2)
40
CHƯƠNG 40: SÍNH LỄ TRÊN TRỜI
41
CHƯƠNG 41: HOÀNG THƯỢNG ĐÍCH THÂN HẠ SÍNH LỄ
42
CHƯƠNG 42: HOÀNG ĐẾ THĂM DÒ
43
CHƯƠNG 43: NÀNG LÀ QUÂN CỜ MẤU CHỐT
44
CHƯƠNG 44: CHƠI TẤN VƯƠNG
45
CHƯƠNG 45: VẢ MẶT HOÀNG GIA
46
CHƯƠNG 46: NHÉT SÍNH LỄ VÀO TRONG TÚI MÌNH
47
CHƯƠNG 47: THĂM DÒ BỊ MẮC BẪY
48
CHƯƠNG 48: THÔNG MINH PHẢN BỊ THÔNG MINH HẠI
49
CHƯƠNG 49: ĐÊM KHUYA ĐOẠT NGƯỜI
50
CHƯƠNG 50: CƯỚP NGƯỜI THẤT BẠI

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play