[ĐN Hunter X Hunter] Hành Trình Phiêu Lưu!
Chapter 1. Chuyến hành trình bắt đầu!
Tori (hồi nhỏ)
Mình…đang ở đâu…onii-chan…hức…anh đâu rồi…
Khi mở mắt ra mọi thứ xung quanh đều tối đen như mực, cái giá lạnh của mùa đông khiến cho cô gái ấy cảm thấy cô đơn và sợ hãi vô cùng
Đã bao lâu rồi nhỉ…Kì lạ thay cô không cần ăn, không cần uống ấy vậy mà vẫn sống qua ngày
Và rồi nó cũng đến…cô dường như nghe thấy tiếng bước chân cách đó không xa. Nó như thể cứu rỗi cô khỏi sự cô đơn trong cái gốc cây cổ thụ lạnh lẽo đó.
Theo bản năng, cô bước ra tìm đến những người đó-những người sẽ cho cô tự do…
Nv phụ
Ở đó có người kìa bây!!
Nv phụ
Hahaha tốt!!! Con bé sinh ra ở nơi khỉ ho cò gáy này ắt hẳn sẽ hơn những đứa khác
Nv phụ 3
Đại ca nói chí phải bắt lấy nó đi!!!
Nào là một gã đàn ông tay to cầm rìu nào là tên cao kều với quả đầu đáng sợ…
Nv phụ 2
Hahaha quả này chúng ta được tiền to!!
Tuy mới chỉ là một đứa trẻ nhưng cô hiểu được, hiểu được sự ác ý của họ. Âm thanh của tâm hồn họ không có vẻ gì là người tốt cả
Thế nhưng ai có thể cứu rỗi cô đây…
Cô không thể nhận thức được thời gian khi ở đây
Chỉ biết rằng từ lúc tỉnh dậy đã là qua 2 tuần
Nv phụ
Chậc…con bé đó chạy nhanh quá
Nv phụ 3
Đại ca! Nó kìa, đằng đó là vực thẳm nó không thể đi tiếp được
Nv phụ 2
Quả này nó chết chắc
Ba tên kia đã đuổi tới nơi, Torikal không biết làm gì ngoài lùi lại…
Bất chợt một đoạn kí ức quay về
Phải rồi…chính cô cũng đã từng bỏ chạy như vậy, để lại bố mẹ, để lại anh hai…
Rồi sao chứ? Cả nhà cô chết sao cô vẫn còn đứng ở đây? Phải chăng nên chết đi cho rồi không?
Tori (hồi nhỏ)
Cha…mẹ…anh hai, hức, con có nên…báo thù?
Đôi mắt của cô gái nhỏ bỗng hoá đỏ, cả người như run lên tỏa ra sát khí tột độ khiến cho ba tên kia được một phen rùng mình
Thoắt cái cô chạy đến cướp cây rìu từ tên đầu xỏ, rồi quăng ngược lại chém chết hắn
Tori (hồi nhỏ)
Một tên…tiếp theo sẽ là hai người
Cô nhìn cái xác bằng con mắt vô cảm nhưng khi nhìn 2 tên kia cô gái ấy lại nở nụ cười
Là nụ cười mang đầy hận thù!!
Nv phụ 3
Sao ngươi dám giết đại ca? Ngươi phải trả giá!!!
Tay không lao vào vì mất kiểm soát, nhưng rồi chưa kịp đi bao xa hắn đã bị cây rìu chém ngang người
Torikal chậm rãi bước lại nhấc cây rìu dính đầy máu lên. Giờ chỉ còn tên cuối cùng
Tori (hồi nhỏ)
Hức…hức…mình đã làm gì vậy…
Tori (hồi nhỏ)
Chuyện gì vừa xảy ra chứ…
Tori (hồi nhỏ)
Mình…giết người sao? (gục xuống)
Đôi mắt cô đã quay trở về với màu xám xanh vốn có. Cầm chiếc rìu trên tay khiến Torikal không thể tin vào mắt mình
Thật là cô đã giết người sao?
…
Phải, nhóc đã giết người
Đây chẳng phải tiếng bước chân cô đã nghe thấy sao???
Tori (hồi nhỏ)
Ngài là… (chậm rãi ngước đầu lên)
Trước mắt cô là người đàn ông thực sự rất…điển trai, nhưng tên còn lại đâu? Hắn…
Ging Freecss
Nhóc đã giết người và ta cũng thế
Ging Freecss
Chúng ta là đồng phạm rồi đấy (đưa tay ra)
Tori (hồi nhỏ)
Dạ? (để Ging kéo dậy)
Ging Freecss
Ta có rất nhiều chuyện để nói với nhóc, theo ta chứ?
Câu này còn phải hỏi sao…tất nhiên Tori cô đơn đủ rồi, cô thực không muốn ở nơi này thêm chút nào nữa. Thật đáng ghê tởm
Ging dẫn cô quay lại cây cổ thụ rồi giải phần niệm trên đó
Ging Freecss
Trước hết thì, nhóc có nhớ mình là ai không?
Tori (hồi nhỏ)
Dạ…cháu tên Torikal Kurta /không dám nhìn thẳng Ging/
Ging Freecss
Hmm, ta gọi nhóc là Tori nhé?
Hai người nói chuyện một hồi lâu, Tori biết được rằng Ging chính là người đã cứu cô trong cuộc hỗn chiến hôm đó
Cô cũng được biết được rằng nhờ Niệm của Ging mà bản thân không cần ăn uống cũng sống được và hơn cả là không bị những sinh vật ở nơi dây giết hại
Tori (hồi nhỏ)
Thật tốt quá…cảm ơn ngài rất nhiều (cúi đầu)
Ging Freecss
Ấy…ta quên không giới thiệu
Ging Freecss
Ta là Ging, là một Hunter!
Tori (hồi nhỏ)
Vâng? (nghiêng đầu)
Ging Freecss
Ta có lí do để cứu nhóc cả đấy…
Ging Freecss
Có vẻ như khi nhóc sinh ra đã mang một thể trạng đặc biệt
Ging Freecss
Khi nãy khi mà đôi mắt của nhóc hoá đỏ ta đã cảm nhận được luồng tà niệm tỏa ra ngột ngạt…đúng hơn là ta chưa thấy một đứa nhóc nào như vậy cả
Tori (hồi nhỏ)
Vậy cháu…đặc biệt sao?
Ging Freecss
Đúng là thế đấy, và tất nhiên ta không thể bỏ lỡ một nhân tài thế được, nhóc thấy thế nào? Để ta dạy chứ?
Tori (hồi nhỏ)
Vâng! Nhưng mà…2 tuần qua Ging-san đã đi đâu vậy?
Ging Freecss
À…ta có chút việc bận “mới đó mà đã hỏi ngược lại mình rồi”
Ging Freecss
Thế nhé, bắt đầu từ mai chúng ta luyện tập!!
Tori (hồi nhỏ)
Vâng, thưa thầy Ging!!
Ging Freecss
Haha, thầy Ging sao? Nghe thú vị đấy
Ging Freecss
Tốt lắm Tori, nhóc sẽ trở thành nhân tài đấy
Sau lời nói ấy, một cô bé 6 tuổi đã tập luyện ròng rã suốt 9 năm. Trong những năm ấy có năm Ging đi cả 4 tháng trời vẫn không quay lại nhưng cô vẫn tiếp tục cố gắng
Và rồi không phụ công tập luyện, cô đã thành thạo gần hết 5 hệ Niệm cũng như rèn luyện cho mình các kỹ năng phản xạ thật nhanh trước mọi tình huống
Torikal Kurta
Thật tình, lại là giấc mơ đó, riết mà chán luôn a~
Vừa tỉnh dậy Torikal đã càu nhàu về cái giấc mơ hồi bé ấy, sau khi trải qua nỗi sợ hãi kinh hoàng cô đã ôm cho mình hy vọng sẽ tìm lại được người nhà của mình và tập luyền, nay sẽ là cái ngày mà cô quyết định sẽ đi bụi khỏi nơi này
Torikal Kurta
Ặc!! Ông thầy của tôi đi hơn 1 năm rồi, lại còn bảo mình đi tìm nữa
Torikal Kurta
Biết thế đi từ một năm trước cho xong chuyện, ai bảo mày nhát quá chứ Tori à (tự cốc đầu mình)
Ngẫm lại một hồi kí ức Tori vuốt lại tóc và chỉnh lại trang phục được Ging mua tặng
Torikal Kurta
Hmmm, thầy toàn mua những bộ đồ hở không à…
Torikal Kurta
Mà kệ đi ít ra thì nó thoải mái nhất
Nói rồi Tori quay lưng tạm biệt nơi trú ẩn tạm thời, kiêm gốc cây nơi cô tỉnh dậy đầu tiên
Torikal Kurta
“Hoài niệm thật, trước khi rời khỏi mi ta lại mơ thấy giấc mơ đó” Tạm biệt nhé cây-chan~
Cô lên đường đến cái nơi khởi nguồn của sự thay đổi, hít một hơi thật sâu và “Tõm”
Dưới con vực thẳm ấy cô đã có thể nhìn thấy vũng nước sâu
Torikal Kurta
Thầy bảo sao nhỉ…một đứa trẻ tên Gon thì phải, ít hơn mình 3 tuổi nữa, muốn nhanh chóng gặp con của thầy quá điii
Nói rồi Tori lặn xuống nước làm gì đó rồi lại ngoi lên
Torikal Kurta
Hmmm, nước ở đây nhiều oxi hơn mình nghĩ, có lẽ mình thở được một tiếng dưới đây
Torikal Kurta
Phía bên kia là hòn đảo nơi quê hương của thầy…Gon! Chị tới đây!
Nói rồi Tori lặn xuống nước và thẳng tiến tới Đảo Cá Voi. Mong rằng cô gái này sẽ đủ may mắn để gặp đúng người cần gặp
Comments
Vợ yêu của chika🥰
Vô trách nhiệm mà chọn đồ đẹp dữ =)))
2024-01-31
2
Vợ yêu của chika🥰
Thôi khỏi tìm chị ạ :)))
2024-01-31
7
Moon mộng mơ
:) tin tưởng gì ở cái tên vô trách nhiệm đó nhỉ
2024-01-03
7