5. Chương 5: Hôn cuồng nhiệt trong thang máy

Phó Cận Thần đặt điện thoại xuống bàn, đi đến cúi người nhìn xuống cô gái nhỏ đang ngồi trên giường. Trên người anh chỉ cuốn khăn tắm bên hông, để trần nửa thân trên lộ ra từng mũi cơ bắp săn chắc.

Ôn Ninh bị anh nhìn như vậy thì hơi đỏ mặt, một giọt nước từ tóc anh chảy xuống, rơi vào vầng trán xinh đẹp của cô.

Phó Cận Thần đưa tay nâng cằm cô lên, nheo mắt lại hỏi:

"Anh quá đáng lắm sao?"

"Ây da, em chỉ nói vậy để tiểu Nhiễm ghen tị thôi, anh đừng giận!" Ôn Ninh cầm lấy tay anh, hôn một cái vào mu bàn tay để lấy lòng.

"Em đừng hòng lừa được anh, anh nghe thấy hết đấy." Cô gái này thường ngày ăn nói nhỏ nhẹ, dịu dàng với anh. Thế mà lại ở sau lưng anh, lớn tiếng nói xấu anh với bạn bè.

"Anh yêu, lần sau em nhất định sẽ nói tốt về anh, cho em xin lỗi đi mà..."

"Không có lần sau nữa, đi tắm thôi." Nói xong Phó Cận Thần bế cô lên đi vào phòng tắm.

"Bỏ em xuống, em tự đi tắm được!" Ôn Ninh giãy dụa.

"Anh vừa tắm xong, bên dưới nền vẫn còn bọt xà phòng nên rất dễ trượt ngã. Anh không yên tâm để hai mẹ con em một mình, anh sẽ giúp em tắm."

Cửa phòng tắm đóng lại, Ôn Ninh từ bên trong thất thanh:

"A~! Phó Cận Thần, tên biến thái này!" Quen nhau đã được hai năm, hẳn đây là lần đầu tiên Ôn Ninh dám chửi thẳng mặt Phó Cận Thần.

Mộ Ngữ Nhiễm chỉ bởi vì câu nói 'anh thích em' của Lục Dĩ Hàng mà cả đêm mất ngủ, sáng cô mang đôi mắt thâm quầng đến công ty làm việc.

"Chị Nhiễm, chị mất ngủ sao?" Tô Linh đặt một cốc cà phê xuống bàn làm việc của cô, ân cần hỏi.

"Ừm, không ngủ được." Cô cầm cốc cà phê lên uống một ngụm, đang định tán chuyện với Tô Linh một chút thì chủ biên Trương gọi cô lên phòng.

"Chào buổi sáng chủ biên Trương." Cô đóng cửa phòng lại, trong lòng thấp thỏm không biết Trương Ngọc tìm cô làm gì?

"Qua đây ngồi đi."

Sau đó Trương Ngọc đưa cho cô một sấp giấy tờ, tất cả đều là thông tin về người đàn ông tên 'Phó Cận Niên'.

Phó Cận Niên? Hình như cô đã từng nghe thấy cái tên này rồi thì phải.

"Anh ta là tổng giám đốc của tập đoàn Kim Tiền Phó thị, ngày mai sẽ đến thành phố A bàn chuyện làm ăn với tập đoàn Khải Nguyệt, bọn họ cho phép báo chí được đăng bài. Em về tìm hiểu kỹ càng về anh ta đi, ngày mai chúng ta đi phỏng vấn."

"Vâng." Ngày mai rồi sao? Gấp như vậy à?

Mộ Ngữ Nhiễm cầm tệp tài liệu ra khỏi phòng Trương Ngọc, cô thở dài, tối nay lại không được ngủ rồi!

Tô Linh thấy cô chán nản gục xuống bàn, liền tiến tới hỏi han:

"Chủ biên tìm chị có chuyện gì à? Sao sắc mặt chị kém vậy?"

"Đây này." Mộ Ngữ Nhiễm đẩy tệp tài liệu qua.

"Phó Cận Niên?" Tô Linh chợt tròn mắt.

"Em biết anh ta à?"

"Dĩ nhiên rồi, anh ta nổi tiếng lắm đấy!" Tô Linh cảm thán.

Tốt rồi, nếu Tô Linh biết rõ về Phó Cận Niên thì Mộ Ngữ Nhiễm cô không cần phải đọc mấy thứ này nữa, trực tiếp hỏi cô bé này là được.

"Vậy em kể xem." Cô lấy lại tinh thần, chống tay lên cằm nghe Tô Linh nói.

"Phó Cận Niên, năm ba mươi tuổi, đẹp trai, đã kết hôn."

"Kết hôn rồi sao?"

"Tất nhiên rồi, vợ anh ta tên là Hứa Đồng cũng làm phóng viên, hình như là ở đài Vãn Tinh."

"Ồ, nói vậy thì chắc ngày mai không chỉ có mỗi chúng ta đi phỏng vấn đâu nhỉ?"

"Còn một chuyện động trời hơn nữa, trước khi cưới người vợ Hứa Đồng này, anh ta còn qua lại với em gái cô ta, tên là Hứa Tịnh."

"Còn có chuyện cẩu huyết như vậy sao?" Mộ Ngữ Nhiễm bất ngờ.

"Thế rốt cuộc anh ta yêu người nào?" Cô không nhịn được hỏi.

"Trước đây em có đọc một bài viết liên quan đến anh ta và cô Hứa Tịnh đó, còn có ảnh chụp lén, trông bọn họ rất tình cảm. Nhưng về sau thì lại thấy cưới cô chị Hứa Đồng, em cũng không biết là anh ta yêu ai nữa."

Không ngờ tên Phó Cận Niên này lại vô liêm sỉ như vậy! Yêu cô em nhưng lại cưới cô chị!

Buổi chiều Mộ Ngữ Nhiễm chuẩn bị tan làm thì Lục Dĩ Hàng gọi đến.

"A lô, ai vậy?"

"Em vẫn chưa lưu số của tôi?" Lục Dĩ Hàng bất mãn, anh tìm mọi cách để có được số điện thoại của Mộ Ngữ Nhiễm, sau khi có thì lập tức lưu vào danh bạ, anh phải nhẫn nhịn lắm mới không ngày đêm gọi cho cô. Ấy vậy mà cô gái này lại không thèm lưu số điện thoại của anh!

"Hoá ra là anh Lục à, anh gọi tôi có việc gì không?"

"Không có việc gì thì không được gọi cho em à?"

"Đúng vậy, tôi rất bận." Mộ Ngữ Nhiễm nhìn đồng hồ, cô bận đi về nhà ngủ một giấc đây.

"Em nghĩ tôi rảnh hơn em sao?" Anh là tổng giám đốc của một tập đoàn lớn, bận trăm công nghìn việc vẫn không quên gọi điện thoại cho cô. Còn cô chỉ là một phóng viên ngày đi làm đúng giờ, tan làm đúng lúc, vậy mà còn nói 'rất bận'?

"Tôi không có ý đó, rốt cuộc anh gọi tôi làm gì?"

"Tôi nhớ em." Giọng anh âm trầm, quả thực anh rất nhớ cô.

"Hả?" Mộ Ngữ Nhiễm không thể tiêu hóa được lời nói của anh.

"Tôi nói là tôi nhớ em, Mộ Ngữ Nhiễm!"

Tim cô lỡ nhịp, mặt bất giác nóng lên, cô vội vàng tắt điện thoại không dám nói câu nào nữa.

Dạo này Lục Dĩ Hàng bị làm sao vậy? Sao cứ thích thả thính lung tung thế?

Mộ Ngữ Nhiễm vừa ra khỏi cửa công ty liền nhìn thấy xe của Lục Dĩ Hàng, cô cầm túi xách lên che mặt, thầm hy vọng anh ta không nhìn thấy cô.

Đi được một đoạn thì đằng sau vang lên tiếng còi xe, cô quay đầu lại nhìn thì xe của Lục Dĩ Hàng tiến đến bên cạnh rồi dừng lại.

"Lên xe." Anh mở cửa sổ xe bên ghế lái phụ, liếc cô một cái, giọng điệu lạnh nhạt.

"Anh đang ra lệnh cho tôi đấy à?" Mộ Ngữ Nhiễm khó chịu nhìn Lục Dĩ Hàng.

Vừa nãy gọi điện thoại còn bảo rất nhớ cô, bây giờ gặp, mặt anh ta còn lạnh hơn nước đá, giọng điệu lại hống hách ra lệnh cho cô!

Lục Dĩ Hàng thấy cô khó chịu không muốn lên xe, anh lập tức mở cửa bước xuống, đi đến bên cạnh cô rồi mở cửa bên ghế lái phụ.

"Lên xe đi, tôi đưa em về." Vừa nãy không nhìn thấy rõ, bây giờ ở khoảng cách gần như vậy, anh dễ dàng nhìn ra Mộ Ngữ Nhiễm đang rất mệt mỏi. Trong lòng anh đau xót, giọng điệu lập tức ôn hoà.

Cô cũng không nói gì nữa, lên xe của Lục Dĩ Hàng để anh ta đưa về.

"Có muốn ăn chút gì không?" Lục Dĩ Hàng quay sang nhìn cô hỏi.

"Không cần đâu, tôi về nhà rồi ăn cũng được."

"Thôi được."

Về đến nơi, vốn định cảm ơn anh ta một câu rồi nhà ai người nấy về thì Lục Dĩ Hàng đi đến, lướt qua người cô rồi đi thẳng vào căn hộ, nói là muốn uống một chén trà.

Gì chứ? Anh ta muốn vào nhà cô uống nước sao?

Cô vội vàng đuổi theo sau, trong lòng thấp thỏm không biết sáng ra cô đã dọn dẹp nhà cửa hay chưa?

"Để tôi dẫn đường." Cô chạy lên phía trước, vì căn hộ của cô ở tầng bốn nên hai người phải đi thang máy. Mọi khi một mình thì cô đều đi cầu thang bộ, không dám đi thang máy vì bị ám ảnh bởi sự cố trong thư viện năm đó.

"Sao tối vậy?" Ở trong thang máy, Lục Dĩ Hàng phát hiện ánh sáng rất yếu, nhìn còn không rõ Mộ Ngữ Nhiễm.

"Nhiều bóng đèn ở chung cư đều bị hỏng, mấy tuần rồi không thấy chủ nhà thay đi, không biết là vì sao?" Cô ngước nhìn cái ánh sáng yếu ớt trên đầu, lòng hoài nghi tên chủ nhà kia không có tiền mua bóng đèn mới.

"Như thế cũng tốt." Lục Dĩ Hàng nhìn cô, đột nhiên thốt ra một câu.

"Cái gì?" Như vậy mà cũng tốt được sao? Tốt cái đầu anh ta ấy!

"Không phải sao? Ánh sáng yếu, rất thích hợp làm chuyện mờ ám." Nói xong anh vòng tay ôm lấy eo của Mộ Ngữ Nhiễm, kéo cô vào lòng.

"Này anh làm gì thế? Bỏ tay ra." Mộ Ngữ Nhiễm hốt hoảng, hai tay ấn vào lồng ngực Lục Dĩ Hàng.

"Làm chuyện mà tôi muốn làm." Anh cúi xuống định hôn thì Mộ Ngữ Nhiễm quay mặt đi, thang máy liền 'tinh' một cái.

"Đ...đến nơi rồi." Cô giãy dụa, muốn thoát khỏi người Lục Dĩ Hàng nhưng anh còn siết chặt hơn.

"Hôn tôi một cái, không thì em đừng mong ra khỏi đây."

"Anh Lục, ở đây có camera!" Mộ Ngữ Nhiễm tức giận nhìn anh.

"Sợ cái gì? Tối như vậy thì ai thèm nhìn chúng ta chứ? Nào, hôn một cái thôi."

Lục Dĩ Hàng ghìm chặt cô như vậy, không bố thí cho anh một nụ hôn thì chắc hai người phải ở đây cả đêm mất. Nghĩ như vậy, Mộ Ngữ Nhiễm đành nhón chân hôn nhẹ anh một cái.

Vẻ mặt Lục Dĩ Hàng bất mãn nhìn cô:

"Em không biết hôn thì tôi đành dạy cho em vậy." Nói xong, anh dùng một tay giữ lấy gáy của cô, tay kia ôm chặt hông không cho cô phản kháng, sau đó cúi đầu xuống.

Mộ Ngữ Nhiễm trợn tròn mắt, muốn phản kháng nhưng lại bị anh giữ chặt. Cô không chịu hợp tác, Lục Dĩ Hàng liền dùng lưỡi cạy miệng cô rồi đi vào bên trong thăm dò, ép cô phải đáp trả.

"Ưm..." Đầu óc Mộ Ngữ Nhiễm mơ hồ, tay chân mềm nhũn, không ngờ cô lại bị khuất phục trước nụ hôn ướt át của anh.

Thấy cô nhắm mắt, hôn lại anh cuồng nhiệt như vậy, Lục Dĩ Hàng trong lòng rạo rực, lập tức đưa cô ra khỏi thang máy.

Anh áp Mộ Ngữ Nhiễm vào tường, đôi môi chuyển xuống hôn vào xương quai của cô rồi cắn một cái. Tay anh không tự chủ được mà luồn vào bên trong áo, cảm nhận làn da mềm mại như em bé của cô.

"A~..." Mộ Ngữ Nhiễm bị anh cắn đau liền kêu một tiếng, hai tay muốn đẩy anh ra nhưng lại càng bị giữ chặt.

Mắt Lục Dĩ Hàng tối lại, anh vùi mặt vào cổ Mộ Ngữ Nhiễm, hít hà hương thơm trên người cô, tay anh ở bên trong áo không ngừng vuốt ve.

"Nhiễm, tôi muốn ăn tối." Lời nói mê hoặc đầy ẩn ý, nhưng Mộ Ngữ Nhiễm lại nghe không ra.

"Tôi cũng đang đói đây! Anh bỏ tôi ra đi, đừng để người khác nhìn thấy!" Cô tỉnh ngộ, lo lắng nhìn xung quanh.

Lục Dĩ Hàng nhanh chóng kiềm chế lại bản thân, nhẹ nhàng buông cô ra, ánh mắt không tự chủ được nhìn xuống ngực cô. Vừa rồi hăng say quá, chiếc áo sơ mi của cô bị bung một cúc, lộ ra cái áo lót màu đen như ẩn như hiện.

Mộ Ngữ Nhiễm vội vàng chỉnh trang lại, khuôn mặt đỏ bừng. Lục Dĩ Hàng ho nhẹ một cái, quay người đi ra chỗ khác.

"Em ở phòng nào?"

Mộ Ngữ Nhiễm không trả lời anh, trực tiếp đi lên phía trước lấy chìa khóa mở cửa.

Chapter
1 1. Chương 1: Tình một đêm
2 2. Chương 2: Người hạ thuốc
3 3. Chương 3: Cùng nhau ăn tối
4 4. Chương 4: Người chị gái bí ẩn
5 5. Chương 5: Hôn cuồng nhiệt trong thang máy
6 6. Chương 6: Lí do năm đó bị từ chối
7 7. Chương 7: Không chú ý tới anh
8 8. Chương 8: Rất lo lắng cho cô
9 9. Chương 9: Cân nhắc đến anh
10 10. Chương 10: Xin hãy kiềm chế
11 11. Chương 11: Bình giấm chua sĩ diện
12 12. Chương 12: Mục Tước Ngạn
13 13. Chương 13: Chị cô trở về rồi
14 14. Chương 14: Người phụ nữ của Mục Tước Ngạn
15 15. Chương 15: Quá khứ đau thương của cô
16 16. Chương 16: Bất ngờ chạm mặt
17 17. Chương 17: Chỉ cần Lục Dĩ Hàng chết
18 18. Chương 18: Khoe bạn gái
19 19. Chương 19: Người đàn ông kỳ lạ
20 20. Chương 20: Gọi cho anh
21 21. Chương 21: Mộ Ngữ Tâm chính là Mộ Ngữ Nhiễm
22 22. Chương 22: Vén màn bí mật 1
23 23. Chương 23: Vén màn bí mật 2
24 24. Chương 24: Chúng ta kết hôn đi
25 25. Chương 25: Hồi ức
26 26. Chương 26: Đăng ký kết hôn
27 27. Chương 27: Tình huống trớ trêu
28 28. Chương 28: Rất ngọt
29 29. Chương 29: Muốn làm chuyện đó (H+)
30 30. Chương 30: Khó chiều (H+)
31 31. Chương 31: Tình bạn hay tình địch?
32 32. Chương 32: Bị cướp
33 33. Chương 33: Đụng nhầm người
34 34. Chương 34: Cũng may là không bị cướp sắc
35 35. Chương 35: Hôn lễ của Ôn Ninh và Phó Cận Thần
36 36. Chương 36: Một nhát chí mạng
37 37. Chương 37: Chơi trò kích thích
38 38. Chương 38: Bí mật của Mục Tước Ngạn, sự thật về Mộ Ngữ Tâm
39 39. Chương 39: Muốn gặp con dâu tương lai
40 40. Chương 40: Ôm một cái
41 41. Chương 41: Muốn cởi quần anh
42 42. Chương 42: Mộ Ngữ Nhiễm say rượu
43 43. Chương 43: Vết thương bị rách (H+)
44 44. Chương 44: Lục Dĩ Hàng vượt tường
45 45. Chương 45: Ly hôn đi
46 46. Chương 46: Trịnh Y Kiều thổ lộ
47 47. Chương 47: Cười trên nỗi đau của anh
48 48. Chương 48: Lời xin lỗi từ Mộ Ngữ Nhiễm
49 49. Chương 49: Chỉ cần có cô ở bên cạnh
50 50. Chương 50: Đổi tư thế (H+)
51 51. Chương 51: Sự quyết tâm của cô
52 52. Chương 52: Cầu hôn
53 53. Chương 53: Ra mắt nhà chồng
54 54. Chương 54: Phản đối
55 55. Chương 55: Phát hiện bí mật động trời
56 56. Chương 56: Trộm dữ liệu
57 57. Chương 57: Để anh ấy đi
58 58. Chương 58: Báo thù - Bị gài bẫy
59 59. Chương 59: Rời khỏi
60 60. Chương 60: Bị sảy thai
61 61. Chương 61: Chờ đợi
62 62. Chương 62: Hội bạn bè tụ tập
63 63. Chương 63: Chuyện quan trọng (H+)
64 64. Chương 64: Lễ vật khủng bố
65 65. Chương 65: Tiệc độc thân
66 66. Chương 66: Màn rước dâu hoành tráng
67 67. Chương 67: Tuần trăng mật (1)
68 68. Chương 68: Tuần trăng mật (2 - H+)
69 69. Chương 69: Tuần trăng mật (3)
70 70. Chương 70: Uy hiếp bác sĩ
71 71. Chương 71: Tiểu bảo bảo ra đời
72 72. Chương 72: Ngoại truyện 1: Mộ Ngữ Tâm
73 73. Chương 73: Ngoại truyện 2: Cuộc gặp gỡ giữa Ôn Ninh và Phó Cận Thần
74 74. Chương 74: Ngoại truyện 3: Cuộc gặp gỡ giữa Ôn Ninh và Phó Cận Thần
75 75. Chương 75: Ngoại truyện 4: Cuộc gặp gỡ giữa Ôn Ninh và Phó Cận Thần
76 76. Chương 76: Ngoại truyện 5: Cuộc gặp gỡ giữa Ôn Ninh và Phó Cận Thần
77 77. Chương 77: Ngoại truyện 6: Cuộc gặp gỡ giữa Ôn Ninh và Phó Cận Thần
78 78. Chương 78: Ngoại truyện 7: Cuộc gặp gỡ giữa Ôn Ninh và Phó Cận Thần
79 79. Chương 79: Trừng phạt!
80 80. Chương 80: Lời cảm ơn - Giới thiệu truyện mới
Chapter

Updated 80 Episodes

1
1. Chương 1: Tình một đêm
2
2. Chương 2: Người hạ thuốc
3
3. Chương 3: Cùng nhau ăn tối
4
4. Chương 4: Người chị gái bí ẩn
5
5. Chương 5: Hôn cuồng nhiệt trong thang máy
6
6. Chương 6: Lí do năm đó bị từ chối
7
7. Chương 7: Không chú ý tới anh
8
8. Chương 8: Rất lo lắng cho cô
9
9. Chương 9: Cân nhắc đến anh
10
10. Chương 10: Xin hãy kiềm chế
11
11. Chương 11: Bình giấm chua sĩ diện
12
12. Chương 12: Mục Tước Ngạn
13
13. Chương 13: Chị cô trở về rồi
14
14. Chương 14: Người phụ nữ của Mục Tước Ngạn
15
15. Chương 15: Quá khứ đau thương của cô
16
16. Chương 16: Bất ngờ chạm mặt
17
17. Chương 17: Chỉ cần Lục Dĩ Hàng chết
18
18. Chương 18: Khoe bạn gái
19
19. Chương 19: Người đàn ông kỳ lạ
20
20. Chương 20: Gọi cho anh
21
21. Chương 21: Mộ Ngữ Tâm chính là Mộ Ngữ Nhiễm
22
22. Chương 22: Vén màn bí mật 1
23
23. Chương 23: Vén màn bí mật 2
24
24. Chương 24: Chúng ta kết hôn đi
25
25. Chương 25: Hồi ức
26
26. Chương 26: Đăng ký kết hôn
27
27. Chương 27: Tình huống trớ trêu
28
28. Chương 28: Rất ngọt
29
29. Chương 29: Muốn làm chuyện đó (H+)
30
30. Chương 30: Khó chiều (H+)
31
31. Chương 31: Tình bạn hay tình địch?
32
32. Chương 32: Bị cướp
33
33. Chương 33: Đụng nhầm người
34
34. Chương 34: Cũng may là không bị cướp sắc
35
35. Chương 35: Hôn lễ của Ôn Ninh và Phó Cận Thần
36
36. Chương 36: Một nhát chí mạng
37
37. Chương 37: Chơi trò kích thích
38
38. Chương 38: Bí mật của Mục Tước Ngạn, sự thật về Mộ Ngữ Tâm
39
39. Chương 39: Muốn gặp con dâu tương lai
40
40. Chương 40: Ôm một cái
41
41. Chương 41: Muốn cởi quần anh
42
42. Chương 42: Mộ Ngữ Nhiễm say rượu
43
43. Chương 43: Vết thương bị rách (H+)
44
44. Chương 44: Lục Dĩ Hàng vượt tường
45
45. Chương 45: Ly hôn đi
46
46. Chương 46: Trịnh Y Kiều thổ lộ
47
47. Chương 47: Cười trên nỗi đau của anh
48
48. Chương 48: Lời xin lỗi từ Mộ Ngữ Nhiễm
49
49. Chương 49: Chỉ cần có cô ở bên cạnh
50
50. Chương 50: Đổi tư thế (H+)
51
51. Chương 51: Sự quyết tâm của cô
52
52. Chương 52: Cầu hôn
53
53. Chương 53: Ra mắt nhà chồng
54
54. Chương 54: Phản đối
55
55. Chương 55: Phát hiện bí mật động trời
56
56. Chương 56: Trộm dữ liệu
57
57. Chương 57: Để anh ấy đi
58
58. Chương 58: Báo thù - Bị gài bẫy
59
59. Chương 59: Rời khỏi
60
60. Chương 60: Bị sảy thai
61
61. Chương 61: Chờ đợi
62
62. Chương 62: Hội bạn bè tụ tập
63
63. Chương 63: Chuyện quan trọng (H+)
64
64. Chương 64: Lễ vật khủng bố
65
65. Chương 65: Tiệc độc thân
66
66. Chương 66: Màn rước dâu hoành tráng
67
67. Chương 67: Tuần trăng mật (1)
68
68. Chương 68: Tuần trăng mật (2 - H+)
69
69. Chương 69: Tuần trăng mật (3)
70
70. Chương 70: Uy hiếp bác sĩ
71
71. Chương 71: Tiểu bảo bảo ra đời
72
72. Chương 72: Ngoại truyện 1: Mộ Ngữ Tâm
73
73. Chương 73: Ngoại truyện 2: Cuộc gặp gỡ giữa Ôn Ninh và Phó Cận Thần
74
74. Chương 74: Ngoại truyện 3: Cuộc gặp gỡ giữa Ôn Ninh và Phó Cận Thần
75
75. Chương 75: Ngoại truyện 4: Cuộc gặp gỡ giữa Ôn Ninh và Phó Cận Thần
76
76. Chương 76: Ngoại truyện 5: Cuộc gặp gỡ giữa Ôn Ninh và Phó Cận Thần
77
77. Chương 77: Ngoại truyện 6: Cuộc gặp gỡ giữa Ôn Ninh và Phó Cận Thần
78
78. Chương 78: Ngoại truyện 7: Cuộc gặp gỡ giữa Ôn Ninh và Phó Cận Thần
79
79. Chương 79: Trừng phạt!
80
80. Chương 80: Lời cảm ơn - Giới thiệu truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play