Chương 2: Cơ hội sống lại

Hành động và lời nói của Hiểu Khê hoàn toàn trái ngược nhau. Sợi dây quấn quanh cổ Diêu Tinh siết chặt đến mức cô không thở nổi. Cô hoảng sợ cào rách cổ để kéo sợi dây ra.

Đầu Diêu Tinh choáng váng vì thiếu oxy. Vết mổ trên bụng bị vỡ ra, máu chảy ướt hai chân. Cơn đau đã lan khắp tay chân, Diêu Tinh đau đến mức cơ thể tê dại. Đúng lúc này, cô thấy Bác Văn lảo đảo đứng dậy. Con dao cắm trên ngực anh đung đưa theo bước đi. máu vẫn tiếp tục chảy ra từ vết thương trên ngực trái.

Có phải anh muốn phối hợp với Hiểu Khê để giết cô không?

Bản năng sống còn khiến Diêu Tinh dồn hết sức đạp hai chân vào thành giường, bật ngửa về phía sau. Sức nặng của Diêu Tinh khiến Hiểu Khê loạng choạng ngã xuống đất. Sợi dây điện lỏng ra giúp cô thoát chết trong gang tấc. Cô tránh cánh tay quờ quạng của Bác Văn, nghiêng người lao đến bên giường, ôm lấy con trai và chạy về phía cửa phòng. Cô la hét cầu cứu.

“Cứu! Cứu tôi với…”

Diêu Tinh vươn tay muốn mở cửa thì một cơn đau từ lưng xông thẳng lên óc. Con dao gọt hoa quả cắm giữa lưng cô. Cô gục xuống đất, hai tay vẫn ôm chặt thân hình bé nhỏ của con trai.

Một người nhảy lên người cô. Họ túm tóc cô và đập mạnh xuống sàn. Con dao cắm trên lưng được rút ra và từng nhát dao tàn nhẫn đâm mạnh xuống người Diêu Tinh. Bản năng làm mẹ khiến cô cuộn chặt cơ thể, che chở đứa bé trong lòng. Cô thều thào từng chữ. “Không sao, không sao hết… mẹ sẽ bảo vệ con… mẹ ở đây… mẹ yêu… con…”

Cô bị đâm liên tiếp mười mấy nhát dao. Diêu Tinh biết bản thân sẽ bị giết chết bởi chồng và nhân tình của anh ta. Trước khi oan ức chết đi, cô cố gắng mở to mắt để nhìn khuôn mặt con trai lần cuối. Khuôn mặt thằng bé đỏ hỏn, nhăn nhúm vì khó thở. Cái miệng bé xíu hé ra thút thít như con thú nhỏ bị thương.

“Mẹ… xin… lỗi…”

Một giọt nước mắt lăn trên mặt Diêu Tinh. Cô tắt thở, chết không nhắm mắt.

Động tác đâm dao ngừng lại khi cơ thể bên dưới bất động. Hiểu Khê ném con dao rồi đứng lên. Chị ta đá mạnh vào người Diêu Tinh. Không có phản ứng.

“Thực sự chết rồi?”

Tấm lưng đơn bạc nham nhở các vết dao. Máu phủ kín người Diêu Tinh. Hiểu khê sợ máu chảy vào người đứa bé nên vội vàng thò tay lôi nó ra. Khuôn mặt Hiểu Khê rất bình thản, không chút sợ hãi sau khi giết người.

Diêu Tinh ôm con quá chặt khiến Hiểu Khê không cướp được đứa bé. Chị ta cáu giận bóp nghiến cánh tay bé xíu của đứa bé, nghiến răng nói.

“Chết rồi vẫn làm phiền người khác. Đồ con riêng đáng ghét!”

Đồng hồ trên cổ tay Hiểu Khê mắc vào vòng cổ gia truyền của Diêu Tinh. Viên đá tuột khỏi sợi dây, rơi xuống vũng máu tươi trên sàn. Bằng mắt thường có thể thấy máu xung quanh bị viên đá hút vào với tốc độ chóng mặt.

“Cái quái gì…” Hiểu Khê hoảng hốt rụt tay, ngã ngửa ra sau.

Ánh sáng màu vàng bắn ra từ viên đá phủ toàn bộ căn phòng, lan nhanh khắp bệnh viện và phát ra tiếng nổ lớn chấn động toàn thành phố.

Tiếng nổ vang lên cùng lúc ý thức của Diêu Tinh tỉnh lại. Cô phát hiện bản thân đứng trong một vùng ánh sáng màu vàng tĩnh mịch. Phía sau, phía trước và xung quanh không một tiếng động.

Cô mất vài giây mới nhớ lại những gì đã trải qua.

“Con tôi đâu? Trả con lại cho tôi!” Điều đầu tiên cô nghĩ đến là đứa con trai bé bỏng. Cô chạy về phía trước như mất trí, vừa khóc vừa đau khổ gào thét.

Diêu Tinh chạy thẳng về phía trước. Con đường không có vật cản nhưng lại có từng mảnh ký ức nhỏ vụn như các màn hình đen trắng trình chiếu trước mặt cô.

Cô thấy mình đang năn nỉ Hiểu Khê. “Chị, anh Bác Văn rất yêu chị mà. Chị đừng đùa bỡn tình cảm của anh ấy, được không?”

“Rất yêu tao thì làm sao? Mày nghĩ loại mồ côi khố rách áo ôm như anh ta cũng xứng với tao à?”

“Anh Bác Văn tuy là trẻ mồ côi nhưng luôn rất cố gắng học tập. Anh ấy cũng tốt nghiệp trường đại học y tốt nhất đất nước với chị mà…”

“Chỉ có loại con hoang do kỹ nữ sinh ra mới coi trọng thứ mồ côi nghèo khổ. Tao biết mày yêu anh ta. Thật tiếc là anh ta không thèm loại ti tiện như mày.”

Hiểu Khê phát hiện Diêu Tinh thầm mến Bác Văn nên thường xuyên châm chọc, đả kích cô.

Tiếng cười châm chọc của Hiểu Khê kéo dài đến cảnh tượng Diêu Tinh tỉnh dậy trong tình trạng không mảnh vải che thân. Ngồi bên cạnh là bóng lưng lạnh lùng của Bác Văn. Diêu Tinh đau khổ khi phát hiện chị gái coi cô và Bác Văn là thứ tiêu khiển. Chị ta hạ thuốc và cài bẫy khiến hai người phát sinh quan hệ. Cô vĩnh viễn không quên ánh mắt lạnh lùng, chán ghét của Bác Văn ngày hôm đó.

Bác Văn tát cô và nói.

“Lẳng lơ! Hóa ra đây là cách yêu của cô? Dám hạ thuốc để bò lên giường tôi, thật kinh tởm!”

Diêu Tinh là do một gái bán hoa sinh ra, thân phận xấu xí khiến cô chịu đủ mọi hành hạ và oan ức. Bác Văn không tin cô, Hiểu Khê mỉa mai cô.

“Không cần cảm ơn tao đã giúp mày bò lên được giường của Bác Văn đâu. Thằng mồ côi và gái bán hoa, thật là hợp. Mày cũng giống mẹ mày, chỉ là gái cho đàn ông chơi. Ha ha ha.”

Cảnh tượng liên tục biến đối. Bác Văn là người đàn ông có trách nhiệm nên anh đồng ý cưới cô.

Đêm tân hôn, Diêu Tinh ngồi cô đơn, khóc suốt một đêm. Chồng cô đến quán bar uống rượu giải sầu. Bác Văn trút mọi tội lỗi xuống đầu Diêu Tinh. Vì cô gài bẫy anh nên Hiểu Khê tức giận bỏ ra nước ngoài. Anh không biết tất cả đều mà thủ đoạn tàn độc của Hiểu Khê.

Hiểu Khê trong mắt Bác Văn luôn là ánh sáng tốt đẹp. Diêu Tinh trong mắt anh chỉ là thứ bẩn thỉu, dối trá.

Đến khi Hiểu Khê quay về nước, Bác Văn lập tức ly hôn Diêu Tinh, dâng con trai của hai người cho chị ta làm vật thí nghiệm.

Sự thật này làm trái tim Diêu Tinh tan nát. Hôn nhân thống khổ cũng không quan trọng bằng con trai cô, không ngăn cản được cô chạy về phía trước. Diêu Tinh chạy đến khi cơ thể kiệt sức, gục xuống đất. Cô ôm ngực thở dốc, mắt sưng đỏ vì khóc quá nhiều.

“Cô có muốn cứu con trai không?” Thình lình, một giọng nói vang lên bên tai Diêu Tinh. Cô kinh hãi nhìn xung quanh, xác định bản thân vẫn bị nhốt trong không gian chỉ có ánh sáng màu vàng.

“Ai vậy? Tại sao lại biết con tôi?”

“Cô có muốn cứu con trai không?” Giọng máy móc, không có cảm xúc lặp lại lần thứ hai.

“Tôi phải làm gì để cứu con trai?” Diêu Tinh hét to không suy nghĩ. Cô không cần biết đây là thật hay mơ. Điều cô quan tâm là mạng sống của con trai.

Âm thanh máy móc bật cười. Tiếng cười khàn khàn như giọng người già đã lâu không mở miệng nói chuyện. Nghe chua xót và tang thương.

“Sự thật là cô đã bị giết chết.”

Diêu Tinh biết âm thanh không nói dối. Cô đã chết dưới hàng chục nhát dao tàn ác.

“Con trai cô bị mang đi làm vật thí nghiệm. Nó chết ngay lần thử nghiệm đầu tiên.”

Hai tay Diêu Tinh siết lại thành nắm đấm. Nước mắt dần dần được thu lại, tia sáng quật cường lóe lên thật nhanh. Cô nói bằng cổ họng bị rách vì gào khóc.

“Làm ơn nói cho tôi biết cách cứu con trai. Tôi sẽ làm mọi thứ.”

“Kể cả giết người đàn ông trong tim cô?”

Hình ảnh con dao cắm trên ngực trái Bác Văn lướt qua đầu Diêu Tinh. Cô nhắm mắt, hít vào thật sâu, thời điểm mở mắt, đau khổ đã bị vò nắn chôn vào tận đáy mắt. Cô ngẩng cao đầu trả lời.

“Đúng.”

Tiếng cười già nua lần nữa vang lên. “Có thể cô sẽ bị giết chết trước khi cứu được con trai.”

Diêu Tinh nhíu mày tò mò về phương pháp cứu con trai.. Rèm mi hạ xuống che khuất tình tự trong mắt. Với người có năng lực cứu mạng con trai, Diêu Tinh không định giấu giếm suy nghĩ của bản thân. Cô nhấn mạnh từng chữ, thật kiên cường.

“Con trai là nguồn sống của tôi. Sinh mạng bé quan trọng hơn tính mạng tôi.”

“Được. Sau khi chúng ta ký kết khế ước linh hồn, tôi sẽ giúp cô cứu con trai.”

“Ký bằng cách nào?”

Diêu Tinh vừa dứt lời thì một con dao xuất hiện trước mặt. Trực giác khiến cô biết bản thân cần làm gì. Cô rạch lòng bàn tay, máu chảy xuống đất theo lưỡi dao. Trước khi máu chạm đất thì bị ánh sáng màu vàng nuốt chửng. Vết thương trong lòng bàn tay nhanh chóng khép lại. Cơn đau khiến Diêu Tinh biết đây không phải là mơ.

Âm thanh máy móc tiếp tục vang lên.

“Tôi là linh hồn của viên đá gia truyền dòng họ Hoắc. Máu của cô đã kích hoạt năng lượng trong tôi. Một lần kích hoạt là một lần bảo vệ mạng sống của chủ nhân. Năng lượng của tôi khiến cô sống lại. Tôi có thể cứu sống con trai cô nếu được bổ sung đủ năng lượng.”

“Làm cách nào để bổ sung đủ năng lượng cho… ngài?” Diêu Tinh kích động hỏi.

“Vũ trụ tồn tại nhiều thế giới song song, bao gồm cả Trái Đất. “Hắc tinh” là nguồn năng lượng duy trì các thế giới. Nhiệm vụ của cô là đi đến các thế giới khác chiếm đoạt Hắc tinh. Tôi sẽ được kích hoạt khi nạp đủ Hắc tinh. Cô có ba giây để bắt đầu nhiệm vụ thu hoạch Hắc tinh.”

“Hắc tính có hình dáng thế nào?”

“Ba giây đếm ngược bắt đầu.”

“Cần bao nhiêu Hắc tinh để nạp đủ năng lượng?”

“Ba.”

“Tôi quay về thế giới thật bằng cách nào khi tìm được Hắc tinh?”

“Hai.”

“Này, trả lời tôi!”

“Một.”

Kết thúc tiếng đếm khô khan là toàn bộ ánh sáng màu vàng xung quanh bị hút vào cơ thể Diêu Tinh. Tốc độ cơ thể cắn nuốt ánh sáng nhanh như một cái chớp mắt. Diêu Tinh chưa lấy lại tinh thần thì đã bị viên đá gia truyền ném đến một nơi xa lạ.

“Cẩn thận!” Tiếng gầm đinh tai xuyên thẳng vào não làm Diêu Tinh giật mình xoay đầu.

Một con tinh tinh cao ba mét xông về phía Diêu Tinh. Nó há chiếc miệng đầy răng sắc nhọn như muốn cắn đứt đầu cô.

Hot

Comments

ConggTuaaChuCheUmeWonyy👉👈💞

ConggTuaaChuCheUmeWonyy👉👈💞

kom bit HK còn là kon ng nx khum

2022-07-21

0

Nguyên Kha

Nguyên Kha

Nữ chính chưa lấy đủ Hắc Tinh để quay về nên tác giả cũng không biết 🥲 Đợi nữ chính trọng sinh trở về nhé 🤣

2022-03-18

0

Huyền Phương

Huyền Phương

Vậy là cả đám ác ôn đó tạch hết hả tác giả? Spoil tí đi chứ đọc nóng máu quá, đám đó có chết hết không á???

2022-03-17

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hôn nhân không tình yêu
2 Chương 2: Cơ hội sống lại
3 Chương 3: Thế giới thứ nhất
4 Chương 4: Tôi sờ làm anh phản ứng hả?
5 Chương 5: Sợ mất mặt
6 Chương 6: Thú nhân vũ phu
7 Chương 7: Có thai hai tháng
8 Chương 8: Thú nhân vô liêm sỉ
9 Chương 9: Chấm dứt ký kết bầu bạn
10 Chương 10: So sánh giống cái
11 Chương 11: Nướng cá
12 Chương 12: Ghen
13 Chương 13: Bị vu khống
14 Chương 14: Lừa gạt
15 Chương 15: Cưỡng ép trong sông
16 Chương 16: Sự ngang ngược của giống cái
17 Chương 17: Tác dụng lá thuốc
18 Chương 18: Chấm dứt với Hiểu Khê
19 Chương 19: Bị thú nhân giở trò
20 Chương 20: Tin tức Hắc Tinh
21 Chương 21: Thú nhân hổ tộc
22 Chương 22: Tình huống bất lợi
23 Chương 23: Hiểu Khê ác độc
24 Chương 24: Em nhớ tôi à?
25 Chương 25: Trao đổi con tin
26 Chương 26: Sống hay chết đều là người của tộc sư tử!
27 Chương 27: Nụ hôn có vị mặn
28 Chương 28: Được mẹ Bác Văn thừa nhận
29 Chương 29: Kẻ phản bội
30 Chương 30: Cách sử dụng Hắc Tinh
31 Chương 31: Lý do phản bội
32 Chương 32: Giống cái hèn nhát
33 Chương 33: Thuốc phá thai
34 Chương 34: Bác Văn, anh yêu tôi không?
35 Chương 35:Thú nhân có cánh
36 Chương 36: Quỳ gối trước em
37 Chương 37: Hiểu Khê chết (1)
38 Chương 38: Hiểu Khê chết (2)
39 Chương 39: Diễm Lam ác độc
40 Chương 40: Đứa bé câm
41 Chương 41: Tôi yêu em
42 Chương 42: Thế giới thứ hai
43 Chương 43: Hai lần nhập hồn
44 Chương 44: Giống nhau như hai giọt nước
45 Chương 45: Xương sườn đâm lá phổi
46 Chương 46: Bị ép đứng phẫu thuật
47 Chương 47: Anh động dục à?”
48 Chương 48: Thô bạo xâm chiếm
49 Chương 49: Bế
50 Chương 50: Chúng ta ngủ chung giường à?
51 Chương 51: Hiểu Khê hành động
52 Chương 52: Tình địch mới
53 Chương 53: Tôi muốn hẹn hò với chị ấy
54 Chương 54: Bạch Uyển có thai
55 Chương 55: Chọn thuốc dưỡng thai
56 Chương 56: Lần đầu lộ năng lực châm cứu
57 Chương 57: Hành hung đồng nghiệp
58 Chương 58: Có camera làm bằng chứng
59 Chương 59: Sự cố tiêm thuốc
60 Chương 60: Y Hoàng lên sàn diễn
61 Chương 61: Thứ Bác Văn này vứt đi, người khác cũng đừng hòng nhặt về dùng
62 Chương 62: Kẻ đầu sỏ hãm hại Tích Khang
63 Chương 63: Anh đang ra lệnh cho ai đấy hả?
64 Chương 64: Mẹ chồng yêu thích kẻ thứ ba
65 Chương 65: Giúp người ghét mình
66 Chương 66: Dám đập điện thoại của bà mày hả? Bà liều mạng với mày!
67 Chương 67: Chồng nghiêm túc chọn còn không ra gì
68 Chương 68: Chủ mưu giết Vương Tiêu Tĩnh
69 Chương 69: Diêu Tinh là hung thủ giết người?
70 Chương 70: Sỉ nhục giữa đường
71 Chương 71: Diêu Tinh và Y Hoàng thuê phòng khách sạn
72 Chương 72: Bộ mặt thật bên dưới lớp da hào hoa, phong nhã
73 Chương 73: Nhen nhóm suy nghĩ khác thường
74 Chương 74: Bác Văn bị hạ thuốc
75 Chương 75: Diêu Tinh bị hạ thuốc
76 Chương 76: Suýt sảy thai
77 Chương 77: Vấn đề ngủ sô pha
78 Chương 78: Diêu Tinh bắt đầu khác thường
79 Chương 79: Anh hùng cứu mỹ nhân
80 Chương 80: Chó chê mèo lắm lông
81 Chương 81: Hận thù cháy rực trong mắt Diêu Tinh
82 Chương 82: Yêu là sự rung động của trái tim. Nó sẽ hết và đã chết
83 Chương 83: Bắt tay hợp tác
84 Chương 84: Hiểu Khê có thai
85 Chương 85: Có phải em muốn ly hôn với tôi không?
86 Chương 86: Bắt đầu hành động
87 Chương 87: Tôi nghĩ em là người vợ có toàn quyền với tài sản của chồng
88 Chương 88: Bắt cóc
89 Chương 89: Cô ta là vợ của Bác Văn, cô ta phải có trách nhiệm cứu đứa bé trong bụng Hiểu Khê
90 Chương 90: Bác Văn bị cưỡng bức?
91 Chương 91: Mẹ chồng quá quắt
92 Chương 92: Giết Hiểu Khê
93 Chương 93: Cầu xin em có con với tôi
94 Chương 94: Bác Văn bị vô sinh
95 Chương 95: Diêu Tinh bắt đầu phản công
96 Chương 96: Kết quả xét nghiệm ADN
97 Chương 97: Bác Văn bị cưa chân
98 Chương 98: Tôi sẽ nuôi con cô
99 Chương 99: Kiếp này, tôi chẳng thể… yêu anh…
100 Chương 100: Thế giới thứ ba
101 Chương 101: Món nợ ba trăm tỷ
102 Chương 102: Hiểu Khê là bạn thân
103 Chương 103: Bước vào nghề diễn viên
104 Chương 104: Đoạt vai diễn
105 Chương 105: Gặp côn đồ ban đêm
106 Chương 106: Con muỗi to
107 Chương 107: Thỏa thuận sống chung trong hòa bình
108 Chương 108: Tự nấu ăn và gọi thức ăn ngoài
109 Chương 109: Hiểu Khê thăm nhà
110 Chương 110: Diêu Tinh bị bỏng lạnh
111 Chương 111: Bác Văn tự nấu cơm cho ai?
112 Chương 112: Tuyết lở chôn vùi Diêu Tinh và Bác Văn
113 Chương 113: Có phải anh bị bệnh khó nói không?
114 Chương 114: Bữa cơm khó nuốt
115 Chương 115: Nhõng nhẽo ban đêm
116 Chương 116: Thỏa thuận mới
117 Chương 117: Nhập tâm vào nhân vật
118 Chương 118: Bác Văn cứu Diêu Tinh khỏi đạo cụ thật
119 Chương 119: Hy vọng đổi đời của tôi đều trông cậy vào con mắt thẩm mỹ của anh đấy
120 Chương 120: Quy tắc ngầm của giới giải trí
121 Chương 121: Diêu Tinh đùa giỡn lưu manh
122 Chương 122: Cơ hội thử vai
123 Chương 123: Đụng độ Hiểu Khê ở nơi thử vai
124 Chương 124: Phim có Bác Văn là sẽ có Hiểu Khê
125 Chương 125: Nam hai Khải Tư
126 Chương 126: Bác Văn có điểm kỳ lạ
127 Chương 127: Bác Văn nhõng nhẽo
128 Chương 128: Khải Tư bị lấn lướt diễn xuất
129 Chương 129: Bác Văn lén lút vào phòng
130 Chương 130: Lộ cảnh nóng của Diêu Tinh trên mạng
131 Chương 131: Giảm bớt cảnh diễn của Diêu tinh
132 Chương 132: Khải Tư thách đấu Bác Văn
133 Chương 133: Côn đồ chặn đường
134 Chương 134: Tin đồn Hiểu Khê và Bác Văn
135 Chương 135: Hiểu Khê thảo mai
136 Chương 136: Khải Tư tỏ tình
137 Chương 137: Giải độc ngay tại chỗ
138 Chương 138: Anh nghĩ sao về tin đồn bản thân cùng lúc có quan hệ với hai diễn viên…
139 Chương 139: Hiểu Khê giành được vai nữ chính
140 Chương 140: Diêu Tinh đoạt được vai nữ hai
141 Chương 141: Tệ nhất là tự tử
142 Chương 142: Bác Văn phá vỡ âm mưu
143 Chương 143: Ký hợp đồng với Bác Văn
144 Chương 144: Tôi phụ trách ngắm sao, cô chịu trách nhiệm ước nguyện cho hai người
145 Chương 145: Bác Văn đập đầu vào tường
146 Chương 146: Bác Văn đánh Diêu Tinh
147 Chương 147: Dỗ dành
148 Chương 148: Thực lực diễn xuất
149 Chương 149: Tôi có đạo đức nghề nghiệp
150 Chương 150: Diễn xuất của cô không có không gian phát triển và đột phá
151 Chương 151: Lựa chọn huấn luyện viên
152 Chương 152: Tôi tham gia chương trình vì người đó muốn nghe tôi hát
153 Chương 153: Bán độ
154 Chương 154: Dụ dỗ
155 Chương 155: Diêu Tinh giết đồng đội cũ?
156 Chương 156: Lên giường nằm cho ấm
157 Chương 157: Tôi sẽ đau lòng
158 Chương 158: Người của Bác Văn cũng dám động vào?
159 Chương 159: Tình địch đụng độ
160 Chương 160: Trước khi chết, tôi cho em máu, được không?
161 Chương 161: Chính thức hẹn hò
162 Chương 162: Cha mẹ ruột Diêu Tinh
163 Chương 163: Tống tiền
164 Chương 164: Người cứu Bác Văn là Hiểu Khê
165 Chương 165: Lo lắng và quan tâm
166 Chương 166: Gia đình Bác Văn
167 Chương 167: Hiểu Khê đeo bám
168 Chương 168: Chủ tịch, có kẻ đào góc tường của ngài
169 Chương 169: Bác Văn khi ghen
170 Chương 170: Đề cử nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất
171 Chương 171: Bác Văn lui giới
172 Chương 172: Giết người diệt khẩu
173 Chương 173: Tiêm thuốc
174 Chương 174: Trở về thế giới thật
175 Chương 175: Đời đời kiếp kiếp, Bác Văn chỉ thương một mình Diêu Tinh (Hết)
Chapter

Updated 175 Episodes

1
Chương 1: Hôn nhân không tình yêu
2
Chương 2: Cơ hội sống lại
3
Chương 3: Thế giới thứ nhất
4
Chương 4: Tôi sờ làm anh phản ứng hả?
5
Chương 5: Sợ mất mặt
6
Chương 6: Thú nhân vũ phu
7
Chương 7: Có thai hai tháng
8
Chương 8: Thú nhân vô liêm sỉ
9
Chương 9: Chấm dứt ký kết bầu bạn
10
Chương 10: So sánh giống cái
11
Chương 11: Nướng cá
12
Chương 12: Ghen
13
Chương 13: Bị vu khống
14
Chương 14: Lừa gạt
15
Chương 15: Cưỡng ép trong sông
16
Chương 16: Sự ngang ngược của giống cái
17
Chương 17: Tác dụng lá thuốc
18
Chương 18: Chấm dứt với Hiểu Khê
19
Chương 19: Bị thú nhân giở trò
20
Chương 20: Tin tức Hắc Tinh
21
Chương 21: Thú nhân hổ tộc
22
Chương 22: Tình huống bất lợi
23
Chương 23: Hiểu Khê ác độc
24
Chương 24: Em nhớ tôi à?
25
Chương 25: Trao đổi con tin
26
Chương 26: Sống hay chết đều là người của tộc sư tử!
27
Chương 27: Nụ hôn có vị mặn
28
Chương 28: Được mẹ Bác Văn thừa nhận
29
Chương 29: Kẻ phản bội
30
Chương 30: Cách sử dụng Hắc Tinh
31
Chương 31: Lý do phản bội
32
Chương 32: Giống cái hèn nhát
33
Chương 33: Thuốc phá thai
34
Chương 34: Bác Văn, anh yêu tôi không?
35
Chương 35:Thú nhân có cánh
36
Chương 36: Quỳ gối trước em
37
Chương 37: Hiểu Khê chết (1)
38
Chương 38: Hiểu Khê chết (2)
39
Chương 39: Diễm Lam ác độc
40
Chương 40: Đứa bé câm
41
Chương 41: Tôi yêu em
42
Chương 42: Thế giới thứ hai
43
Chương 43: Hai lần nhập hồn
44
Chương 44: Giống nhau như hai giọt nước
45
Chương 45: Xương sườn đâm lá phổi
46
Chương 46: Bị ép đứng phẫu thuật
47
Chương 47: Anh động dục à?”
48
Chương 48: Thô bạo xâm chiếm
49
Chương 49: Bế
50
Chương 50: Chúng ta ngủ chung giường à?
51
Chương 51: Hiểu Khê hành động
52
Chương 52: Tình địch mới
53
Chương 53: Tôi muốn hẹn hò với chị ấy
54
Chương 54: Bạch Uyển có thai
55
Chương 55: Chọn thuốc dưỡng thai
56
Chương 56: Lần đầu lộ năng lực châm cứu
57
Chương 57: Hành hung đồng nghiệp
58
Chương 58: Có camera làm bằng chứng
59
Chương 59: Sự cố tiêm thuốc
60
Chương 60: Y Hoàng lên sàn diễn
61
Chương 61: Thứ Bác Văn này vứt đi, người khác cũng đừng hòng nhặt về dùng
62
Chương 62: Kẻ đầu sỏ hãm hại Tích Khang
63
Chương 63: Anh đang ra lệnh cho ai đấy hả?
64
Chương 64: Mẹ chồng yêu thích kẻ thứ ba
65
Chương 65: Giúp người ghét mình
66
Chương 66: Dám đập điện thoại của bà mày hả? Bà liều mạng với mày!
67
Chương 67: Chồng nghiêm túc chọn còn không ra gì
68
Chương 68: Chủ mưu giết Vương Tiêu Tĩnh
69
Chương 69: Diêu Tinh là hung thủ giết người?
70
Chương 70: Sỉ nhục giữa đường
71
Chương 71: Diêu Tinh và Y Hoàng thuê phòng khách sạn
72
Chương 72: Bộ mặt thật bên dưới lớp da hào hoa, phong nhã
73
Chương 73: Nhen nhóm suy nghĩ khác thường
74
Chương 74: Bác Văn bị hạ thuốc
75
Chương 75: Diêu Tinh bị hạ thuốc
76
Chương 76: Suýt sảy thai
77
Chương 77: Vấn đề ngủ sô pha
78
Chương 78: Diêu Tinh bắt đầu khác thường
79
Chương 79: Anh hùng cứu mỹ nhân
80
Chương 80: Chó chê mèo lắm lông
81
Chương 81: Hận thù cháy rực trong mắt Diêu Tinh
82
Chương 82: Yêu là sự rung động của trái tim. Nó sẽ hết và đã chết
83
Chương 83: Bắt tay hợp tác
84
Chương 84: Hiểu Khê có thai
85
Chương 85: Có phải em muốn ly hôn với tôi không?
86
Chương 86: Bắt đầu hành động
87
Chương 87: Tôi nghĩ em là người vợ có toàn quyền với tài sản của chồng
88
Chương 88: Bắt cóc
89
Chương 89: Cô ta là vợ của Bác Văn, cô ta phải có trách nhiệm cứu đứa bé trong bụng Hiểu Khê
90
Chương 90: Bác Văn bị cưỡng bức?
91
Chương 91: Mẹ chồng quá quắt
92
Chương 92: Giết Hiểu Khê
93
Chương 93: Cầu xin em có con với tôi
94
Chương 94: Bác Văn bị vô sinh
95
Chương 95: Diêu Tinh bắt đầu phản công
96
Chương 96: Kết quả xét nghiệm ADN
97
Chương 97: Bác Văn bị cưa chân
98
Chương 98: Tôi sẽ nuôi con cô
99
Chương 99: Kiếp này, tôi chẳng thể… yêu anh…
100
Chương 100: Thế giới thứ ba
101
Chương 101: Món nợ ba trăm tỷ
102
Chương 102: Hiểu Khê là bạn thân
103
Chương 103: Bước vào nghề diễn viên
104
Chương 104: Đoạt vai diễn
105
Chương 105: Gặp côn đồ ban đêm
106
Chương 106: Con muỗi to
107
Chương 107: Thỏa thuận sống chung trong hòa bình
108
Chương 108: Tự nấu ăn và gọi thức ăn ngoài
109
Chương 109: Hiểu Khê thăm nhà
110
Chương 110: Diêu Tinh bị bỏng lạnh
111
Chương 111: Bác Văn tự nấu cơm cho ai?
112
Chương 112: Tuyết lở chôn vùi Diêu Tinh và Bác Văn
113
Chương 113: Có phải anh bị bệnh khó nói không?
114
Chương 114: Bữa cơm khó nuốt
115
Chương 115: Nhõng nhẽo ban đêm
116
Chương 116: Thỏa thuận mới
117
Chương 117: Nhập tâm vào nhân vật
118
Chương 118: Bác Văn cứu Diêu Tinh khỏi đạo cụ thật
119
Chương 119: Hy vọng đổi đời của tôi đều trông cậy vào con mắt thẩm mỹ của anh đấy
120
Chương 120: Quy tắc ngầm của giới giải trí
121
Chương 121: Diêu Tinh đùa giỡn lưu manh
122
Chương 122: Cơ hội thử vai
123
Chương 123: Đụng độ Hiểu Khê ở nơi thử vai
124
Chương 124: Phim có Bác Văn là sẽ có Hiểu Khê
125
Chương 125: Nam hai Khải Tư
126
Chương 126: Bác Văn có điểm kỳ lạ
127
Chương 127: Bác Văn nhõng nhẽo
128
Chương 128: Khải Tư bị lấn lướt diễn xuất
129
Chương 129: Bác Văn lén lút vào phòng
130
Chương 130: Lộ cảnh nóng của Diêu Tinh trên mạng
131
Chương 131: Giảm bớt cảnh diễn của Diêu tinh
132
Chương 132: Khải Tư thách đấu Bác Văn
133
Chương 133: Côn đồ chặn đường
134
Chương 134: Tin đồn Hiểu Khê và Bác Văn
135
Chương 135: Hiểu Khê thảo mai
136
Chương 136: Khải Tư tỏ tình
137
Chương 137: Giải độc ngay tại chỗ
138
Chương 138: Anh nghĩ sao về tin đồn bản thân cùng lúc có quan hệ với hai diễn viên…
139
Chương 139: Hiểu Khê giành được vai nữ chính
140
Chương 140: Diêu Tinh đoạt được vai nữ hai
141
Chương 141: Tệ nhất là tự tử
142
Chương 142: Bác Văn phá vỡ âm mưu
143
Chương 143: Ký hợp đồng với Bác Văn
144
Chương 144: Tôi phụ trách ngắm sao, cô chịu trách nhiệm ước nguyện cho hai người
145
Chương 145: Bác Văn đập đầu vào tường
146
Chương 146: Bác Văn đánh Diêu Tinh
147
Chương 147: Dỗ dành
148
Chương 148: Thực lực diễn xuất
149
Chương 149: Tôi có đạo đức nghề nghiệp
150
Chương 150: Diễn xuất của cô không có không gian phát triển và đột phá
151
Chương 151: Lựa chọn huấn luyện viên
152
Chương 152: Tôi tham gia chương trình vì người đó muốn nghe tôi hát
153
Chương 153: Bán độ
154
Chương 154: Dụ dỗ
155
Chương 155: Diêu Tinh giết đồng đội cũ?
156
Chương 156: Lên giường nằm cho ấm
157
Chương 157: Tôi sẽ đau lòng
158
Chương 158: Người của Bác Văn cũng dám động vào?
159
Chương 159: Tình địch đụng độ
160
Chương 160: Trước khi chết, tôi cho em máu, được không?
161
Chương 161: Chính thức hẹn hò
162
Chương 162: Cha mẹ ruột Diêu Tinh
163
Chương 163: Tống tiền
164
Chương 164: Người cứu Bác Văn là Hiểu Khê
165
Chương 165: Lo lắng và quan tâm
166
Chương 166: Gia đình Bác Văn
167
Chương 167: Hiểu Khê đeo bám
168
Chương 168: Chủ tịch, có kẻ đào góc tường của ngài
169
Chương 169: Bác Văn khi ghen
170
Chương 170: Đề cử nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất
171
Chương 171: Bác Văn lui giới
172
Chương 172: Giết người diệt khẩu
173
Chương 173: Tiêm thuốc
174
Chương 174: Trở về thế giới thật
175
Chương 175: Đời đời kiếp kiếp, Bác Văn chỉ thương một mình Diêu Tinh (Hết)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play