*Tại toà soạn của Du Nhiên.
Hiện tại, tâm trạng của Du Nhiên đang cực kì ảo não, nhớ về sự việc hôm qua lại càng làm cô thêm bối rối. Ở bên cạnh, cô bạn đồng nghiệp của cô lại nổi tính tò mò.
— Du Nhiên, nghe nói cậu lấy được cuộc phỏng vấn đặc biệt của cậu chủ Doãn hả, hâm mộ cậu quá đi.
Cô thở dài một hơi, nói:
— Có gì đâu mà hâm mộ, chắc giờ chị Na đang ghét tớ lắm…
Đại não của Du Nhiên bắt đầu nhớ lại sự việc hôm qua.
Sau khi nghe lời đề nghị của Doãn Đình Nghiêm, cả cô lẫn Lý Na đều bất ngờ, mà chính bởi bất ngờ nên Lý Na đã đưa ra một lời chống chế:
— Cô ấy chỉ là phóng viên tập sự của toà soạn chúng tôi, xin giám đốc Doãn hãy suy nghĩ lại ạ.
Mà Doãn Đình Nghiêm không nghe lọt tai lời của Lý Na, quay lưng bỏ đi không quên để lại lời nhắn:
— Chính cô ấy, 11h trưa mai. Thời gian phỏng vấn là 1 tiếng.
— Giám… giám đốc Doãn…
Lát sau, bộ mặt nịnh hót của chị Na thay đổi chóng mặt, mắng té tát vào mặt của Du Nhiên khiến cô chảy mồ hôi hột.
— Lục Du Nhiên, tôi không ngờ cô có bản lĩnh này đấy. Mới có một tý đã quyến rũ được cậu chủ Doãn rồi hả?
— Chị Na, chị hiểu lầm em rồi! Chính em cũng không biết là chuyện gì đang xảy ra nữa mà…
*Hiện tại
Tâm trạng cô bất ổn, hồn xiêu phách lạc, nằm dài ra bàn than thở.
— Thôi ráng qua ải này trước đã! Không biết cậu chủ Doãn có lai lịch như thế nào nữa…
Bất chợt, cô phát giác ra một điều bất thường..
— Khoan đã, cậu chủ Doãn? Anh ta cũng họ Doãn, chắc không trùng hợp vậy chứ!
Cô quay sang hỏi tiểu Văn - đồng nghiệp kiêm bạn thân của cô:
— Tiểu Văn, cậu biết cái cậu chủ Doãn ấy tên là gì không?
Ngay lập tức, thái độ của tiểu Văn hưng phấn ra mặt: “Ở cái thành phố A này người được gọi là cậu chủ Doãn chỉ có mỗi Doãn Đình Nghiêm thôi, cậu không biết à?”
Du Nhiên nghe xong đột nhiên hốt hoảng hét lớn: “Doãn Đình Nghiêm?”.
Không khí trong văn phòng bỗng chốc trùng xuống, im lặng như tờ khiến cho Du nhiên chột dạ. Tiểu Văn hỏi: “Du Nhiên, cậu sao thế?”.
Sau khi nghe tiểu Văn nói xong, Du Nhiên đột nhiên nghĩ ngợi: “Đúng là oan gia ngõ hẹp mà… Sao Doãn Đình Nghiêm lại chỉ định mình phỏng vấn cho anh ta chứ? Chẳng lẽ anh ta đã nhận ra mình… điều đó là không thể nào. Rõ ràng hôm qua trời tối như vậy chắc anh ta không nhìn rõ mặt mình đâu”. Vì không muốn bị bại lộ thân phận, Du Nhiên táo bạo đi đến phòng của Lý Na đề nghị từ chối cuộc phỏng vấn này nhưng xem ra thái độ của chị Na hoàn toàn trái ngược với những gì cô nghĩ.
— Không được! Cậu chủ Doãn đã chỉ định cô phỏng vấn thì bắt buộc cô phải đi.
— Nhưng.. em không thể đi được…
— Lục Du Nhiên, tôi đang thông báo cho cô chứ không phải xin ý kiến của cô. Dù thế nào ngày mai cô bắt buộc phải đi phỏng vấn cậu chủ Doãn. Nếu không thì xác định cuốn gói khỏi công ty đi!
Nghe xong lời đe doạ của Lý Na, cô một khắc nào đã nhớ tới bà nội vẫn đang nằm trong viện, phải thành công để sớm lấy lại công ty của bố…
— Được, em đi.
Đúng 11h tại tập đoàn Doãn thị, Du Nhiên và Lý Na đang đợi Doãn Đình Nghiêm bên phòng tiếp khách, không khí dường như có sự ngượng ngùng. Cùng lúc đó, tiếng gót giày của trợ lí và tiếng giày da của Doãn Đình Nghiêm xuất hiện ở cửa ra vào đã xoá tan đi bầu không khí ngột ngạt ấy. Ngay khi nhìn thấy nhìn thấy cậu chủ Doãn, Lý Na đã niềm nở ra mặt.
— Xin chào cậu chủ Doãn, hôm qua tôi và anh đã gặp mặt nhau, tôi là…
Doãn Đình Nghiêm không muốn dài dòng, một lời nói ngắt ngang lời Lý Na.
— Cô ta ở lại. Những người khác ra ngoài hết đi.
— Cô Lý Na, xin mời - trợ lí của Doãn Đình nghiêm nói.
— Được, được thôi - Lý Na mặt ỉu xìu làm theo yêu cầu.
Sau khi cánh cửa đóng lại, Doãn Đình Nghiêm tiến tới gần Du Nhiên khiến cô hết đường lui, Du Nhiên chỉ có thể lùi dần về sau để tránh đi sự tiếp xúc thân mật của Đình Nghiêm rồi cất lời.
— Cậu chủ Doãn, chúng ta… chúng ta có thể bắt đầu phòng vấn được rồi chứ?
Thay vì trả lời cô, Doãn Đình Nghiêm liền dùng hành động để thể hiện, một động tác ép Du Nhiên dựa sát vào bàn làm việc không chừa đường cho cô lui. Du Nhiên hốt hoảng kêu lên.
— Á! Anh định làm gì? Du Nhiên đỏ mặt hét..
— Trở thành người phụ nữ của tôi đi! Cô nàng phóng viên tập sự à…
Doãn Đình Nghiêm nhếch mép biểu lộ sự thích thú của mình trên khuôn mặt đẹp trai ngời ngời của anh.
Đáp lại sự im lặng của Du Nhiên, Doãn Đình Nghiêm lập tức đưa ra lời đề nghị:
— Tôi không nhận câu trả lời từ chối, nhưng tôi rất kiên nhẫn, thừa thời gian cho cô suy nghĩ. Dù thế nào, cô cũng sẽ trở thành người phụ nữ của tôi thôi, cô không thoát được đâu.
“Hiện tại bây giờ anh có hứng thú với tôi nhưng khi đến khi anh biết tôi là người vợ chưa cưới mà anh ghét, anh có còn nghĩ như thế nữa không?” Du Nhiên nghĩ thầm trong lòng.
Doãn Đình Nghiêm xoay người trở về ghế ngồi bắt đầu mở lời vào việc chính ngày hôm nay.
— Các cô muốn phỏng vấn gì, có thể bắt đầu được rồi.
Sau khi cuộc phỏng vấn kết thúc, Lý Na và Du Nhiên đứng dối diện Doãn Đình Nghiêm và trợ lí, Lý Na mở lời cảm ơn rối rít.
— Giám đốc Doãn, cảm ơn hôm nay anh đã phối hợp với chúng tôi.
— Trước khi phát hành bản thảo tin tức lần này, đưa trước cho tôi xem, tôi muốn xác nhận tính chân thực của bài phòng vấn.
— Vâng, không thành vấn đề, giám đốc Doãn.
Một hồi, Doãn Đình Nghiêm đưa mắt liếc qua Du Nhiên nói một câu khiến cô chột dạ lùi bước.
— Chúng ta sẽ sớm gặp lại thôi.
Lời nói của Doãn Đình Nghiêm khiến Lý Na thể hiện khuôn mặt khó coi, chỉ trực quát mắng Du Nhiên cho hả dạ.
— Lục Du Nhiên, cô giỏi thật! Không ngờ cô thủ đoạn như thế! Mục phỏng vấn giám đốc Doãn không cần cô theo nữa! Cô cút đi ngay cho tôi.
Trước lời nói của Lý Na, Du Nhiên không biểu hiện gì khó coi chỉ cảm thấy tâm trạng nhẹ nhõm một phần nào đó: “Hôm nay xui xẻo thật… nhưng như vậy cũng tốt, giúp mình cách xa người đàn ông đó một chút. Không còn sớm nữa, phải về công ty sớm. Hôm nay tan làm vòn phải đến bệnh viện thăm bà.”
Cuộc nói chuyện giữa hai bà cháu diễn ra rất nhẹ nhàng, đầm ấm, lời nói an ủi của bà khiến cô cảm thấy vui vẻ hơn hẳn.
— Du Nhiên, bà rất khoẻ! Cháu đừng lo lắng, cứ chạy đến đây sẽ làm lỡ công việc và việc học của cháu đó!
— Bà nội, sao bà lại nói như vậy. Do cháu nhớ bà mà!
— Bà ơi, bà cứ nghỉ ngơi đi ạ. Hai hôm nữa, cháu lại đến thăm bà nha.
— Được, được, được - bà nội vui vẻ nhìn cô.
Sau khi ra khỏi phòng bệnh của bà, Du Nhiên vừa đi lại vừa nghĩ: “Có phí chữa bệnh và thuốc thang của nhà họ Doãn, thì bà có thể được chữa trị tốt nhất rồi”.
Cùng lúc đó, cô bắt gặp mợ Tiết Lan - vợ của cậu Du Nhiên. Bà ta nhìn Du Nhiên, buông lời khích tướng:
— Ồ đây chẳng phải Du Nhiên sao? Trùng hợp ghê\~ Lại đến thăm bà à? Hiếu thảo thật đấy! Có điều cô đã gom đủ tiền chưa trị và thuốc thang chưa?
— Tôi đã có cách gom đủ tiền rồi, không phiền mợ lo đâu.
— Vậy thì tốt, nếu không tôi sợ bà lão không chịu đựng được lâu đâu!
Thấy Du Nhiên im lặng, Tiết Lan lại làm càng được nước lấn tới:
— Đương nhiên, nếu không đủ tiền, cũng có thể cầu xin mợ dù gì trong công ty của bố cô vẫn còn không ít tiền.
— Cảm ơn ý tốt của mợ - Du Nhiên một mực hất thẳng tay Tiết Lan ra khỏi người mình, buông lời chán ghét - Có điều tôi phải năhcs nhở mợ, đồ của bố tôi, tôi sẽ lấy lại không thiếu thứ gì.
— Hừ, khẩu khí không nhỏ - Tiết Lan nhếch mép.
Đi được một đoạn, Du Nhiên nhận được một cuộc điện thoại, không ai khác chính là Doãn Đình Nghiêm. Cô không ngờ anh lại chủ động gọi cho cô nhanh đến vậy.
— Alo, xin chào.
— Là tôi.
— Anh là Doãn Đình Nghiêm?
— Trưa ngày mai đến Doãn thị, ăn cơm cùng tôi. Không được từ chối!
Updated 64 Episodes
Comments
Nguyễn Thị Kim Tâm
chết chUanu9
2024-04-25
0
❤️💚💛Quynn🦐🏍🐢
...❤❤❤🥰🥰🥰🥰
2022-07-13
0
Nhân Mã muốn bình yên🧸
bá đạo aaa
2022-07-07
2