Tập 7

Hoàng hôn đã buông xuống.

Phủ làn khói màu trời đêm toàn ánh sao lấp lánh

Tình yêu của anh là gió

Và em là cỏ dại mong manh

Bến bờ hạnh phúc thật xa xăm

Nếu ko 1 lần bay cao vút

Sao chưa tới được hạnh phúc đang chờ.

Thời gian sẽ làm mờ nhạt đi tất cả

Mơ về tình bạn, mơ cả tình yêu.

Nhưng Bồ Công Anh trong tôi vẫn ko thôi là điều đặc biệt nhất.

Từng giây hoa trổ, từng khắc hoa bay.

Sẽ ko quên những kỉ niệm đẹp.

*** Quỳnh Heiji***

Reng…reng…reng…

Vèo.. choang…bụp….

10’ sau:

-A…A….A….Muộn học rồi._Quỳnh Anh vội vàng dựng dậy. 3’ sau:

-Chào bác, cháu đi học._Quỳnh Anh nói rồi chạy mất mà quên ko kịp lấy xe đi học mà chạy thẳng đến trường (1 sự vụng về dễ thương!!! hi hi hi)

Trên chiếc xe căng hải, Quỳnh Anh chạy vội đến trường vs vận tốc ánh sáng. Khi mục tiêu chỉ còn có…

3m…

2m….

1m….

Thì..

RẦM

(Tiếng động rất quen thuộc vs mỗi chúng ta)

-A..Đau chết đi được._Thiên Trọng bực mình cũng vì hôm nay cậu cũng đi muộn giống ai đó.???

-Ê, sao lại là cậu hả? Đồ sao chổi kia._Quỳnh Anh nói.

-Ai là sao chổi hả? Con nhỏ ngốc nghếch kia?_Thiên Trọng cũng chẳng có vừa.

-Nè, cậu ăn nói cho cận thận nha? Ai là con nhỏ ngốc nghếch chứ?_Quỳnh Anh ương bướng cãi lại.

-Cậu chứ ai? Hết lần này đến lần khác đụng phải tôi, muốn gây ấn tượng hả?_ Thiên Trọng.

-Xí, chẳng thèm…_Quỳnh Anh.

Nói rồi, nó định đứng dậy thì “Á! Đau quá đi”. Do cuộc chạy maratông cách đây ít phút trước và cuộc va chạm bất ngờ và kết quả là ….BONG GÂN….

-Cậu sao vậy?_Thiên Trọng hỏi han.

-Cậu nhìn mà ko thấy hả? Tớ bị trật chân rồi. Hu hu hu.._Quỳnh Anh mếu máo.

-Đau ko?_Thiên Trọng.

-Ko đau mới lạ._Quỳnh Anh.

-Lên đi, tớ cõng cậu vào lớp._Thiên Trọng đưa lưng ra cho Quỳnh Anh trèo lên.

-Ko thèm._Yến Chi giận dỗi quay mặt đi.

-Tớ đi đây._Thiên Trọng giả bộ bước đi thì Quỳnh Anh gọi lại:

-Nè! Ko quay lại đây sao hả?

-Cậu nói ko cần mà._Thiên Trọng quay mặt lại nói.

-Please, help me. Thankyou._Quỳnh Anh làm bộ mặt cún con.

-Lên đi nào._Quỳnh Anh tinh nghịch trèo lên vai Thiên Trọng.

Vào trong trường, từng cặp mắt theo đôi nam nữ này. Người con gái đẹp như thiên sứ đang ở trong vòng tay người con trai đẹp tựa thiên thần. Đúng là 1 bức tranh hoàn hảo. Vừa đến của lớp:

-Oa! Đẹp ghê_All nam.

-Nè không phải như mọi người nghĩ đâu._Quỳnh Anh ngượng ngùng nói.

-Không phải vậy đâu_Thiên Trọng cũng bào chữa.

-Oh, không phải đâu mọi người ạ! Hi hi hi_ All cười lớn.

-Nhưng sao 2 người cùng đến muộn vậy?_Viết Hải.

-Bị tông!_Đồng thanh tập 1.

-Hiểu ý nhau ghê._Quang Hiếu.

-Kệ tụi tui._Đồng thanh tập 2.

-2 người này chắc chắn sẽ thành 1 couple prefer!_Mạnh Duy.

-Viển vông!!!_ Đồng thanh tập 3.

-Nè, các cậu cẩn thận đấy nhé?_Đăng Kiệt.

-Cẩn thận gì?_Đồng thanh tập 4.

-Trường mình có 1 người giáo viên rất đặc biệt!_Huệ Hương.

-Đó là Lệ Thu, giám thị của trường._ Minh Quân.

-Các cậu giải thích cho rõ hơn được không?_Thiên Trọng.

-À…_Yến Chi đang định giải thích thì…

-Vào giờ học rồi, sao các em còn ở ngoài này?_1 giọng oanh vàng như gà mái mẹ vang lên.

Đơ toàn tập_ 2 nhân vật chính.

-Sao vậy? Đứng đó làm gì? Theo tôi lên văn phòng._Giọng nói đanh thép.

Không còn cách nào khác, Thiên Trọng đành cõng Quỳnh Anh theo vì chân nó vẫn còn bị thương. Sau khi đã ngồi 30 phút uống cà phê ở phòng giáo vụ Lệ Thu -1 giáo viên nghiêm khắc nhất trường, đại tiểu thư của tập đoàn lớn thứ 21 của thế giới. Phong cách làm việc là ko phân biệt giàu hay nghèo.????

Sau khi đã đưa ra hàng loạt những lí do vì sao bị phạt, chúng nó được phân công nhiệm vụ dọn dẹp và cất sách lên giá. 1 ngôi trường có 1 nền giáo dục hoàn hảo như học viện JF nên tất nhiên thư viện là nơi mà học sinh thường xuyên tới để học tập. Vì vậy nó được xây dựng gấp đôi các phòng học bình thường : Sách tham khảo, sách hướng dẫn, sách giáo khoa,… Rất nhiều sách nhưng chưa sắp xếp đúng quy định của nó và đó là nhiệm vụ của Thiên Trọng và Quỳnh Anh. Nhìn thư viện mà Quỳnh Anh mắt chữ A, mồm chữ O:

-Trời ơi! Sao nhiều dữ vậy nè.

Nhưng trái ngược vs Quỳnh Anh, Thiên Trọng thì làm rất chăm chỉ. Thấy vậy, Quỳnh Anh lém lỉnh:

-Này! Lỗi này là do cậu gây ra nên cậu tự làm 1 mk đi nha!

-Cậu có bị gì ko vậy? Tớ làm gì mà phải nhận hình phạt này chứ?_Thiên Trọng.

-Chuyện cậu tông vào tôi chứ sao?_Quỳnh Anh.

-Nhưng đâu phải tại 1 mk tớ đâu chứ, tại cậu cũng chạy nhanh quá chứ bộ._Thiên Trọng.

-Cậu….._Quỳnh Anh cứng họng.

-Cậu ko cãi được tôi sao! Ha ha ha…_Thiên Trọng cười.

-Ko thèm gây sự vs cậu nữa._Quỳnh Anh giận dỗi.

Ko hiểu sao khi nhìn thấy thái độ của nó, Thiên Trọng ko khỏi bật cười.

-Tôi ko biết nói chung là chuyện này đều do cậu._Quỳnh Anh.

-Cậu, đúng là đồ ngang như cua._Thiên Trọng.

-Cậu quá khen, nhưng rất tiếc, tớ ko thuộc cung Cự Giải._Quỳnh Anh hãnh diện.

-E hèm, nhưng tớ lại thuộc cung Cự Giải đấy nhé!_Thiên Trọng.

-Các anh chị có thôi ngay đi ko hả?_Tiếng cô giám thị vang lên.

-Tôi phạt 2 anh chị ở lại dọn đến tối mới về._Cô Thu.

-Ơ..cô ơi...cô ơi..._Quỳnh Anh van nài.

-Ko bàn cãi nhiều, tiếp tục dọn đi._Giọng nói đanh thép của cô làm chúng nó ko nói gì thêm nữa.

Đợi sau khi cô đã đi khỏi. Quỳnh Anh quay sang lườm 1 phát cháy mặt:

-Tất cả tại cậu đó!

-Sao lại là lỗi của tôi chứ?_Thiên Trọng thắc mắc.

-Ko vì cãi nhau vs cậu thì sao phải dọn dẹp đến tối chứ?_Quỳnh Anh.

-Thôi, ko cãi nhau vs cậu nữa._Nói rồi, Quỳnh Anh tiếp tục dọn thư viện.

Thiên Trọng cũng ko muốn xích mích nên ai làm việc nấy vậy.

Một lúc sau có vẻ như vết thương đã ko còn sức chịu đựng, Quỳnh Anh cảm thấy chân mk đau hơn bình thường, nhưng vì ko muốn thua tên sao chổi đánh ghét kia nên cố nhẫn nhịn. Nó tiếp tục xếp sách nên chồng giá cao. Đang để 1 cuốn từ điển thì thật ko may, quyển sách đó rất dày và nặng khiến nó chới với và ngã xuống:

-Á…Á….Á….

Thấy vậy. Thiên Trọng đang xếp sách ở bên kia thì vội chạy lại xem có chuyện gì xảy ra thì thấy Quỳnh Anh đang nằm dưới sàn. Cậu chạy lại đỡ:

-Cậu ko sao chứ?

-Cảm ơn. Mk ko sao. Chẳng phải tại cậu mà mk ra nông nỗi này à???_Quỳnh Anh.

-Ko cãi nhau vs cậu nữa, rắc rối!_Thiên Trọng bó tay rồi.

-Cậu..Á…á….á…._Khi nó đang định đứng dậy thì đôi chân đau đã lên tiếng phản đối. Thất vậy, Thiên Trọng liền đỡ Quỳnh Anh lên ghế ngồi:

-Cậu ngồi đây nghỉ đi, để tớ làm hết phần của cậu cho, đồ hậu đậu ạ.

Nói cho mọi người biết nhà, Thiên Trọng tuy là một thiếu gia nhưng rất phóng khóng đó, đôi lúc có lạnh lùng thật nhưng rất hay giúp đỡ người khác. Quỳnh Anh có vẻ rất vui mừng sau khi nghe cậu nói của Thiên Trọng liền lấy chiếc headphone thì phát hiện:

-Thôi chết, mk quên ko mang rồi.

-Cậu làm sao thế?_Thiên Trọng.

-Tớ ko mang headphone._Quỳnh Anh.

-Lấy của tớ mà dùng._Thiên Trọng mỉn cười nói.

-Thankyou, mà ở đâu vậy?_Quỳnh Anh vui mừng hỏi.

-Trong cặp, đừng làm hỏng đó, cậu ko có tiền đền đâu?_Thiên Trọng.

-Biết rồi, xí….._Quỳnh Anh là lưỡi.

Quỳnh Anh tìm chiếc headphone trong cặp Thiên Trọng và phát hiện ra một điều thú vị:

-Sao đồ dùng của cậu toàn liên quan đến tập đoàn AF vậy ?

-HẢ??_Thiên Trọng ngạc nhiên khi nó hỏi như vậy.

-Máy tính, sách vở, bút, thước,..đều có kí hiện của AF nè. Cậu thân vs AF lắm hả?_Quỳnh Anh tò mò.

-Cậu ko biết tập đoàn AF sao?_Thiên Trọng.

-Mk ko quan tâm nhưng nghe nói tập đoàn này lớn lắm thì phải._Quỳnh Anh trả lời.

Thiên Trọng bó tay vs nó luôn, một tập đoàn nổi tiếng nhất thế giới như vậy mà ko biết???( Tác giả cũng vậy?)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play