Chap 5

Hanbin về phòng liền thả cả người xuống giường. Đau nhức từ trong xương lan tỏa ra khắp cơ thể cậu khiến cậu khẽ rên nhẹ một tiếng. Jungwon muốn nói nhưng bị cậu chặn họng:
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Đừng nói gì cả. Và cũng đừng cho Sunoo biết gì về ngày hôm nay. Em về đi. Giờ anh muốn ở một mình.
Jungwon thở dài:
Yang Jungwon
Yang Jungwon
Hanbin hyung, có ai nói anh rất cố chấp chưa? Rõ ràng bản thân đi còn không xong, để anh một mình ở đây rồi ai chăm sóc cho anh. Anh tự lo được cho mình sao.
Yang Jungwon
Yang Jungwon
Lúc nãy cũng thế rõ ràng biết mình đánh không lại sao không nhận thua ngay từ đầu đi.
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Đừng gắt gỏng mà không tốt đâu. Anh vẫn toàn mạng trở về đây là được rồi. Đi tắm xong đi ngủ một lát là khỏi ngay thôi. Em về nghỉ ngơi đi.
Cử động chỗ nào cũng thấy đau, nên cậu chỉ có thể lấy chân khều khều anh, đẩy Jungwon ra khỏi phòng. Jungwon thở dài đi ra.
Cậu cố gắng ngồi dậy, xoa nắn cái lưng đau đớn của mình, chậm chạp lấy đồ, bước vào phòng tắm, ngâm mình trong bồn nước nóng.
Nước ấm bao phủ thân thể đầy vết bầm tím cả những vết xước của cậu như xoa dịu tất cả. Cậu thoải mái thở nhẹ một tiếng rồi thả mình nhắm mắt suy nghĩ, tưởng tưởng những gì mà có thể mình phải làm trong 1 tháng tới đây.
Dù người cậu như muốn rã ra vậy nhưng cậu vẫn phải đi làm thêm. Nhanh chóng làm sạch thân thể rồi đi ra ngoài. Lấy hộp cứu thương ra, tự dán lên người mình những miếng dán giảm đau, băng bó cẩn thận những chỗ bị chảy máu rồi lại chạy xe đến Find Me.
Nhân viên ở đây đều rất thân thiện với nhau. Quản lý của quán là Taeyong. Anh ấy đối xử rất tốt với nhân viên của mình nên ai cũng quý anh ấy khách hẳn với các quản lý khác.
Taeyong thấy cậu đi đến với dáng vẻ khó khăn liền đỡ cậu vào phòng, giọng mang ngữ điệu cằn nhằn:
Taeyong
Taeyong
Hanbin, em lại đánh nhau đấy à. Còn trẻ khỏe nên không biết giữ gìn bản thân gì cả. Cứ già như anh xem, lúc đấy cậu sẽ biết quý trọng sức khỏe của mình hiện tại đấy.
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Em biết rồi sau này sẽ hạn chế. Bất đắc dĩ lắm em mới phải động tay động chân thôi. Em thay đồ rồi ra sau, anh ra trước đi, đừng lo lắng//cười tươi//
Cậu thay đồ xong đi ra vẫn theo thói quan lặp lại các thao tác của mình. Một vị khách ngồi vào chỗ gọi một li Chivas Regal. Cậu theo như lời yêu cầu đưa một ly rượu cho hắn.
Minh họa
NovelToon
Lúc đưa, tay hắn cố ý lướt qua tay cậu. Với một nhân viên ở quán bar đây là một động chạm bình thường nên cậu không phản ứng gì, tiếp túc hoàn thành công việc của mình. Lúc này, tên đó mới lên tiếng:
???
???
Em trai bartender, có muốn cùng anh trải qua một đêm không?
Cậu dừng tay, ngẩng đầu lên nhìn hắn, một tay chơi chính hiệu, khuôn mặt đểu cáng. Không biết vì lý do gì nhìn hắn cậu lại nghĩ tới Bonhyuk.
Có khác thì chỉ là Bonhyuk không đem lại cho cậu cảm giác là một tên công tử ăn chơi như tên này thôi. Cậu nhẹ nhàng từ chối:
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Xin lỗi quý khách. Đây không phải nhiệm vụ của tôi. Quán có rất nhiều mĩ nhân, ngài có thể xem qua.
Tên đó không biết điều, đưa tay cố gắng chạm vào mặt cậu nói:
???
???
Nhưng tôi chỉ muốn em thôi.
Cậu gạt tay hắn ra, tiếp tục từ chối:
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Xin quý khách đừng hành động quá đáng
Hắn cáu gắt lên:
???
???
Quá đáng á? Cậu biết thế nào là quá đáng không? Tôi là khách ở đây. Tôi muốn gì các người phải cho tôi thứ đó. Đó là lẽ đương nhiên. Nếu không tôi sẽ san bằng nơi này. Quản lý đâu mau ra đây.
Anh Taeyong bước ra, lễ phép:
Taeyong
Taeyong
Quý khách muốn gì ạ?
???
???
Tôi muốn cậu ta.
Taeyong nhìn sang cậu, thấy khuôn mặt cậu tối lại đằng sau lớp mặt nạ kia, anh chỉ có thể mỉm cười đáp lại tên khách đáng ghét kia:
Taeyong
Taeyong
Xin lỗi, nhiệm vụ của cậu ấy là ở quầy pha chế thôi quý khách. Quý khách có muốn tham khảo người khác không ạ quán chúng tôi có rất nhiều người đẹp.
???
???
Mẹ kiếp. Mày muốn chết sao?!
Hắn vẫn cứng đầu, giơ tay lên như muốn đánh Taeyong. Cậu không kiềm chế được, dùng cái khăn đang lau cốc tung ra cuốn chặt lấy cái tay của hắn, kéo xuống bàn. Tên đó ngạc nhiên quay đầu lại thì ăn trọn một cú đấm vào mặt.
Ở đây cậu không được dạy phải kiềm chế với những vị khách như vậy. Phần vì chủ nhân của quán bar cũng là một nhân vật máu mặt nên chưa bao giờ để nhân viên mình chịu thiệt.
Những ngày đầu đi làm, Hanbin cũng bị gạ gẫm một vài lần và các bảo vệ thẳng tay đuổi vị khách đó đi nên bây giờ cậu cũng không sợ. Nhất là khi tên đó dám động tới người quản lý tốt bụng của bọn cậu.
Choáng váng là điều đầu tiên hắn cảm thấy. Hắn muốn lao đến phá hoại quầy bar thì cậu nhanh hơn, chống tay lên bàn, bật ra ngoài, tiện thể đạp cho hắn một cái vào bụng và dùng khăn khóa chặt tay hắn.
Người cậu vẫn còn dư chấn của trận đấu ngày hôm nay nên không thể ra đòn mạnh được chỉ có thể khống chế tạm thời trong lúc chờ anh Taeyong gọi người đến.
Nhưng người tính không bàn trời tính. Tên này có biết chút võ. Hắn thoát ra, tung cho cậu một nắm đấm. Cậu chỉ có thể chật vật né và phòng thủ. Đánh lại là không thể.
Người cậu còn các vết thương nên không thể di chuyển nhiều được. Nếu là ngày thường thì hắn ta không phải là đối thủ của cậu nhưng hôm nay thì khác. Lưng cậu đang rất đau.
Sau một hồi đánh nhau, ngay khi cậu chuẩn bị ngã gục, ăn chọn cú đấm vào mặt thì mọi chuyện dừng lại. Bonhyuk từ đâu xuất hiện, chặn lại nắm đấm của hắn bẻ ngược ra sau. Lạnh lùng lên tiếng:
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Đây không phải chỗ để cho mày làm loạn. Mau cút đi nến không tao không ngại kết liễu mạng mày đâu.
Cậu đứng sau lưng anh, cảm nhận rõ hơi nóng đầy áp bức tỏa ra từ cơ thể nam tính kia. Hắn ta rút tay ra, nhanh chóng tung một cú đấm khác. Bonhyuk thoải mái dùng một tay chặn lại sau đó dùng chân thúc thẳng vào bụng hắn.
Tên đó lùi lại mấy bước, khuôn mặt vẫn còn sự cáu giận, lui ra ngoài. Cũng đúng lúc này anh Taeyong với hai cảnh vệ bước vào. Thấy vậy, anh chạy ngay đến chỗ cậu:
Taeyong
Taeyong
Em có sao không? Không bị thương chứ.
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Em không sao. Vị khách này đã cứu em // chỉ Hyuk//
Taeyong quay qua cúi đầu cảm ơn. Bonhyuk không thèm để ý đến Taeyong quay qua cậu, nở một nụ cười:
Koo Bonhyuk
Koo Bonhyuk
Tôi thật không nghĩ chúng ta lại gặp nhau trong tình thế này đấy. Giờ cậu nên vào quầy làm việc đi chứ. Tôi muốn một ly như hôm trước.
Oh Hanbin
Oh Hanbin
Được rồi.Tôi mời anh ly này, coi như lời cảm ơn anh đã cứu tôi.
Hot

Comments

SongYiCheng

SongYiCheng

/loading-não/ủa-đây có phải Nicho không vậy?

2023-06-02

4

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play