Xuyên Nhanh, Le Lói Ánh Dương Quang
Ngoại Truyện Vi Diện 12
Sau 2 năm, Dương Tử gã ta chợt nhận ra, bản thân căn bản là lỡ yêu y rồi, yêu một kẻ câm mà ban đầu hắn xua đuổi
Bước về căn nhà u tối mà lạnh lẽo, không chút ánh sáng, không còn mùi hương thơm của Tố Lục, trong lòng hắn căn bản là thấy khó khăn vô cùng, cả cơ thể tựa nhưu khuỵu xuống đất, nhớ đến mùi hương luôn chảy dọc căn nhà, nhớ đến mái tóc bạch kim của hắn..Nhớ đến đôi mắt đẹp đẽ đã khiến hắn say lòng..hắn..hắn nhớ y nhiều lắm...
Tố Lục - Iklies
"Này..này,,"
Tố Lục - Iklies
"Nấu cho tôi món đó.."
Tố Lục - Iklies
"Dương Tử, tôi thích hoa cúc"
Comments
(〜 ̄▽ ̄)〜Bon〜 bon〜( ̄▽ ̄〜)
có ko giữ mất đừng tìm
2021-09-23
0
₦ɧậɬ ₦ဌևყệꞎ đạΐ ɬΐêŋ
Huhu.. khóc rồi, vi diện buồn nhất và đã thỏa mãn được tôi, bộ truyện đầu tiên làm tôi rơi nước mắt, rất vừa ý với cái kết này, mong tác giả hãy viết thêm nhiều vi diện SE như này, rất hay, tôi vẫn còn đang khóc... hay quá... rất hay. MUỐN NHIỀU SE HƠN NỮA!!!
2021-09-17
0
Nhất Tử
có nhiều thứ khi mất đi họ mới biết trân trọng
2021-09-06
7