Chapter 2

Khi người trong gia đình đi hết hai mẹ con Hạ Nhiên mới thấy thỏa mái một chút.
Người hầu sai hai mẹ con cô đi lau dọn bàn ghế.
Mẹ Hạ Nhiên vì chóng mặt lên đã làm rơi chiếc bình mà bà nội yêu thích.
Hạ Nhiên và mẹ cô đều toát mồ hôi.
Người hầu không có ở đây nhưng họ vẫn rất sợ.
Cuộc đời đúng là trớ trêu khi bà nội và Nhược Kì quay về lấy đồ.
Nhạc Tuyết
Nhạc Tuyết
Thứ rách nát nhà chúng mày?
Nhạc Tuyết
Nhạc Tuyết
Chúng mày biết giá trị chiếc bình này không?
Lạc Sương
Lạc Sương
Mẹ con xin lỗi!!!
Lâm Nhược Kì
Lâm Nhược Kì
Bà xin lỗi chiếc bình có trở về nguyên vẹn không?
Hạ Nhiên cúi xuống nhặt những mảnh vỡ thủy tinh thì bị Nhược Kì dẵm lên tay.
Tay Hạ Nhiên rỉ máu dù đau nhưng vẫn cố chịu.
Vẫn thấy Hạ Nhiên cố chịu thì Nhược Kì lại càng được đà mà làm quá.
Lạc Sương
Lạc Sương
( Khóc ) Xin cháu, đừng làm thế...
Bà nội kia tiện tay tát mẹ Hạ Nhiên một cái.
Nhạc Tuyết
Nhạc Tuyết
Tao sẽ bảo con tao đuổi mày đi.
Mẹ Hạ Nhiên khóc lóc cầu xin.
Lạc Sương
Lạc Sương
Con biết con sai rồi xin mẹ hãy phạt con.
Nhạc Tuyết
Nhạc Tuyết
Phạt mày ư? Bình của tao có trở lại không?
Lạc Sương
Lạc Sương
Con sẽ làm mọi thứ...
Lâm Nhược Kì
Lâm Nhược Kì
Bà nội hay để con nhỏ này nhặt hết đống mảnh vỡ này đi.
Lâm Nhược Kì
Lâm Nhược Kì
Dù sao ta có thể đặt bình mới mà.
Nhạc Tuyết
Nhạc Tuyết
( Liếc nhìn Nhược Kì ) Được thôi nghe cháu gái của bà.
Mẹ cô thì chỉ biết đứng nhìn cô vừa nhặt mảnh vỡ vừa bị dẵm lên.
Máu từ tay Hạ Nhiên cứ chảy ra.
Nhặt xong thì hai người kia thỏa mãn liền rời đi đến bữa tiệc.
Hai mẹ con Hạ Nhiên trở về phòng.
Mẹ cô ôm lấy cô.
Lạc Sương
Lạc Sương
Là lỗi của mẹ hu hu.
Sắc mặt Hạ Nhiên trắng bệch vì thiếu máu.
Hạ Nhiên thấp giọng thì thầm với mẹ mình
Lạc Hạ Nhiên
Lạc Hạ Nhiên
Ta rời khỏi đây thôi mẹ.
Mẹ Hạ Nhiên vừa băng vết thương cho cô vừa nói.
Lạc Sương
Lạc Sương
Mẹ sẽ rời khỏi đây cùng với con.
Hạ Nhiên cười rồi sau thiếp đi.
Mẹ cô vuốt nhẹ tóc cô.
Hôm sau.
Lâm Mã Chinh
Lâm Mã Chinh
Li hôn? Cô đùa tôi à?
Lạc Sương
Lạc Sương
Tôi đã không thể chịu đựng ông được nữa.
Lâm Mã Chinh
Lâm Mã Chinh
Được thôi nhưng đây là cô đề nghị tôi trước đấy.
Lạc Sương
Lạc Sương
( Cười khổ ) Đến lúc này mà ông vẫn chỉ quan tâm tiếng tăm của mình à?
Lâm Mã Chinh
Lâm Mã Chinh
Đó là thứ quan trọng với tôi.
Lạc Sương
Lạc Sương
Tôi đã không thể chịu thêm gì nữa, tí nữa tôi sẽ rời khỏi nơi này.
Lâm Mã Chinh
Lâm Mã Chinh
( Cười ) Chắc là cô có thằng khác nên mới làm vậy với tôi.
Lạc Sương
Lạc Sương
Ông muốn nghĩ sao cũng được.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play