[Văn Nghiêm Văn] Bạn Học Chính Là Mèo Cưng?
Chap 2
Nghiêm Hạo Tường
/Đặt chú mèo xuống cái gối trên sofa/
Nghiêm Hạo Tường
/Ngồi xuống, nhìn đồng hồ/
Trời đất ơi, mệt quá! Hơn mười giờ tối rồi mà vẫn chưa bỏ được cái gì vào bụng...À mà quên...CHƯA CÓ ĐỒ ĂN CHO MÈO!!!
Chú mèo đen cũng vì tiếng động mà thức giấc.
Nghiêm Hạo Tường
/Nhìn qua/
Này mèo con, mày thích ăn gì hả?
....: /Xù lông/
Méo, mèo, méo, meo...
(Tạm dịch: Ai là mèo con hả? Người ta lớn thế này rồi còn gọi mèo con!)
Nghiêm Hạo Tường
/Giật mình/
Tao chỉ hỏi mày muốn ăn gì thôi, sao mày phản ứng ghê thế?
Nghiêm Hạo Tường
Được rồi, được rồi, chúng ta từ từ làm quen!
Nghiêm Hạo Tường
"Nhưng vẫn phải đi mua đồ ăn cho nó chứ nhỉ?"
Nghiêm Hạo Tường
Mèo con, chờ tao đi mua đồ ăn cho mày nhá!
/Đứng lên đi ra ngoài/
Lúc này trong nhà chỉ còn lại chú mèo với bộ lông đen cùng đôi mắt xanh dương như phát sáng trong bóng tối.
Lưu Diệu Văn
Thật đen đủi giờ sao biến lại thành người đây?
Lưu Diệu Văn
Tự dưng lại bị đánh lén còn bị lôi ra làm thí nghiệm, không biết thuốc đó đến bao giờ mới hết tác dụng nữa?
Nghiêm Hạo Tường
/Đi vào với một túi đồ trên tay/
Nghiêm Hạo Tường
Tao về rồi đây, chắc mày cũng đói lắm nhỉ?
Nghiêm Hạo Tường
Mà quên, tao chưa đặt tên cho mày nhỉ?
....: Meo~ meo~
/Dụi dụi vào tay cậu/
Nghiêm Hạo Tường
Mày đen từ đầu đến chân như này thì đặt tên là gì cho hợp nhỉ?
....: Méo!!!
(Tạm dịch: Người ta đen thì liên quan gì tới việc đặt tên?)
Nghiêm Hạo Tường
A! Đặt tên là Kẹo Sữa cho trắng.
....: Méo!!!!Méo!!!!
(Tạm dịch: Trắng!!! Cái!!! Gì??? Ông! Đây! Sinh! Ra! Lông! Đã! Đen! Rồi!!!)
Nghiêm Hạo Tường
Không thích sao?
....: Meo~
/Tỏ vẻ đồng ý/
Nghiêm Hạo Tường
/Dứt khoát/
Không thích cũng phải thích! Không nói nhiều!
Nghiêm Hạo Tường
/Đi vào bếp lấy ra một cái tô đựng đồ ăn cho mèo/
Chắc mày cũng đói lắm rồi nhỉ? Ăn đi nè.
....: /Không thèm nhìn đến/
Méo!
(Tạm dịch: Ông đây không ăn đồ ăn cho mèo, ngươi dám bắt thiếu gia ta ăn mấy thứ đồ ăn không phải cho người đó sao? Ông đây dù gì cũng là người của hoàng tộc đó!)
Nghiêm Hạo Tường
/Tức sôi máu/
Mày có chắc là mèo bị vứt đi không vậy? Chẳng nhẽ chủ nhân cũ của mày cho mày ăn cao lương mỹ vị hay sao mà đồ ăn cho mèo loại cao cấp cũng không thèm?
....: /Chẳng thèm quan tâm/
Nghiêm Hạo Tường
/Tức xì khói/
Nghiêm Hạo Tường
Thôi kệ mày đó, tao để đồ ăn ở đây, đói thì phải tự mò ra ăn thôi. Giờ phải đi lấp đầy cái bụng của mình đã.
/Xoa xoa bụng/
Vì đã muộn rồi nên cậu cũng chỉ làm món đơn giản như cơm chiên.
Nghiêm Hạo Tường
/Bưng ra ngoài bàn ăn/
....: /Nhìn chằm chằm vào đĩa cơm chiên/
Nghiêm Hạo Tường
/Để ý/
Mày cũng muốn ăn sao?
Nghiêm Hạo Tường
Mày có chắc là mèo thật không đó? Đồ ăn cho mèo thì không ăn lại muốn ăn đồ ăn không dành cho mình.
Nghiêm Hạo Tường
/Đổ một phần cơm ra tô cho mèo/
Nghiêm Hạo Tường
"Mèo gì lạ vậy? Thôi kệ đi, đang đói phải ăn trước đã!"
Nghiêm Hạo Tường
Trời, mình quên mất hút luôn không mua chỗ ngủ cho mèo. Giờ cũng không cho mèo ngủ ngoài ghế sofa được đang tháng mười một trời đầy tuyết lạnh muốn thấy bà, nó còn đang bị thương nữa!
Nghiêm Hạo Tường
/Suy nghĩ một hồi/
Cậu đi thẳng ra chỗ Kẹo Sữa, bế nó lên.
Nghiêm Hạo Tường
Mày phúc lắm mới được tao cho lên giường nằm cùng đó!
Lưu Diệu Văn
"Nhìn mặt tôi giống thèm nằm cùng cậu không?"
(Anh sẽ phải hối hận!)
Nghiêm Hạo Tường
/Bế mèo lên giường, tắt đèn/
Chúc Kẹo Sữa tối đầu ngủ ở nhà mới có một giấc mơ đẹp nha!
Cậu nói xong liền lăn ra ngủ như chết. Kẹo Sữa cũng từ từ bò ra ngoài.
Trời đêm tháng mười một không sao, không trăng chỉ còn ánh sáng mờ nhạt của chiếc đèn ngủ nhỏ.
Lưu Diệu Văn
/Nhìn chằm chằm vào mặt cậu/
Lưu Diệu Văn
"Ngày thường không thân, không quen với cậu ta ai ngờ có ngày mình phải ngủ chung với cái người này."
Lưu Diệu Văn
"Nhưng...trông người này nhan sắc cũng không tệ. Da rất trắng, mắt cũng rất đẹp, tổng quan cơ thể cao gầy trông rất thu hút người khác."
Lưu Diệu Văn
/Đưa cái chân mèo nhỏ từ từ chạm thử lên mặt cậu/
Nghiêm Hạo Tường
/Nói mớ/
Ư~Kẹo Sữa, đêm đầu ở nhà mới vui vẻ~!
Lưu Diệu Văn
/Vui vẻ/
"Có lúc cũng rất dễ thương, còn hơi dễ...dụ!"
Nghiêm Hạo Tường
/Mơ màng mở mắt/
Kẹo Sữa? Sao cưng ngồi đó? Ngủ ở đây không quen sao?
Nghiêm Hạo Tường
/Đưa tay ra ôm mèo lớn vào lòng/
Trời lạnh lắm, đừng lo để chủ nhân đây ôm mèo nhỏ ngủ cho ấm nhé?
Lưu Diệu Văn
"Trên người cậu ta có hương thơm nhẹ nhàng ngửi rất dễ chịu!"
/Lim dim ngủ/
Thế là kết thúc một buổi tối đầy rẫy những khó khăn, cuối cùng một mèo, một chủ ngủ ngon lành.
Bà tác giả
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!
Comments
Bình An
ngang như cua
2025-01-10
1
Bình An
rất hợp
2025-01-10
2
🥀S.Y
thịt còn đc chứ nói j nằm
2023-12-18
3