CHƯƠNG 17: CHIỀU TÀ VẤN VƯƠNG ĐƯỢM BUỒN.

Màn hình điện thoại Lâm Phi Đào để trên mặt ghế đá lúc này hiện sáng, một dòng chữ ngay ngắn hiện rõ trên màn hình điện thoại.

Là một dãy số chưa lưu vào danh bạ, kèm theo đó là một dòng tin nhắn: Hôm nay không cần ở nơi kí túc xá nữa, chuẩn bị đồ đến biệt thự tôi sinh sống.

Lâm Phi Đào nét mặt đượm buồn, khoé môi chỉ biết nhếch lên để lộ một nụ cười lạnh nhạt.

Anh ấy vẫn như thế...

Tính khí vẫn như những ngày quen nhau. Vẫn nhất quyết tự quyết định hành đồng chẳng cần để ý xem bản thân cô có đồng ý hay không.

Nhưng mà anh đâu có biết rằng giờ đây cô và anh vốn dĩ đã trở thành người dưng nước lã, đường ai nấy đi, chỉ vì lý do cá nhân nên cô mới tìm đến anh.

Hay nói cách khác, khoảng cách giữa anh và cô lúc này chỉ còn tồn tại hai đường thẳng song song không bao giờ bị trùng, vai vế lúc này chỉ tồn tại chủ nợ và con nợ mà thôi.

Số tiền cô nợ anh, cô dần dần sẽ trả nhưng không biết tình cảm cô nợ anh bao giờ mới xí xoá được hết trong trái tim đây?

Lâm Phi Đào kéo vạt váy xuống che đi vết thương, lưng cô ngả ra phía sau tựa vào thành ghế đá mát lạnh, đưa ánh mắt ngước lên nhìn bầu trời vẫn còn tồn dư lại phân nửa hoàng hôn.

Hoàng hôn vẫn tròn, to như ngày nào, vẫn luôn phiên lấp mình dưới dãy núi trắng xoá kia.

Lâm Phi Đào ngắm nhìn những sợi hoàng hôn cuối cùng trong ngày, trong lòng cô man mác dấy lên nỗi buồn tủi.

Hoàng hôn là sự kết thúc của một ngày dài bận bịu, gợi cho con người ta một tấn tâm trạng sầu bi và vương vấn một điều gì đó khó nói.

Cũng giống như Lâm Phi Đào, cô không thể nào nói hết nỗi lòng trong tâm can mình ra về một mối tình đầu đẹp đẽ nhưng nhanh chóng kết thúc trong sự bi thương và vội vã.

Tình yêu nó cũng giống như chu kỳ tuần hoàn của một ngày, khoảnh khắc ban đầu rực rỡ, tươi mới rạng ngời như những ánh bình minh thì khi kết thúc nó lại u buồn, sâu tư và ảm đạm như buổi chiều hoàng hôn.

Lâm Phi Đào từ từ khép đôi mi lặp, từ từ thở dài một cái.

Chỉ còn gần hai tháng nữa là sinh nhật tuổi mười chín của cô rồi, liệu rằng người đó có còn nhớ không? Còn nhớ ngày sinh nhật của cô, còn nhớ màu sắc mà cô thích, nhớ những món đồ mà cô ưa, nhớ những thứ mà cô ghét...

Lâm Phi Đào đang trầm tư suy nghĩ thì bỗng nhiên có một thứ gì đó mát lạnh áp vào bên gò má của cô, khiến cho cô giật mình mà mở mắt.

"Phi Phi?"

Lâm Phi Đào ngồi thẳng người đồng thời quay lại phía sau, để mặt mình đối diện với Vy Tố Phi.

"Chẳng phải cậu tham gia lớp học đàn Guitar cùng với Giả Phỉ, sao hiện tại cậu vậy còn ở đây?"

Vy Tố Phi mặt mày cau có ném thẳng lon Coca mát lạnh vào người Lâm Phi Đào, giọng nói có chút gắt gỏng.

"Cậu lại bị bọn Cẩm Tú Ngôn bắt nạt?" Không đợi Lâm Phi Đào chối cãi lại lời nghi vấn của mình, Vy Tố Phi lập tức cướp lấy lời thoại của cô: "Fuck! Không có lão nương bên cạnh là y như rằng bọn chúng lại lật mặt!"

Nhìn nét mặt bực tức hiện tại của người bạn tốt, Lâm Phi Đào chỉ biết phì cười.

Vy Tố Phi không thấy vui vẻ gì khi bản thân mình bị cười như vậy, ngay lập tức cô quay sang trút giận lên người Lâm Phi Đào, hai tay nhéo hai bên gò má của Lâm Phi Đào đến biến dạng, đỏ ửng in hằn ngón tay.

"Chết tiệt, lão nương đang lo lắng cho cậu vậy mà cậu lỡ lòng nào cười tâm đắc như vậy?"

Lâm Phi Đào cố gắng gỡ từng đầu ngón tay của Vy Tố Phi đang dán chặt vào làn da trắng mịn của mình, miệng không ngừng kêu đau cầu xin Vy Tố Phi nhẹ tay.

Cuối cùng Vy Tố Phi cũng đã chịu buông tha cho hai bên gò má đáng thương của Lâm Phi Đào, bỗng nhiên cô chợt nhớ đến vẻ mặt thất thần ban nãy của Lâm Phi Đào khi nhìn vào màn hình điện thoại. Dù Vy Tố Phi đứng từ phía xa nhưng cô cũng có thể thấu hiểu nỗi tâm trạng hiện tại của bạn mình.

''Đào Đào, nay đến gặp người tình u mê quá hoá quên giờ giấc sao?''

Vy Tố Phi nhìn vẻ mặt nhăn nhó của Lâm Phi Đào, máu tò mò nổi lên khi nghĩ đến việc bạn tốt gặp mạt người tình cũ.

Mặc dù chuyện này không mấy liên quan đến Vy Tố Phi, nhưng cô đâu thể để người bạn thân của mình lại một lần nữa rơi vào con đường thống khổ nữa.

Khuôn mặt của Lâm Phi Đào tỏ vẻ khó hiểu, ánh mắt cô bao trùm lấy sắc khí bực tức của Vy Tố Phi.

''Phi Phi, cậu có thể vào ngay vấn đề chính mà, đâu cần thiết dài dòng như vậy, thật khó hiểu!''

Nửa nói nửa ập ờ không thành câu như vậy, có thần tiên trên trời mới hiểu được ý nói của cậu ta là gì thôi. Lâm Phi Đào khó hiểu trong lòng.

Vy Tố Phi ép hai bàn tay thon thả lên gò má mềm mại tựa như bông gòn của Lâm Phi Đào, ánh mắt của cô có chút nghi hoặc.

''Khai mau, nay cậu mang cơm đến cho Lục Cảnh Sâm, hai người đã nối lại mối tình xưa?''

Lâm Phi Đào bất giác cựa quậy thoát khỏi đôi bàn tay lụa đào kia, lắc đầu lia lịa phủ định nói nói nghi hoặc kia.

''Không, đâu có!''

Vy Tố Phi ghé mặt mình sát lại mặt cô, ánh mắt đảo quanh gương mặt bối rối không nói dối thành tiếng, con mắt của Vy Tố Phi lượt dạo một hồi rồi dừng lại những dấu vết ám muội trên chiếc cổ trắng ngần của Lâm Phi Đào.

Vy Tố Phi đứng thẳng người lên, khoanh tay trước ngực, lưng tựa vào thành ghế đá mát lạnh, đồng thời cô quay mặt lại nhìn chằm chằm vào khuôn mặt lảng tránh sự thật kia mà đánh giá.

''Nói dối không chớp mắt!''

''Gì... giờ cơ?'' Lâm Phi Đào chớp mắt mà hỏi lại.

''Ai làm sai điều gì tự nhột nha!''

Lâm Phi Đào giơ tay lên chịu đầu hàng trước những lời nói giảm nói tránh của cô bạn.

''Thôi được rồi Phi Phi, mình chịu thua trò chơi chữ của cậu rồi! Cậu muốn nói gì cứ vào thẳng vấn đề chính đi, đừng câu thời gian đi bởi hiện tại thời gian đối với mình là rất quý!'' Lâm Phi Đào thở dài, bất lực mà nói.

Vy Tố Phi nhìn tâm trạng của cô bất lực mà trong lòng cũng đoán được đáp án là gì. Cô lại gần Lâm Phi Đào, một tay đặt lên cổ của cô, ánh mắt cười khẩy nhìn lên khuôn mặt chưa kịp phản ứng kia, tay đặt ở trên cổ đột ngột vặt cổ áo ra khiến cho một nấc cúc áo bị đứt, lộ ra những vết hôn ám muội vẫn còn đỏ hỏn chưa phai màu.

''Đào... cậu đã bị đụng chạm sao?''

Vy Tố Phi nhìn xuống dưới, ánh nhìn rơi vào vết hôn ở xương quai xanh mảnh khảnh của cô, dưới vết hôn ấy còn có rất nhiều vết hôn chằng chịt đan xen lẫn nhau trải dài xuống dưới bên gò đồi.

Lâm Phi Đào có chút giật mình vội vàng lấy tay che đi những vết hôn ám muội đó, khuôn mặt có chút nóng ran ở dưới lớp makeup, đôi môi thâm tím của cô run rẩy không nói lên lời nào.

Cô không biết nên giải thích thế nào cho cô bạn của mình hiểu được sự tình này. Chẳng lẽ cô lại nói với Vy Tố Phi rằng bản thân mình không thể quên được anh ấy sao?

Quả thật là cô không thể nào quên đi anh ta được, điều đó được chứng minh qua những lần anh ta động chạm vào cô.

Trong ngày hôm nay cô đã bị hắn ta cưỡng hôn trên dưới năm lần, những lần bị cưỡng hôn, bị bàn tay ranh ma của hắn thăm dò bên trong lớp áo, lý trí của cô rất muốn đẩy hẳn ta ra nhưng không hiểu sao đôi bàn tay của cô không tài nào vùng vẫy thoát khỏi những nụ hôn cướp đi sinh lực ấy.

Ngược lại những lần bị cưỡng bức, cô không những không phản kháng lại được mà còn học cách tiếp nhận những nụ hôn nồng nhiệt đó, từ từ học cách đáp trả lại, từ từ học cách hô hấp trong những lần bị con mãnh thú bạo mạn cướp đoạn nụ hôn kia.

Những lần bị hắn ta hôn, cô như hiểu ra được hai mảnh trái tim gắn kết mối tình giữa hai người vẫn còn lưu đọng lại. Giữa bọn họ vẫn còn sợi dây tơ hồng do ông Tơ bà Nguyệt se duyên, cứ như mọi sa ngã của dòng thời gian không hề tác động đến mối nhân duyên ấy, càng không thể khiến cho hai người bọn họ xa cách ở mỗi phương trời góc bể.

Hot

Comments

Diamond Yurri

Diamond Yurri

hay nha tác giả 👍

2022-06-30

0

ℛ𝓮𝓷

ℛ𝓮𝓷

hay qué

2022-06-10

0

Lẩu

Lẩu

Hay qua

2022-06-06

0

Toàn bộ
Chapter
1 CHƯƠNG 1: ÁNG VĂN ĐẦU.
2 CHƯƠNG 2: KHÔNG TỪ MÀ BIỆT.
3 CHƯƠNG 3: GẶP LẠI NHAU.
4 CHƯƠNG 4: DƯ VỊ QUEN THUỘC.
5 CHƯƠNG 5: ĐÁNH DẤU CHỦ QUYỀN.
6 CHƯƠNG 6: SCHOOL LIFE.
7 CHƯƠNG 7: MIỆNG LƯỠI ĐỘC ĐOÁN.
8 CHƯƠNG 8: SẼ KHÔNG RUNG ĐỘNG.
9 CHƯƠNG 9: GIAM LÒNG.
10 CHƯƠNG 10: ĐƯỢC ĐÀ LẤN TỚI.
11 CHƯƠNG 11: TÊN BỆNH HOẠN.
12 CHƯƠNG 12: MỐI TÌNH VIỂN VÔNG.
13 CHƯƠNG 13: HAI TA KHÔNG TƯƠNG XỨNG.
14 CHƯƠNG 14: DẠ TƯỚC THIỆU.
15 CHƯƠNG 15: HÀM Ý QUAN TÂM.
16 CHƯƠNG 16: BÁNH BAO NHỎ.
17 CHƯƠNG 17: CHIỀU TÀ VẤN VƯƠNG ĐƯỢM BUỒN.
18 CHƯƠNG 18: TÂM SỰ.
19 CHƯƠNG 19: TƯƠNG TƯ TRONG LÒNG.
20 CHƯƠNG 20: HŨ GIẤM HIỆN HÌNH.
21 CHƯƠNG 21: HŨ GIẤM NỨT RẠN.
22 CHƯƠNG 22: DẠY DỖ.
23 CHƯƠNG 23: DẠY CÁCH HÔ HẤP.
24 CHƯƠNG 24: LẤY LÒNG.
25 CHƯƠNG 25: AI LEO CÂY AI?
26 CHƯƠNG 26: KHÔNG CHỊU LẤY CÔ TA.
27 CHƯƠNG 27: GƯƠNG VỠ LẠI LÀNH.
28 CHƯƠNG 28: PHÒNG DÀNH CHO THIẾU PHU NHÂN.
29 CHƯƠNG 29: MUỐN CÓ MẸ.
30 CHƯƠNG 30: CHẮC LÀ YÊU THẬT RỒI.
31 CHƯƠNG 31: GẶP MẶT.
32 CHƯƠNG 32: AI MỚI LÀ NGƯỜI LẤY VỢ?
33 CHƯƠNG 33: EM ĐANG GHEN SAO?
34 CHƯƠNG 34: ĐÀM PHÁM.
35 CHƯƠNG 35: KHÔNG CHO PHÉP.
36 CHƯƠNG 36: NHẪN NHỊN.
37 CHƯƠNG 37: MIỆNG LƯỠI NGƯỜI ĐỜI.
38 CHƯƠNG 38: THÍCH MẠNH MIỆNG?
39 CHƯƠNG 39: MẠNH MẼ HAY YẾU ĐUỐI?
40 CHƯƠNG 40: LẦN ĐẦU GẶP MẶT.
41 CHƯƠNG 41: ĂN NÓI THẬN TRỌNG.
42 CHƯƠNG 42: MUỐN ĂN CHÁO THAY CƠM?
43 CHƯƠNG 43: MUỐN GỌI ĐÒN KHÔNG MẤT TIỀN?
44 CHƯƠNG 44: RƠI VÀO BẪY.
45 CHƯƠNG 45: QUÂN TỬ BÁO THÙ MƯỜI NĂM CHƯA MUỘN.
46 CHƯƠNG 46: GỌI MAMI CÓ ĐƯỢC KHÔNG?
47 CHƯƠNG 47: MỘT MÀN CẨU LƯƠNG.
48 CHƯƠNG 48: GHEN CẤP ĐỘ 1.
49 CHƯƠNG 49: BỊ HÔN RỒI.
50 CHƯƠNG 50: KẺ PHẢN DIỆN.
51 CHƯƠNG 51: GƯƠNG MẶT THẬT.
52 CHƯƠNG 52: GIÀNH CHIẾN THẮNG.
53 CHƯƠNG 53: SAO CHÚ LẠI HÔN MAMI CHÁU?
54 CHƯƠNG 54: GHEN LÀ GÌ?
55 CHƯƠNG 55: GHEN CẤP ĐỘ 2.
56 CHƯƠNG 56: KHÔNG CÒN TRONG TRẮNG.
57 CHƯƠNG 57: BỊ MẮC BẪY.
58 CHƯƠNG 58: HẾT THẬT RỒI.
59 CHƯƠNG 59: LY CÀ PHÊ CÓ VẤN ĐỀ.
60 CHƯƠNG 60: SWEET LOVE.
61 CHƯƠNG 61: MỘT ĐÊM ƯỚT ÁT.
62 CHƯƠNG 62: ĐÊM DÀI.
63 CHƯƠNG 63: ĂN EM TRƯỚC.
64 CHƯƠNG 64: DƯ VỊ CỦA BUỔI SỚM MAI.
65 CHƯƠNG 65: GIỚI HẠN.
66 CHƯƠNG 66: KHÔNG GIAN NÓNG RỰC.
67 CHƯƠNG 67: CHÚT HY VỌNG.
68 CHƯƠNG 68: MUA ĐỒ PHÒNG TRÁNH.
69 CHƯƠNG 69: CHÊ TÔI BẨN?
70 CHƯƠNG 70: KHÔNG GIAN KÍCH TÌNH.
71 CHƯƠNG 71: SỰ THẬT HÉ MỞ MỘT NỬA.
72 CHƯƠNG 72: HỒI TƯỞNG MẢNH KÝ ỨC NGỌT NGÀO.
73 CHƯƠNG 73: MỘT CÂU KHÔNG THÍCH NHAI ĐI NHAI LẠI NHIỀU LẦN.
74 CHƯƠNG 74: LÒNG DẠ THÂM ĐỘC.
75 CHƯƠNG 75: GIỚI HẠN CHỊU ĐỰNG CỦA CON NGƯỜI.
76 CHƯƠNG 76: NGƯỜI ĐÀN ÔNG LẠ MẶT.
77 CHƯƠNG 77: HUYẾT LÃNH PHONG.
78 CHƯƠNG 78: MUỐN KIỂM TRA THÂN THỂ.
79 CHƯƠNG 79: MEN SAY ÁI TÌNH.
80 CHƯƠNG 80: TRIỀN MIÊN KHÔNG DỨT.
81 CHƯƠNG 81: TẨM BỔ SỨC KHOẺ.
82 CHƯƠNG 82: LINH CẢM CHẲNG LÀNH.
83 CHƯƠNG 83: TIỀN NÀY NUỐT KHÔNG TRÔI.
84 CHƯƠNG 83: NHỚ NHUNG NGƯỜI ĐÓ ĐẾN DA DIẾT.
85 CHƯƠNG 85: THỬ CẢM GIÁC MẠNH.
86 CHƯƠNG 86: PHẦN THƯỞNG.
87 CHƯƠNG 87: TIỂU YÊU TINH (H+).
Chapter

Updated 87 Episodes

1
CHƯƠNG 1: ÁNG VĂN ĐẦU.
2
CHƯƠNG 2: KHÔNG TỪ MÀ BIỆT.
3
CHƯƠNG 3: GẶP LẠI NHAU.
4
CHƯƠNG 4: DƯ VỊ QUEN THUỘC.
5
CHƯƠNG 5: ĐÁNH DẤU CHỦ QUYỀN.
6
CHƯƠNG 6: SCHOOL LIFE.
7
CHƯƠNG 7: MIỆNG LƯỠI ĐỘC ĐOÁN.
8
CHƯƠNG 8: SẼ KHÔNG RUNG ĐỘNG.
9
CHƯƠNG 9: GIAM LÒNG.
10
CHƯƠNG 10: ĐƯỢC ĐÀ LẤN TỚI.
11
CHƯƠNG 11: TÊN BỆNH HOẠN.
12
CHƯƠNG 12: MỐI TÌNH VIỂN VÔNG.
13
CHƯƠNG 13: HAI TA KHÔNG TƯƠNG XỨNG.
14
CHƯƠNG 14: DẠ TƯỚC THIỆU.
15
CHƯƠNG 15: HÀM Ý QUAN TÂM.
16
CHƯƠNG 16: BÁNH BAO NHỎ.
17
CHƯƠNG 17: CHIỀU TÀ VẤN VƯƠNG ĐƯỢM BUỒN.
18
CHƯƠNG 18: TÂM SỰ.
19
CHƯƠNG 19: TƯƠNG TƯ TRONG LÒNG.
20
CHƯƠNG 20: HŨ GIẤM HIỆN HÌNH.
21
CHƯƠNG 21: HŨ GIẤM NỨT RẠN.
22
CHƯƠNG 22: DẠY DỖ.
23
CHƯƠNG 23: DẠY CÁCH HÔ HẤP.
24
CHƯƠNG 24: LẤY LÒNG.
25
CHƯƠNG 25: AI LEO CÂY AI?
26
CHƯƠNG 26: KHÔNG CHỊU LẤY CÔ TA.
27
CHƯƠNG 27: GƯƠNG VỠ LẠI LÀNH.
28
CHƯƠNG 28: PHÒNG DÀNH CHO THIẾU PHU NHÂN.
29
CHƯƠNG 29: MUỐN CÓ MẸ.
30
CHƯƠNG 30: CHẮC LÀ YÊU THẬT RỒI.
31
CHƯƠNG 31: GẶP MẶT.
32
CHƯƠNG 32: AI MỚI LÀ NGƯỜI LẤY VỢ?
33
CHƯƠNG 33: EM ĐANG GHEN SAO?
34
CHƯƠNG 34: ĐÀM PHÁM.
35
CHƯƠNG 35: KHÔNG CHO PHÉP.
36
CHƯƠNG 36: NHẪN NHỊN.
37
CHƯƠNG 37: MIỆNG LƯỠI NGƯỜI ĐỜI.
38
CHƯƠNG 38: THÍCH MẠNH MIỆNG?
39
CHƯƠNG 39: MẠNH MẼ HAY YẾU ĐUỐI?
40
CHƯƠNG 40: LẦN ĐẦU GẶP MẶT.
41
CHƯƠNG 41: ĂN NÓI THẬN TRỌNG.
42
CHƯƠNG 42: MUỐN ĂN CHÁO THAY CƠM?
43
CHƯƠNG 43: MUỐN GỌI ĐÒN KHÔNG MẤT TIỀN?
44
CHƯƠNG 44: RƠI VÀO BẪY.
45
CHƯƠNG 45: QUÂN TỬ BÁO THÙ MƯỜI NĂM CHƯA MUỘN.
46
CHƯƠNG 46: GỌI MAMI CÓ ĐƯỢC KHÔNG?
47
CHƯƠNG 47: MỘT MÀN CẨU LƯƠNG.
48
CHƯƠNG 48: GHEN CẤP ĐỘ 1.
49
CHƯƠNG 49: BỊ HÔN RỒI.
50
CHƯƠNG 50: KẺ PHẢN DIỆN.
51
CHƯƠNG 51: GƯƠNG MẶT THẬT.
52
CHƯƠNG 52: GIÀNH CHIẾN THẮNG.
53
CHƯƠNG 53: SAO CHÚ LẠI HÔN MAMI CHÁU?
54
CHƯƠNG 54: GHEN LÀ GÌ?
55
CHƯƠNG 55: GHEN CẤP ĐỘ 2.
56
CHƯƠNG 56: KHÔNG CÒN TRONG TRẮNG.
57
CHƯƠNG 57: BỊ MẮC BẪY.
58
CHƯƠNG 58: HẾT THẬT RỒI.
59
CHƯƠNG 59: LY CÀ PHÊ CÓ VẤN ĐỀ.
60
CHƯƠNG 60: SWEET LOVE.
61
CHƯƠNG 61: MỘT ĐÊM ƯỚT ÁT.
62
CHƯƠNG 62: ĐÊM DÀI.
63
CHƯƠNG 63: ĂN EM TRƯỚC.
64
CHƯƠNG 64: DƯ VỊ CỦA BUỔI SỚM MAI.
65
CHƯƠNG 65: GIỚI HẠN.
66
CHƯƠNG 66: KHÔNG GIAN NÓNG RỰC.
67
CHƯƠNG 67: CHÚT HY VỌNG.
68
CHƯƠNG 68: MUA ĐỒ PHÒNG TRÁNH.
69
CHƯƠNG 69: CHÊ TÔI BẨN?
70
CHƯƠNG 70: KHÔNG GIAN KÍCH TÌNH.
71
CHƯƠNG 71: SỰ THẬT HÉ MỞ MỘT NỬA.
72
CHƯƠNG 72: HỒI TƯỞNG MẢNH KÝ ỨC NGỌT NGÀO.
73
CHƯƠNG 73: MỘT CÂU KHÔNG THÍCH NHAI ĐI NHAI LẠI NHIỀU LẦN.
74
CHƯƠNG 74: LÒNG DẠ THÂM ĐỘC.
75
CHƯƠNG 75: GIỚI HẠN CHỊU ĐỰNG CỦA CON NGƯỜI.
76
CHƯƠNG 76: NGƯỜI ĐÀN ÔNG LẠ MẶT.
77
CHƯƠNG 77: HUYẾT LÃNH PHONG.
78
CHƯƠNG 78: MUỐN KIỂM TRA THÂN THỂ.
79
CHƯƠNG 79: MEN SAY ÁI TÌNH.
80
CHƯƠNG 80: TRIỀN MIÊN KHÔNG DỨT.
81
CHƯƠNG 81: TẨM BỔ SỨC KHOẺ.
82
CHƯƠNG 82: LINH CẢM CHẲNG LÀNH.
83
CHƯƠNG 83: TIỀN NÀY NUỐT KHÔNG TRÔI.
84
CHƯƠNG 83: NHỚ NHUNG NGƯỜI ĐÓ ĐẾN DA DIẾT.
85
CHƯƠNG 85: THỬ CẢM GIÁC MẠNH.
86
CHƯƠNG 86: PHẦN THƯỞNG.
87
CHƯƠNG 87: TIỂU YÊU TINH (H+).

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play